Chương 484: Mười hai tên đệ tử Kiếm Minh, chết hết 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,152 lượt đọc

Chương 484: Mười hai tên đệ tử Kiếm Minh, chết hết 1

Đây là khái niệm gì, đừng nói là thế lực cấp Đại Thánh!

Cho dù là thế lực Tôn cảnh cũng rất ít khi có nhiều Bán Thánh như vậy!

Dù sao tài nguyên tu luyện đều dùng để cung cấp cho thượng tầng, người phía dưới căn bản rất ít khi có cơ hội đạt được!

Ít nhất Kiếm Minh bọn ta không thể nào gom góp nổi bốn mươi vạn Bán Thánh, hơn nữa đây rõ ràng là quân đội được huấn luyện bài bản!

“Kiếm sư huynh, đây là thế lực nào vậy, Dương Châu từ khi nào lại xuất hiện một thế lực cường đại như thế?” Một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo xanh kinh ngạc hỏi.

Nàng tên là Tư Âm, mới gia nhập Kiếm Minh được một tháng!

Ma khí khủng khiếp tỏa ra từ đại quân Ma Giáo khiến nàng cảm thấy như bản thân có thể bị giết chết bất cứ lúc nào!

“Hẳn là Ma Giáo!”

Kiếm Tam nhìn về phía đại quân Ma Giáo, trong mắt cũng lộ vẻ kinh ngạc, lần này hắn xuất sơn là để dẫn đám đệ tử chân truyền Kiếm Minh này đi lịch lãm!

Nói chính xác là dẫn Tư Âm đi lịch lãm, nghe sư tôn nói, lai lịch của Tư Âm này không nhỏ, thậm chí còn có liên quan đến Thiên Tôn!

Không ngờ ngày đầu tiên lịch lãm, lại vừa vặn gặp phải tên Cốt Đồng bị thương, lại còn là người trong Ma đạo!

Là đệ tử thân truyền của Minh chủ Kiếm Minh, đương nhiên phải ra tay trừ ma vệ đạo!

Còn về phần bảo vật đoạt được, chẳng phải là chiến lợi phẩm xứng đáng sao!

Không chỉ đệ tử Kiếm Minh nghĩ như vậy, tất cả đệ tử Chính đạo đều có suy nghĩ này, nói cho cùng vẫn là kẻ mạnh nắm quyền sinh sát mà thôi!

“Ma Giáo!” Tư Âm kêu lên thất thanh, ánh mắt bắt đầu đảo nhanh như chớp, không ngừng nhìn về phía đại quân Ma Giáo!

Miệng lẩm bẩm: “Kẻ nào là Chu giáo chủ… Tên này không phải… Tên đầu trọc này không phải… Sao lại không có chứ!”

“Tư Âm, ngươi quen biết Chu giáo chủ sao?” Một gã đệ tử Kiếm Minh nhìn Tư Âm không ngừng lầm bầm, nghi hoặc hỏi.

“Làm sao ta không quen biết được, năm đó ta đã phải bỏ ra trăm vạn tiên thạch mới mua được tấm hình lưu ảnh của hắn…” Tư Âm nói được một nửa thì im bặt, sắc mặt lập tức đỏ bừng!

Nhưng lúc này đám đệ tử Kiếm Minh cũng chẳng còn tâm trí nào để ý đến nàng nữa!

Bởi vì Kiếm Tam đã đứng ra đối đầu với Ma Giáo!

“Vị này chính là Liên Sinh Đại tổng quản của Ma Giáo sao?” Kiếm Tam nhìn Liên Sinh đang mặc áo bào đỏ, lớn tiếng hỏi.

“Phải thì đã sao, không phải thì đã như thế nào?” Liên Sinh liếc mắt nhìn Kiếm Tam, ánh mắt lộ vẻ khinh miệt.

Hừ!

Trong mắt Kiếm Tam hiện lên một tia lửa giận, phải biết hắn chính là cường giả Đại Thánh nhất trọng, còn Liên Sinh đối diện chỉ là Thánh Giả thập trọng mà thôi!

Nếu không phải sư tôn căn dặn hắn không được vạn bất đắc dĩ thì đừng nên trêu chọc Ma Giáo, hắn đã sớm ra tay rồi, nào còn khách khí như thế này!

Hắn đã sớm muốn một kiếm chém chết tên Liên Sinh ngông cuồng này rồi!

“Vị này, bộ xương khô này là sinh linh mà Kiếm Minh ta đang truy sát, mong ngươi hãy giao hắn cho ta!”

Kiếm Tam lại nói, đồng thời trực tiếp lấy danh tiếng Kiếm Minh ra uy hiếp, ý tứ uy hiếp không cần nói cũng rõ!

“Chỉ là một Kiếm Minh tép riu!”

“Bổn tổng quản dựa vào cái gì mà phải nể mặt các ngươi, trong vòng mười hơi thở, lập tức biến khỏi mắt ta, nếu không, chết!”

Liên Sinh nhìn đám đệ tử Kiếm Minh, lạnh lùng nói!

Đồng thời trường kiếm trong tay khẽ rung lên, phảng phất như chỉ cần qua mười hơi thở, hắn sẽ lập tức ra tay!

Tất cả đệ tử Kiếm Minh nghe vậy đều tái mặt!

Ngông cuồng!

Tên Liên Sinh này thật quá ngông cuồng, hắn cho rằng hắn là ai, chẳng lẽ là Chu Khung sao!

Nhưng cũng có ngoại lệ, lúc này Tư Âm lại đang nhìn Liên Sinh với vẻ mặt hưng phấn, miệng lẩm bẩm:

“Chết rồi, chết rồi, tên này đẹp trai như vậy, phải làm sao đây, bản cô nương không biết nên chọn ai nữa!”

Năm hơi thở qua đi!

Tư Âm như sực nhớ ra điều gì, vội vàng nói với Kiếm Tam:

“Kiếm sư huynh, chúng ta đi mau thôi, kẻo Ma Giáo sẽ giết chúng ta mất.”

Kiếm Tam lắc đầu, lúc này không thể đi, vừa đi mặt mũi Kiếm Minh coi như mất hết!

Hơn nữa chỉ là Liên Sinh, Thánh Giả thập trọng mà thôi!

Hắn đường đường là Kiếm Tam, há có thể sợ hãi!

Tư Âm nhìn Kiếm Tam và đám đệ tử Kiếm Minh, tất cả đều mang vẻ mặt bất cần, xem Ma Giáo có thể làm gì bọn họ.

Nàng bất đắc dĩ lắc đầu!

Thân hình nhoáng lên, bay về phía xa!

Nàng không muốn chết cùng đám sư huynh đệ ngu xuẩn này, hơn nữa vốn dĩ chỉ mới quen biết khoảng một tháng, đâu cần thiết phải sống chết có nhau.

Kiếm Tam liếc nhìn Tư Âm rời đi, không nói gì, tuy hắn không cho rằng Liên Sinh cùng đám người Ma Giáo là đối thủ của mình, nhưng một khi đã giao chiến, e là khó mà lo liệu được cho Tư Âm.

Nghĩ vậy, Kiếm Tam đưa mắt về phía Liên Sinh, lạnh giọng nói:

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right