Chương 166: Chu Khung trở về tổng đàn Ma Giáo 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,760 lượt đọc

Chương 166: Chu Khung trở về tổng đàn Ma Giáo 1

Võ Vương không còn cách nào khác, cũng gắng gượng thân thể trọng thương, tấn công Triệu Thiết Y.

Mọi người phía dưới cũng giật mình đến nỗi không biết nói gì.

“Sao Trấn Bắc Vương lại lợi hại như vậy, Võ Vương ka, Đại Võ Phủ chủ, Tắc Hạ Cung chủ, người nào không phải là cao thủ tuyệt thế Bán Thánh cửu trọng, sao lại cả ba người đều không đánh lại một mình hắn!”

“Đúng vậy, Trấn Bắc Vương này quả thật quá cường đại, đã có phần uy hiếp đến hoàng quyền, cho nên…” Lời nói chưa dứt.

Nhưng những người khác lại hiểu được ý tứ của hắn, hoàng gia kiêng kị Trấn Bắc Vương, mới có chuyện hôm nay.

Trấn Bắc Vương nói đến quả thật là truyền kỳ, binh mã tinh nhuệ nhất của hoàng triều Đại Võ chính là Trấn Bắc quân, bên trong có thể nói là cao thủ nhiều như mây, hơn nữa Trấn Bắc quân chỉ nghe mệnh lệnh của Triệu Thiết Y, có thể nói tính là tư quân của Triệu Thiết Y.

Phải biết rằng tuy rằng đây là thế giới cường giả vi tôn, nhưng quân đội vẫn có công năng của mình, một quân trận do trăm vạn võ giả tạo thành, cho dù cường giả Bán Thánh cũng cần tạm thời thu liễm phong mang.

Mà Trấn Bắc quân lại có đến ba ngàn vạn, hơn nữa đều là võ giả phi phàm, có thể nói nếu Trấn Bắc Vương thật sự muốn tạo phản, như vậy toàn bộ hoàng triều Đại Võ đều sẽ bị uy hiếp.

Cho dù cuối cùng có thể bình định được cũng sẽ tổn hại không nhỏ, khi đó đừng nói là hoàng triều Đại Võ thăng cấp thành đế triều Đại Võ, e rằng ngay cả vị trí hoàng triều cũng khó mà giữ nổi.

Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa, toàn bộ không gian hoàng thành dường như muốn nứt toác, trên bầu trời sương mù từ từ tan biến.

Mọi người ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Trấn Bắc Vương khoác chiến giáp, khí thế ngút trời, tay cầm trường thương toát lên khí tức sắt máu.

Mà trên không trung đối diện hắn, lại có ba vị Nho sinh đang đứng. Cả ba đều sắc mặt trắng bệch, khóe miệng rỉ máu, còn vị tướng quân do Nho sinh triệu hồi ra, cũng đã sớm bị đánh tan tác. Võ Vương lúc này đứng còn không vững, phải nhờ Nho sinh đỡ lấy.

Cái này, Trấn Bắc Vương thế mà lại lấy một địch ba, đánh trọng thương ba đối thủ cùng cấp bậc, nếu không phải người phía dưới tận mắt nhìn thấy, chỉ e cũng khó lòng tin được.

Võ Vương trên không trung nhìn Triệu Thiết Y ở đối diện, trong mắt lóe lên vẻ hiểu ra.

“Thiết Y huynh, ngươi thật sự muốn giết ta sao!”

Trấn Bắc Vương vừa định nói gì đó, đột nhiên sắc mặt biến đổi. Chỉ thấy phương xa hoàng cung bốc lên một luồng khí thế cực kỳ mạnh mẽ, trên bầu trời hoàng thành cũng hiện ra một trận pháp khổng lồ.

Trấn Bắc Vương nhìn Võ Vương lạnh lùng nói: “Từ hôm nay trở đi, giữa ngươi và ta ân đoạn nghĩa tuyệt, lần sau gặp mặt chính là lúc ngươi chết ta sống! Câu nói này cũng mang qua cho hắn.”

Nói xong vung tay lên, toàn bộ Trấn Bắc Vương phủ phía dưới lập tức lên từ mặt đất. Nhanh chóng mang theo Trấn Bắc Vương hướng phóng ra ngoài hoàng thành.

Ầm, một tiếng nổ vang rung trời, toàn bộ hoàng thành đều kịch liệt rung chuyển, vô số phòng ốc bắt đầu sụp đổ.

Mọi người ngước nhìn lên hoàng thành, chỉ thấy đại trận hoàng thành vừa mới hình thành đã bị Trấn Bắc Vương phủ đánh thủng một lỗ lớn, Trấn Bắc Vương phủ này rõ ràng là một bảo vật khổng lồ!

Mọi người không chú ý tới, đồng thời một bóng đen cũng lập tức bay ra từ lỗ thủng lớn đã vỡ, biến mất ở trong hoàng thành!

Trong hoàng cung, Võ Hoàng Đế mặc long bào, khóe miệng rỉ ra một tia máu tươi, thực ra thương thế của hắn còn nặng hơn so với người khác tưởng tượng, vừa rồi chỉ là phóng thích khí thế dọa lui Trấn Bắc Vương đã khiến cho thương thế của hắn lại trở nên bất ổn.

Do kế hoạch của Chu Khung, hôn lễ vốn có thể viên mãn đã biến thành một tang lễ, mà huynh đệ sinh tử năm xưa, cũng lập tức trở mặt thành thù.

Sau đó Trấn Bắc Vương tất sẽ phản, mà toàn bộ Đại Võ hoàng triều cũng sẽ mất đi yên bình vạn năm qua, chiến hỏa sẽ lại dấy lên, lại sẽ có vô số người vô tội chết thảm, nhưng vậy thì sao chứ, những điều này chính là điều Chu Khung muốn.

Nếu không loạn lạc, hắn làm sao ngư ông đắc lợi? Về phần những nhân sĩ vô tội bởi vậy tử thương, Chu Khung chỉ có thể nói với bọn họ: “Các ngươi quá yếu. Kiếp sau hãy tranh thủ làm cường giả đi, ở lại Ma Giáo cũng được!”

Ngoài hoàng thành vạn dặm, Ma Long Phi Liễn đang chậm rãi phi hành, bay về phía tổng đàn Ma Giáo ở vùng đất hỗn loạn.

Trong phi liễn, trước mặt Chu Khung xuất hiện một gói quà lớn, đây là gói quà lớn thứ hai mà Chu Khung lấy được, cũng không biết bên trong có thể mở ra được cái gì, hy vọng là thứ hữu dụng với hắn một chút.

Chậm rãi mở gói quà.

“Đinh, chúc mừng kí chủ mở gói quà lớn, rút trúng Tụ Ma Trận Pháp!”

“Đinh, chúc mừng kí chủ mở gói quà lớn, rút trúng Sơn Thần Chi Linh!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right