Chương 258: Phương phủ bị diệt 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,782 lượt đọc

Chương 258: Phương phủ bị diệt 1

Ngày thứ hai, Phương gia giăng đèn kết hoa, bởi vì hôm nay là ngày sinh nhật vạn tuổi của gia chủ Phương gia - Phương Không Võ!

Khắp nơi mời gọi các vị khách quý, hai đại gia tộc khác trong thành và một số thế lực nhỏ xung quanh đều phái người đến. Nhất thời, đại viện Phương gia náo nhiệt đến cực điểm. Gia chủ Phương gia ngồi ở ghế trên, nụ cười trên mặt không sao ngăn được!

Ở một góc yến tiệc, Phương Càn đang lặng lẽ dùng bữa, thỉnh thoảng thừa dịp người khác không để ý liền lén lút cất một ít vào trong ngực!

Hắn vốn không muốn tham gia, nhưng nghĩ đến mẫu thân đã lâu chưa được nếm món ngon, nên muốn mang về cho bà một ít!

Bành!

Phương Càn chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bỗng, lập tức bị ném bay ra ngoài. Một nam tử trẻ tuổi nhìn hắn, khinh thường nói: “Chỉ bằng ngươi, không có tư cách lên bàn ăn cơm, cút về cái sân đổ nát của ngươi đi!”

Ánh mắt Phương Càn lộ ra tia hận ý, định đứng dậy bỏ đi, đột nhiên, cửa lớn Phương gia bị người ta đạp tung. Một nữ tử áo trắng, dẫn theo vài hộ vệ sải bước tiến vào!

Chung quanh chúng sinh xôn xao bàn tán:

“Chẳng phải là Vân Lam - con gái tông chủ Thiên Hồng Tông sao? Sao nàng ta lại tới đây? Chẳng lẽ Phương gia có mặt mũi lớn đến vậy?”

“Ngươi không biết sao? Vị Vân Lam này từng ái mộ con trai thứ ba của gia chủ Phương gia, đáng tiếc người ta không thích nàng, một mực thành thân với một nữ tử ngoại lai, còn sinh hạ một đứa con trai!”

“Đúng vậy! Nghe nói Vân Lam tức giận đến phát điên, sau đó bế quan ở bí địa, hiện tại xem ra đã xuất quan rồi. Ta xem Phương gia lần này tiêu đời rồi!”

Trong lúc mọi người còn đang bàn tán, Vân Lam đã đi tới đại sảnh. Phương Không Võ vội vàng đứng dậy, chắp tay nói với nàng: “Tham kiến Vân Lam tiên tử, không ngờ tiên tử lại đến đây, Phương phủ chúng ta thật sự là vinh hạnh! Mời tiên tử ngồi!”

Vân Lam không thèm liếc nhìn Phương Không Võ lấy một cái, trực tiếp an tọa ở vị trí đầu tiên!

Tất cả khách khứa phía dưới vội vàng đứng lên, chắp tay đồng thanh: “Tham kiến Vân Lam tiên tử!”

Phương Không Võ nhìn Vân Lam được mọi người kính trọng, ánh mắt lộ ra tia phẫn nộ. Hắn phẫn nộ chính là đứa con trai bất tài kia của mình, thê tử tốt như vậy không cần, cứ muốn cưới một nữ tử không có chút bối cảnh nào. Nữ nhân Vân Lam này chẳng qua chỉ lớn tuổi hơn một chút thôi mà!

Không sai, tuy nhìn Vân Lam như thiếu nữ, nhưng thực tế tuổi tác còn lớn hơn cả Phương Không Võ, đã hơn vạn tuổi. Bất quá với tu vi Bán Thánh nhị trọng của nàng ta, tuổi tác này cũng chẳng là gì!

Vân Lam nhìn Phương Không Võ, thản nhiên nói: “Nghe nói tiện tỳ Hồng Mân Côi kia đã tàn phế, ta đến xem thử, gọi ả ra đây cho ta!”

Phương Càn vốn trốn trong góc nghe vậy, lập tức xông ra, nhìn Vân Lam lớn tiếng nói: “Ngươi đừng mơ tưởng, mẫu thân ta đã không còn ở Phương phủ, ngươi gọi không được đâu!”

Tuy Phương Càn tuổi còn nhỏ, nhưng từ nhỏ đã sớm trưởng thành, hơn nữa hai năm trước được tàn hồn Cùng Kỳ dạy bảo, tâm trí đã sớm không khác gì người lớn. Lời hắn vừa nói là cố ý muốn gây chú ý của Vân Lam, như vậy đối phương sẽ không chú ý đến mẫu thân hắn nữa!

Quả nhiên, tiếng hô của Phương Càn lập tức khiến cho tất cả mọi người ở đây chú ý, bao gồm cả Vân Lam. Ả ta lúc này đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Phương Càn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi chính là tên tạp chủng kia! Vậy mà ngươi vẫn chưa chết! Phương Không Võ, mấy năm nay ngươi sống cũng an nhàn quá nhỉ!”

Lúc Phương Càn lên tiếng, Phương Không Võ thầm kêu không ổn, vội vàng nói: “Vân Lam tiên tử, là ta mấy năm nay quản giáo không nghiêm, từ nay về sau, ta nhất định sẽ cho Phương Càn sống không bằng chết!”

Lời này của Phương Không Võ vừa thốt ra, tất cả khách khứa phía dưới đều kinh hãi. Phải biết Phương Càn là cháu ruột của Phương Không Võ, vậy mà hắn lại có thể nói ra những lời như vậy trước mặt mọi người, thật sự là vô sỉ đến cực điểm!

Phương Càn đứng dưới nghiến răng nghiến lợi nhìn Phương Không Võ. Vốn dĩ hắn chỉ bất mãn với những ngược đãi mà Phương Không Võ đã gây ra, nhưng hiện tại, hắn hận không thể lập tức giết chết lão già này, cho dù đối phương là gia gia trên danh nghĩa của mình!

Vân Lam cũng kinh ngạc liếc nhìn Phương Không Võ, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh: “Ngươi cũng thật tàn nhẫn, đáng tiếc đã quá muộn rồi, Phương gia không cần tồn tại nữa!”

Vân Lam vừa dứt lời, khắp nơi trong Phương phủ vang lên tiếng la giết, vô số võ giả bất ngờ xuất hiện bao vây toàn bộ Phương phủ!

Gia chủ Trương gia và gia chủ Tống gia đang ngồi dự tiệc bên cạnh đồng thời quát lớn: “Ngoại trừ đệ tử Phương gia, những người khác không được phép chống cự, chúng ta sẽ không giết các ngươi!”

Nói xong, hai người đồng loạt tấn công về phía Phương Không Võ. Phương Không Võ kinh hãi nhận ra đây là âm mưu của Trương gia và Tống gia, thất thanh quát: “Trương huynh, Tống huynh, hai người các ngươi thật sự muốn diệt Phương phủ ta sao? Phương phủ ta và Đông Phương Vương phủ có quan hệ đấy!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right