Chương 223: Ma Giáo giàu có, hội đấu giá mở màn 1
Ngay khi tất cả mọi người đang mang những tâm tư khác nhau, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt bọn họ!
Ánh mắt Trương Tiểu Phàm lạnh lẽo, hắn nhận ra người này, chính là kẻ đã cắt mất ba cân thịt của Mập Mạp!
Người vừa tới nhìn hai người Trương Tiểu Phàm và Mập Mạp, khàn giọng nói: “Giáo chủ nhà ta có lời mời hai vị tới đó ngồi một chút!”
Ánh mắt Trương Tiểu Phàm lộ vẻ khiếp sợ, mời hai người bọn hắn qua đó ngồi một chút? Chuyện này là sao? Chẳng lẽ hắn ta không biết mình đã truy sát thuộc hạ của hắn ta suốt mười mấy năm qua sao? Muốn giảng hòa?
Mập Mạp ở bên cạnh cũng lộ vẻ hoang mang, lúc này tuy hắn đang bị thù hận che mờ lý trí, nhưng cũng không hề ngu ngốc, đối phương mời bọn hắn qua đó, chắc chắn là có ý đồ khác.
Hai người liếc nhìn nhau, sau đó chậm rãi đứng dậy. Bất kể đối phương có ý gì, cứ đi qua xem sao, dù sao trong Vệ thành này cũng không thể động thủ!
Sở Hùng ở một bên trầm giọng nói: “Trương lão đệ, có cần ta đi cùng ngươi không?”
“Không cần!” Trương Tiểu Phàm phất tay, dẫn Mập Mạp đi về phía vọng lâu của Ma Giáo!
Một võ tướng đứng sau lưng Sở Hùng nhìn theo bóng lưng Trương Tiểu Phàm đang dần khuất xa, trầm giọng nói: “Tên này thật sự là không biết điều, bệ hạ đã có ý chiêu mộ như vậy mà hắn ta lại không có chút phản ứng nào!”
Sở Hùng lắc đầu, ban đầu hắn thấy Trương Tiểu Phàm có thiên phú hơn người nên muốn chiêu mộ, ai ngờ đối phương lại là kẻ không chịu khuất phục dưới trướng người khác!
Nhưng nhìn dáng vẻ của hắn ta, hình như cũng có thù oán với Chu Khung, nói không chừng có thể lợi dụng được.
Lúc này, Chu Khung nhìn Trương Tiểu Phàm đang đi tới, khẽ lẩm bẩm: “Dê đến rồi!”
Các cao tầng khác của Ma Giáo đều lộ vẻ khó hiểu, dê? Dê nào? Kẻ đang đi tới chẳng phải là Nhân tộc sao?
Trương Tiểu Phàm và Mập Mạp đi tới vọng lâu của Chu Khung, định ngồi xuống ghế đối diện Chu Khung!
Bành! Một tiếng vang thật lớn, ghế dưới thân hai người còn chưa kịp hạ xuống đã trực tiếp nổ tung, Trương Tiểu Phàm phản ứng kịp thời nên không sao, Mập Mạp thì trực tiếp ngã xuống đất, lập tức bò dậy, phẫn nộ nhìn Chu Khung!
Chu Khung ngồi trên ghế nhìn hai người, lạnh lùng nói: “Trước mặt bổn tọa, hai người các ngươi cho rằng mình có tư cách ngồi sao?”
Ánh mắt Trương Tiểu Phàm và Mập Mạp co lại, xem ra đây là một bữa Hồng Môn yến, nhưng nghĩ đến hiện tại trong Vệ thành không thể động võ, hai người cũng an tâm hơn không ít!
“Không biết Chu giáo chủ gọi hai chúng ta tới có chuyện gì?”
“Chuyện gì, hai người các ngươi truy sát Đại tổng quản dưới trướng bổn tọa hơn mười năm, có biết tội không!”
“Cái gì!” Trong mắt Trương Tiểu Phàm và Mập Mạp đều lộ vẻ kinh ngạc, vốn tưởng rằng đối phương gọi hai người tới là hòa đàm, còn chuẩn bị tâm lý không thỏa hiệp, nhưng đây là cái gì, trực tiếp hỏi tội sao, coi hai người bọn họ là thuộc hạ sao!
Vẻ phẫn nộ trên mặt Mập Mạp càng không cần nói cũng biết, miệng gầm nhẹ: “Nên tội gì, Liên Sinh kia giết bạn gái ta, vậy hắn nên tội gì!”
“Ngươi là ai! Bạn gái của ngươi là ai!” Chu Khung khinh miệt liếc nhìn Mập Mạp đang phẫn nộ, cười lạnh!
“Ta là Bộ Cụ, bạn gái ta là Ngọc Lăng, chính là bị hắn giết! Ta muốn hắn nợ máu trả bằng máu có vấn đề gì sao?” Mập Mạp nói xong thậm chí còn huyễn hóa ra hình ảnh bạn gái trước mặt Chu Khung, như muốn chứng minh mình không nói dối!
Chu Khung nhìn Mập Mạp đang phân bua với mình, vẻ mặt thích thú, phân bua với Ma Giáo, ngươi cũng thật thú vị, còn có ngươi cái tên gì đây, Bộ Cụ, chỉ bằng cái tên này, ngươi có bạn gái cũng là lãng phí!
“Giết bạn gái của ngươi thì đã sao, giết thì giết! Thế nhưng hai người các ngươi lại dám truy sát Liên Sinh, xem ra thật sự là chán sống rồi!”
“Ngươi…” Đừng nói là Mập Mạp, ngay cả Trương Tiểu Phàm cũng tỏ vẻ phẫn nộ. Chu Khung này hoàn toàn không nói đạo lý, chỉ cho phép bọn họ giết người, lại không cho người khác báo thù, hơn nữa rõ ràng là đang vũ nhục bọn họ!
Trương Tiểu Phàm lạnh lùng nhìn Chu Khung, khóe miệng nhếch lên hung ác nói: “Chu giáo chủ, chúng ta sau này còn gặp lại!”
Nói xong mang theo Mập Mạp nhanh chóng rời đi! Ở lại đây cũng vô dụng, hắn chú ý tới ánh mắt của Chu Khung, nếu không phải nội thành không thể động võ, hắn cũng hoài nghi Chu Khung sẽ trực tiếp giết hai người bọn họ, thay Liên Sinh trút giận!
“Tin tưởng chúng ta sẽ sớm gặp lại, hi vọng đến lúc đó ngươi đừng khóc quá thảm thiết!”
Hai người đi rồi!
Chu Khung nhắm mắt lại, một lúc sau, trong tay chậm rãi xuất hiện một viên châu trong suốt, bên trong dường như có linh hồn của một nữ tử, nhưng lại hư ảo đáng sợ! Nếu như Mập Mạp ở đây nhất định có thể nhận ra, bên trong chính là tàn hồn của Ngọc Lăng!