Chương 1007: Thế Giới Chi Tử thăng
Khiến hắn hoàn toàn mất đi hy vọng lật ngược tình thế!
Ầm…
Ầm ầm…
Thiên lôi nổi giận, mưa máu trút xuống, nỗi bi thương vô tận bao trùm, bi thương hơn bất kỳ lần nào trước đây!
Có thể thấy, ngay cả trời cao cũng đau lòng trước cái chết của Thế Giới Chi Tử!
“Đinh, chúc mừng ký chủ đánh chết Thế Giới Chi Tử Liễu Ngữ, thưởng một viên Thế Giới Châu, một gói quà thần bí đỉnh cấp!”
Âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên, chứng minh Thế Giới Chi Tử Liễu Ngữ đã thực sự bỏ mạng!
“Đi!”
Chu Khung phất tay!
Ma Long Phi Liễn lập tức xuất hiện giữa không trung, thân hình hắn lóe lên rồi biến mất, khi xuất hiện đã ngồi trong Ma Long Phi Liễn!
Vút! Vút! Vút!
Các cao tầng Ma Giáo cũng lần lượt bay lên Ma Long Phi Liễn, cơ duyên của thế giới này đã bị bọn họ vơ vét gần hết!
Ở lại chỉ lãng phí thời gian, hơn nữa không còn tượng Đại Đế chèo chống, thế giới này cũng sắp sụp đổ!
“Hắc Tử, Bạch gia ta phát tài rồi, thật sự là phát tài to rồi!”
Đại Bạch chui ra từ Ma Sơn, trên mặt tràn đầy ý cười, hiển nhiên đã vơ vét sạch sẽ bảo vật của Liễu Ngữ!
Vút!
Đại Bạch cưỡi Hắc Tử nhanh chóng đứng trên phi liễn!
Rống! Rống! Rống!
Tiếng gầm gừ của chín con Ma Long vang vọng khắp đất trời, sau đó xé toạc không gian, biến mất khỏi thế giới này!
Đông đảo cường giả Thiên Tôn nhìn Ma Long Phi Liễn rời đi!
Lại nhìn Ngũ Chỉ Ma Sơn khổng lồ phía dưới, cùng với Liễu Ngữ đã tắt thở, tất cả đều lộ vẻ mặt phức tạp!
“Hay cho Chu Vô Địch, dám diệt cả chuyển thế thân của Phật Tổ, xem ra hắn thật sự muốn nghịch thiên.”
“Không sai, bổn tọa đoán chừng không đến mấy chục năm nữa, Ma Giáo sẽ khởi binh thách thức Phong gia, nhất thống Thiên Võ đại thế giới.”
“Còn mấy chục năm? Với bản tính có thù tất báo của Ma Giáo, e là chưa đến mười năm đã diệt Phong gia rồi.”
Vài vị cường giả Thiên Tôn nhìn về hướng phi liễn rời đi mà nói, dường như đã nhìn thấy kết cục bi thảm của Phong gia!
Ngay cả mấy vị Đế Giả cũng có cùng suy nghĩ, không phải bọn họ không tin tưởng Phong gia!
Mà là thực lực Chu Vô Địch thể hiện quá mức cường hãn, khiến bọn họ cho rằng trên đời này chẳng còn ai có thể ngăn cản hắn!
“Ài, chư vị, đại chiến giữa Ma Giáo và Phong gia đã là chuyện khó tránh khỏi, đến lúc đó chúng ta nên đi về đâu?”
Một vị Đế Giả hỏi những người còn lại.
Mấy vị Đế Giả khác đều trầm ngâm suy tư, bọn họ tuy là đột phá đến Đế Giả nhờ vào phong hào!
Nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ phải hy sinh vì Phong gia, nếu là chuyện bình thường thì bọn họ còn có thể ra tay tương trợ!
Nhưng đây là đại sự kinh thiên động địa, Ma Giáo và Phong gia giao chiến!
Bọn họ thật sự không muốn bị lôi vào, bằng không e là sẽ lại tái diễn thảm cảnh Ma Vực giáng lâm!
Lúc đó, Đế Giả vẫn lạc như mưa, Thiên Tôn chết như rạ!
“Lần này bản đế có được không ít cơ duyên, dự định sẽ bế tử quan, không đột phá tu vi tuyệt đối không xuất quan!”
Một vị Đế Giả ánh mắt kiên định nói, sau đó xé toạc không gian rời đi.
Hắn đã suy nghĩ rất kỹ, đã không dám đắc tội bên nào thì chi bằng giả vờ như không biết gì cả.
Mọi chuyện cứ chờ sau khi ngã ngũ rồi tính tiếp!
Các vị Đế Giả khác: “Mẹ kiếp, ý kiến hay!”
Sau đó!
Tất cả Đế Giả thuộc hạ Phong gia đều đưa ra quyết định tương tự, trở về nơi đóng quân và tuyên bố bế tử quan!
Đồng thời nghiêm khắc căn dặn đệ tử:
“Không được trêu chọc Ma Giáo, nếu không sẽ bị trục xuất khỏi sư môn!”
Thiên Võ thành thượng không!
Xoạt!
Một trận không gian xé rách âm thanh vang lên!
Chỉ thấy thiên địa gian xuất hiện một đạo khe nứt thật lớn, ma khí cuồn cuộn từ bên trong tản ra, khủng khiếp dị thường!
Rống! Rống! Rống!
Ma Long gào thét âm thanh từ trong khe nứt truyền ra, sau đó chỉ thấy chín con Ma Long mười vạn trượng kéo phi liễn từ bên trong vọt ra!
phi liễn phía trên!
Ma Giáo cao tầng đều đang nhắm mắt tu luyện, nhanh chóng tiêu hóa cơ duyên thu được lần này, thực lực có thể nói là một đường tăng vọt!
Bên kia!
Đại Bạch nằm trên một cái xích đu, thích ý ăn trái cây, Hùng Vĩ ở bên cạnh vẻ mặt nịnh nọt, đấm bóp chân cho hắn!
Hùng Vĩ: “Bạch đại nhân, ta nhớ ngươi có được một mật ong Đế phẩm trong Đại Hùng bảo điện, cho ta một chút được không?”
Đại Bạch: “Giữ cho tốt, dùng chút sức, thủ pháp không được, Bạch gia đổi gấu khác đấy.”
Hùng Vĩ: “Yên tâm đi Bạch đại nhân, thủ pháp của ta rất tốt!”
Nửa nén hương sau…
Hùng Vĩ: “Bạch đại nhân, vậy mật ong Đế phẩm?”
Đại Bạch: “Mật ong ấy à, Bạch gia hôm qua ăn hết rồi!”
Hùng Vĩ: Ta đi chỗ ngươi…
Sau đó trên phi liễn vang lên tiếng cầu xin tha thứ thê thảm của Hùng Vĩ, cùng với tiếng mắng chửi giận dữ của Đại Bạch.