Chương 142: Diệt sát Thiên Vận chi tử 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 722 lượt đọc

Chương 142: Diệt sát Thiên Vận chi tử 1

“Liều mạng thôi, La Thông, ta sẽ dùng bí pháp, trực tiếp phá vỡ phong tỏa này, mang ngươi lao ra ngoài! Chẳng qua về sau ngươi nhất định phải tìm nhiều tiên khí đến tu bổ Sơn Hà Đồ, bằng không Sơn Hà Đồ sẽ sụp đổ!”

Bạch Long nói với vẻ kiên quyết, hắn cảm nhận được chỉ cần rơi vào tay Chu Khung thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Thậm chí hắn còn hoài nghi Chu Khung nhằm vào La Thông chính là vì Sơn Hà Đồ, chắc đã phát hiện ra bí mật của Sơn Hà Đồ.

“Không được, không thể rời đi, Mộc Lê còn đang ở trên quảng trường kia mà! Nhất định phải mang nàng đi cùng.” La Thông lo lắng kêu lên, hắn không thể bỏ rơi Mộc Lê mà rời khỏi nơi này!

“Rõ ràng tên ma đầu này đang nhằm vào ngươi, bây giờ ngươi mà ra ngoài đó là chỉ có chết!” Bạch Long tức giận gào lên, nó đã sợ hãi đến cực điểm.

Nhưng La Thông hoàn toàn không nghe, nhất quyết phải cứu Mộc Lê ra, ngay khi hai người còn đang tranh chấp, rầm một tiếng, âm thanh Vu Dương bị đánh nổ lọt vào tai hai người bọn họ.

Chờ tro bụi đầy trời tan hết, La Thông nổi giận gầm lên một tiếng: “Không!”

Trong ánh mắt của hắn thình lình phát hiện, nam tử mặc áo bào đỏ bên cạnh Chu Khung đang xách một người trong tay, người này không ngừng giãy giụa, chính là Mộc Lê của hắn.

Chu Khung ngồi trên ghế, nhìn lên phía trên, hắn biết La Thông đang ở chung quanh, quả nhiên là Thiên Vận chi tử, trốn tới mức ngay cả Thần Ma Nhãn của hắn cũng không thể cảm giác được.

Nhưng vậy thì đã sao, chưa nói đến việc hắn có thể thoát khỏi vòng phong tỏa của Thần Ma Hoàn hay không, chỉ cần có Mộc Lê ở đây, hắn sẽ không rời đi, đây là bệnh chung của các nhân vật chính, từ bỏ nữ nhân của mình để cầu sống, không thể làm nhân vật chính!

Chỉ thấy Chu Khung chậm rãi gật đầu một cái, Liên Sinh lập tức nắm lấy tay Mộc Lê phát ra một cỗ ma khí trực tiếp bao phủ đối phương.

Trong nháy mắt, nỗi đau đớn như kim châm giáng xuống người Mộc Lê.

“Á gã gã gã a!!”

Mộc Lê kêu thảm một tiếng!

La Thông ẩn nấp trên không trung của ngọn núi, lập tức nổi gân xanh đầy mặt, nếu không phải quanh người hắn đang có một con bạch long đang liều mạng quấn chặt ngăn cản hắn, chỉ e rằng hắn đã lao ra liều chết với Chu Khung rồi.

“Thả ta ra, ta muốn giết hắn, giết hắn!” La Thông không ngừng gào thét!

“La Thông, ngươi bình tĩnh lại, ngươi đi ra ngoài như thế chẳng những không cứu được nàng, ngươi cũng sẽ chết!”

“Ta không quan tâm, dù có chết ta cũng phải chết cùng Mộc Lê, kiếp này ta không thể bỏ rơi nàng lần nữa!” Ánh mắt La Thông tràn ngập kiên định.

Đây chính là bệnh chung của nhân vật chính, luôn cho rằng mình đúng, vì người bên cạnh mà hy sinh tất cả mọi người khác, ví như Bạch Long trong Sơn Hà Đồ, rõ ràng La Thông biết rất có thể cứu Mộc Lê sẽ khiến nó gặp tai ương, nhưng hắn hoàn toàn chẳng thèm để tâm.

Bởi vì trong ý thức của hắn, đây là đúng, nếu Bạch Long thật sự hy sinh, hắn sẽ ghi nhớ công đức của nó.

“Tốt, ta giúp ngươi cứu nàng, ngươi cho ta chút thời gian chuẩn bị!” Bạch Long hung hăng nói, hắn biết rõ nếu như không cứu Mộc Lê ra, La Thông sẽ không đi.

Kết quả cuối cùng chính là ba người bọn họ đều không có kết cục tốt, vậy thì chỉ có thể liều mạng một phen!

Trên người Bạch Long bắt đầu không ngừng phát ra ánh sáng thất sắc, trong miệng bắt đầu niệm một đống lớn chú ngữ.

Chu Khung ở phía dưới lại nở nụ cười lạnh lẽo, La Thông này vẫn rất bình tĩnh, nhưng sớm muộn gì rồi cũng sẽ ra.

Nửa nén hương sau!

La Thông đã hoàn toàn đánh mất lý trí, liều mạng xông về phía Chu Khung, Bạch Long quấn quanh trên người hắn cũng sắp không chịu nổi!

Bạch Long đột nhiên ngừng niệm chú, nhanh chóng nói:

“Chuẩn bị xong rồi!”

Nghe được lời Bạch Long nói, La Thông miễn cưỡng khôi phục thần chí!

Bạch Long lấy ra một ngọc phù, trịnh trọng nói với La Thông:

“Ta dùng bí pháp, để ngươi và Mộc Lê trao đổi vị trí, ngươi phải lập tức bóp nát ngọc phù, có thể trở lại trong Sơn Hà Đồ. Sau đó ta mang theo Sơn Hà Đồ phá vỡ không gian lao ra ngoài!”

Tuy nói rất đơn giản, nhưng hai người đều biết chỗ khó khăn trong đó rốt cuộc có bao nhiêu, dựa vào thực lực của đám người Chu Khung, sợ rằng sau khi đổi lại Mộc Lê, La Thông căn bản không có thời gian đi bóp nát ngọc phù!

Nhưng mà La Thông không do dự, hắn nguyện ý mạo hiểm như vậy, chỉ cần có thể cứu Mộc Lê ra, trả giá gì hắn cũng nguyện ý, hơn nữa nếu xuất thủ bất ngờ, xác suất thành công vẫn có!

“Cứ làm như thế đi, nhanh lên!” La Thông nói như chém đinh chặt sắt.

Ngay lúc hai người định động thủ, khóe miệng Chu Khung ngồi trên ghế chợt nhếch lên thành một nụ cười quỷ dị, tia chớp màu đen bạc nơi mi tâm chậm rãi phát ra hào quang.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right