Chương 3042: Võ Thần (2)
Lạc Thanh Chu không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Bách Linh nhìn bóng lưng hắn dần dần đi xa, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một hơi:
- Cả đời này của cô gia, sống thật mệt mỏi... Hy vọng chờ bệnh của Nhị tiểu thư chữa khỏi, cô gia có thể tự do tự tại mà sống.
Lập tức lại nói:
- Vậy không được, tuyệt đối không thể cho cô gia tự do, Tiểu Bách Linh phải giúp tiểu thư nhìn chằm chằm hắn, miễn cho hắn lại đi ra ngoài khắp nơi điện người khác, hừ!
Lạc Thanh Chu tiến vào lòng đất hoàng cung, bắt đầu tu luyện.
Dưới sự hỗ trợ của ba khỏa linh quáng chi tâm, linh quáng dưới lòng đất không chỉ một lần nữa tỏa ra sinh cơ, còn tăng trưởng rất nhiều, xuyên qua toàn bộ kinh đô cùng phương viên mấy trăm dặm trong lòng đất, khiến cho nguyên khí của toàn bộ Đại Viêm trở nên nồng đậm hơn.
Lạc Thanh Chu vẫn ngồi dưới linh quáng chi tâm lúc trước tu luyện.
Dựa vào linh dịch sau khi biến dị, cùng với nguyên khí nồng đậm ở nơi này cộng thêm linh quả thiên địa thánh thụ phụ trợ, tốc độ tu luyện của hắn cũng không bởi vì tu vi tăng trưởng mà chậm lại, ngược lại tiến bộ nhanh chóng.
Đợt thiên kiếp thứ nhất, hắn đã vượt qua.
Đợt thiên kiếp thứ hai, cũng là một tháng sau, gào thét mà đến.
Trước đó hắn đã đi tới Lăng Tiêu Tông.
Đồng thời, người và linh thú trong Lăng Tiêu tông đều đã rút lui toàn bộ, xung quanh cũng được bố trí sẵn lượng lớn trận pháp.
Thiên kiếp mang theo dị thường hung mãnh, gần như toàn bộ Lăng Tiêu Tông cùng Vân Vụ sơn mạch đều bị bão lôi điện đáng sợ bao phủ.
Động tĩnh này, đương nhiên lại khiến cho các tông môn khác của Cửu Châu đại lục chú ý.
Tam đại tiên tông đều phái người đến quan sát và chúc mừng.
Nhìn lôi kiếp hủy thiên diệt địa cùng với năng lượng phong bạo khác trước mắt, những cao tầng của tam đại tiên tông đều bị dọa biến sắc, đồng thời trong lòng đối với thiếu niên đang nhận thiên kiếp càng thêm kính sợ.
Bảy ngày sau, Lạc Thanh Chu rốt cục thành công vượt qua thiên kiếp.
Lúc này khí tức toàn thân hắn đã hoàn toàn khác một trời môt vực so với lúc trước, giơ tay nhấc chân cũng khiến người ta sinh lòng kính sợ.
Cao tầng Tam đại tiên tông đều đưa tới trọng lễ chúc mừng, cong lưng ngoan ngoãn.
Đám người Cổ Tầm, Từ Tinh Hà lúc này cũng tràn đầy cung kính, lúc nói chuyện vô cùng cẩn thận, không còn uy phong trưởng giả lúc trước.
Dù sao bây giờ thực lực của thiếu niên trước mắt đã không còn là cao thủ Lôi Kiếp khác có thể so sánh, phỏng chừng một quyền đều có thể đánh bọn họ hồn phi phách tán.
Thân thể người ta chính là thiên kiếp, dù là cao thủ Lôi Kiếp tầng chín cũng không phải là đối thủ.
Huống chi, người ta còn trẻ như thế, hơn nữa tốc độ tu luyện còn nhanh như trước, đột phá Võ Thần đã là chuyện ván đóng thành thuyền.
Đợi người của tam đại tông môn rời đi, Lạc Thanh Chu trở lại Tần phủ, nhìn người nhà một chút.
Tần nhị tiểu thư thoạt nhìn còn có thể gắng gượng, nhưng bây giờ lại cực kỳ suy yếu gầy gò, thậm chí đã nằm trên giường, không cách nào tự mình đứng dậy.
Lạc Thanh Chu nhìn mà đau lòng, sau khi thương lượng cùng Tần đại tiểu thư một phen, hắn lại trở lại trở về dưới lòng đất hoàng cung, tiếp tục tu luyện.
Lần này tiến độ tu luyện đột nhiên trở nên rất chậm.
Suốt nửa năm, tiến trình Thiên Kiếp tầng hai cũng chỉ từ con số không tăng đến hai mươi.
Cũng may, dưới sự nuôi dưỡng của máu huyết của hắn, linh dịch lại biến dị.
Hơn nữa gốc thiên địa thánh thụ kia vẫn đang nở hoa kết quả.
Đồng thời, không gian trong nhẫn trữ vật đã quá nhỏ, không cách nào thừa nhận thiên địa thánh thụ nhanh chóng sinh trưởng.
Sau khi thương lượng cùng đại tiểu thư và bệ hạ, hắn trực tiếp dời thiên địa thánh thụ ra ngoài, trồng ở trên Lăng Tiêu Phong.
Sau khi trùng kiến Lăng Tiêu Tông, ở trên đỉnh bố trí rất nhiều trận pháp, một phần trận pháp còn là do đại tiểu thư tự mình bố trí.
Nơi đó có Vân Vụ sơn mạch sương mù bao phủ trải dài ngàn dặm, có dòng sông gợn sóng tráng lệ, lại là tông môn của hắn, trồng ở nơi đó đương nhiên thích hợp nhất.
Thiên địa thánh thụ lấy máu huyết của hắn dưỡng thành, dù hắn ở nơi nào cũng đều có thể cảm nhận được rõ ràng, hơn nữa xung quanh đại thụ có cấm chế cường đại, chỉ có hắn mới có thể đi vào.
Quả phía trên, đương nhiên cũng chỉ có hắn mới có thể hái được.
Hai tháng sau.
Quá trình tu luyện của hắn đột nhiên bắt đầu tăng lên sáu mươi.
Lúc này, Tần phủ truyền đến tin tức, Tần nhị tiểu thư bệnh nặng.
Trong lòng Lạc Thanh Chu vừa nặng nề, lại lo lắng, không dám trở về, mà là trốn ở dưới lòng đất hoàng cung, tiếp tục tu luyện.
Hiện giờ trở về cũng không có bất kỳ tác dụng gì, hắn phải nắm chặt toàn bộ thời gian, tiếp tục tu luyện!
Hắn tin tưởng đại tiểu thư nhất định có thể giúp Nhị tiểu thư chống đỡ.
Ba tháng sau.
Sau khi hắn sử dụng một trái cây bảy màu, quá trình cuối cùng đã đạt đến một trăm.
Hắn lập tức đi Lăng Tiêu Tông, chuẩn bị bắt đầu độ kiếp.
Trồng Thiên Địa Thánh Thụ ở nơi này còn có một tác dụng, có thể giúp hắn tránh khỏi chịu một phần lôi kiếp.
- Oanh——-
Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng, thiên kiếp đến!
Lúc này, thiên kiếp ngoại trừ cuồn cuộn thiên lôi ra còn có thể xé rách bất kỳ bảo vật phòng ngự nào, cùng với trận mưa lôi điện có thể xuyên thủng bất kỳ bảo giáp nào, thậm chí còn có rất nhiều ảo cảnh cùng ma vật quỷ lệ.
Thiên kiếp kéo dài suốt mười lăm ngày, động tĩnh khủng bố hủy thiên diệt địa, kinh động tất cả các quốc gia và tông môn của Cửu Châu đại lục.
Tam đại tiên tông mang theo người của tông môn đến Đại Viêm, đứng từ xa quan sát.
Các quốc gia khác cùng cao thủ các tông môn đều mang theo đệ tử của mình, đồng loạt chạy tới vây xem.
Đến mấy ngày cuối cùng, thậm chí Tông chủ tam đại tiên tông đều bị kinh động, đồng loạt chạy tới.
Nhìn thiên kiếp khủng bố trước mắt, tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi hít thở không thông.
Mười lăm ngày sau, thiên kiếp rốt cục lui đi.
Trước mặt mọi người tu luyện đều nhìn về phía Nữ Đế Đại Viêm để chúc mừng, cho rằng thiếu niên này đã là siêu cấp đại năng của Thiên kiếp ba lần, Đảo chủ Bồng Lai Tiên Đảo lại đột nhiên thất thanh kinh hô:
- Khí tức này…. Không đúng!
Tông chủ Mai Trường Thanh của Phiếu Miểu Tiên Tông đột nhiên thở dài một tiếng:
- Đây đâu phải là cảnh giới thiên kiếp, rõ ràng đã đột phá... Võ Thần chi cảnh.
Một nữ tử áo trắng ở Cửu Thiên Dao Đài mang theo thần sắc phức tạp mở miệng nói:
- Lôi Linh Chi Căn, thiên tuyển chi tử. Quả nhiên danh bất hư truyền.
Lời này vừa nói ra, tựa như một tiếng sấm nổ, vang lên trong tai mọi người.
Võ Thần!
Thiếu niên này không ngờ đã đột phát tới cảnh giới Võ Thần trong truyền thuyết!
Võ Thần vừa xuất hiện, thiên hạ vô địch!
Cửu Châu đại lục này, ai có thể địch?
Rất nhanh, Lão tổ tam đại tiên tông sau khi nhận được tin tức, cũng đều lập tức chạy tới.
Lúc này Lạc Thanh Chu đã mặc một thân nho bào, từ trong biển lôi điện dần dần tiêu tán, chậm rãi đi ra.
Hắn cũng không để ý tới những cường giả đứng đầu Cửu Châu đại lục trước mắt này, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Lão tổ của tam đại tiên tông một cái, mà là trực tiếp đi về phía đám người bên cạnh, ánh mắt rơi vào trên người một hán tử trung niên, nói:
- Tiền bối, lời hứa lúc trước, có còn hiệu lực không?
Hán tử trung niên cười nhạt:
- Xưng hô nếu gọi sai, đương nhiên không được tính.
Lạc Thanh Chu không nói thêm nữa, chắp tay cúi đầu, nói:
- Nhạc phụ đại nhân, lời hứa lúc trước, còn hiệu lực không?
Hán tử trung niên cười ha ha một tiếng, mây trên trời tản ra bốn phía, nói:
- Đương nhiên còn. Hiền tế, đi thôi!
Hai người trong ánh mắt khiếp sợ mà nghi hoặc của mọi người, biến mất không thấy.