Chương 266: Cùng Kỳ cũng kinh hãi
Phương Càn không nói gì nữa, bởi vì trong phòng y đột nhiên xuất hiện một người, một thân trường bào trắng, lưng đeo trường kiếm, ánh mắt nhìn chằm chằm y: “Ngươi là Phương Càn!”
“Tại hạ chính là Phương Càn, xin hỏi đại nhân là…”
“Ta là Tiền Ngọc Kỳ, Phó đường chủ Thanh Long đường. Liên Sinh đại nhân bảo ta dẫn ngươi đi làm quen với hoàn cảnh Ma Giáo, sau này ngươi tạm thời là đệ tử Thanh Long đường ta!”
“Bái kiến Tiền đại nhân!”
Tiền Ngọc Kỳ phất tay, mang theo Phương Càn đi dạo Thiên Ma Phong, nửa canh giờ sau đến hậu sơn, chỉ vào hai kiến trúc hình tháp, nói: “Đó là Ma Binh Tháp và Ma Đạo Tháp của Ma Giáo ta, một cái ẩn chứa vô số công pháp, một cái uẩn dưỡng ma binh vô thượng!”
Phương Càn gật đầu, tuy y không hiểu, nhưng Cùng Kỳ trong đầu lại bắt đầu kêu to không thể tưởng tượng nổi, chứng minh hai thứ này không tầm thường!
Cùng Kỳ đi tới đâu cũng kinh ngạc, dường như rất nhiều chuyện nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng qua lời giới thiệu của Cùng Kỳ, Phương Càn cũng biết, Ma Đạo Tháp, Ma Binh Tháp rất có thể đều là Tiên khí vượt qua Thánh cấp, mà toàn bộ Thiên Ma Sơn này không đơn giản, rất có thể đã sinh ra linh trí! Một ngọn núi có linh trí, cho dù đây là thế giới huyền huyễn vẫn khiến người ta khó tin!
Tiền Ngọc Kỳ dẫn Phương Càn đi tới bên cạnh một gốc đào cao không dưới vạn trượng, nhìn cây đào trầm giọng nói: “Mộc lão, lấy một quả ra đây, loại thường là được rồi!”
Nghe vậy, thân cây đào bắt đầu rung chuyển kịch liệt, trên cành cây một quả đào phát ra linh quang yếu ớt bay đến tay Tiền Ngọc Kỳ.
Tiền Ngọc Kỳ tiện tay đưa cho Phương Càn: “Ăn đi, tu vi của ngươi quá thấp, ta sợ lỡ tay giẫm chết ngươi!”
Nhận lấy quả, Phương Càn không do dự, trực tiếp nuốt xuống. Hắn không cho rằng Tiền Ngọc Kỳ sẽ hại mình, nếu đối phương muốn bất lợi cho hắn, e là chỉ cần vung tay, hắn đã chết rồi!
Ầm! Vừa nuốt quả đào, Phương Càn cảm thấy trong cơ thể tràn vào năng lượng vô tận, vốn là bình cảnh sắp đột phá, không còn chút trở ngại nào, trực tiếp phá cảnh, Thông Huyền nhất trọng, Thông Huyền nhị trọng, … mãi cho đến Thông Huyền lục trọng mới dừng lại!
Phương Càn siết chặt nắm đấm, lần đầu tiên cảm nhận được chỗ tốt của việc có lực lượng, khom người hành lễ với Tiền Ngọc Kỳ: “Phương Càn đa tạ Tiền đại nhân bồi dưỡng!”
Tiền Ngọc Kỳ tùy ý xua tay, chỉ vào cây đào: “Công lao của lão ấy, tính ra lão còn là trưởng bối của ngươi đấy, đáng tiếc không tuân thủ giáo quy, bị Giáo chủ đại nhân phạt trăm năm không được rời khỏi, ngay cả hóa hình không được, nhưng cũng coi như Giáo chủ nhân từ, nếu không e là lão đã biến mất rồi!”
Nghe vậy, cây đào lại kịch liệt lay động, không biết là đang cảm ơn hay là sợ hãi!
Phương Càn có chút tò mò hỏi: “Tiền đại nhân, tại hạ thấy trên núi phía trước có không ít quân đội và đệ tử Ma Giáo đang tập kết, chẳng hay Ma Giáo muốn khai chiến với thế lực khác sao?”
Khai chiến? Tiền Ngọc Kỳ khinh miệt cười:
“Không tính là khai chiến, chỉ là đi diệt trừ kẻ địch mà thôi. Địa bàn của Ma Giáo quá nhỏ, cần chiếm lấy địa bàn rộng lớn hơn, như vậy mới có nhiều tài nguyên hơn. Chậm nhất là bảy ngày nữa, đại quân Ma Giáo sẽ tấn công Đại Võ hoàng triều và Thanh Khâu quốc. À, Liên Sinh đại nhân có dặn ngươi cũng phải đi!”
Phương Càn kinh ngạc, sau đó hỏi tiếp: “Tiền đại nhân, không biết Ma Giáo ta có những nhân vật lớn nào? Xin đại nhân cho biết, để sau này tại hạ còn biết đường mà tránh!”
Tiền Ngọc Kỳ nhìn Phương Càn, ánh mắt có chút thâm ý, âm thầm gật đầu. Đối phương tuy còn nhỏ tuổi, nhưng rất biết điều.
“Nhân vật lớn của Ma Giáo… Dưới trướng Giáo chủ có tứ đại thủ tọa, ngũ đại đường chủ, bát Đại hộ pháp, thập nhị Ma Vương, mỗi người đều là cao thủ đỉnh cao. Người mang ngươi về chính là Ma Hổ Vương!”
“Đúng rồi, còn có sủng vật của Giáo chủ, Bạch đại nhân. Ngươi tuyệt đối không được trêu chọc nó, bởi vì nó rất hay thù vặt!”
Nói xong, trong mắt Tiền Ngọc Kỳ hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Có thể nói, từ trên xuống dưới Ma Giáo, ngoại trừ Giáo chủ Chu Khung và đại tổng quản Liên Sinh, những người còn lại đều từng bị Đại Bạch chơi xỏ!
Lại qua một canh giờ, Tiền Ngọc Kỳ chỉ vào ngọn núi phía trước: “Phía trước là nơi để Ma Long Phi Liễn của Giáo chủ. Ngươi biết vậy là được rồi. Được rồi, những gì cần giới thiệu ta đều đã giới thiệu xong, ngươi tự mình đi dạo đi!”
Không đợi Phương Càn nói gì, Tiền Ngọc Kỳ đã biến mất. Nói gì thì Tiền Ngọc Kỳ cũng là cường giả Bán Thánh cảnh lục trọng, hiện giờ lại là Phó đường chủ Thanh Long đường, có thể coi là nhân vật cao tầng của Ma Giáo rồi. Có thể tự mình dẫn Phương Càn đi dạo một vòng đã là cực hạn rồi! Nếu không phải Liên Sinh dặn dò, hiện tại đừng nói là gặp mặt, e là Phương Càn muốn gặp một gã đà chủ cũng khó!