Chương 522: Nguy hiểm thì ngươi xông, cơ duyên lại không thể ngươi có được 2
Rầm! Rầm! Rầm!
Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng khắp mật thất, mật thất vốn kiên cố vô cùng trong nháy mắt đã thủng trăm ngàn lỗ, tường nứt ra từng khe hở lớn!
Một lúc sau!
Hai đạo kiếm quang chậm rãi biến mất, cảnh tượng trong mật thất dần hiện ra!
Chỉ thấy Vương Hàn đứng trong góc mật thất, sắc mặt tái nhợt, cả người run rẩy, đứng không vững.
Có thể thấy được công kích vừa rồi khiến hắn tiêu hao rất nhiều!
Mà Vương Hàn vốn mang theo hai gã thống lĩnh, hơn trăm hộ vệ, lúc này chỉ còn lại một thống lĩnh trọng thương, những người khác đều đã chết!
Mà đối diện Vương Hàn, ý niệm phân thân của Thiên Huyền Đạo Đế đã hoàn toàn hư ảo, nếu như không nhìn kỹ có thể sẽ không thấy.
Lúc này, lão đang khiếp sợ nhìn mũi kiếm trong tay Vương Hàn, kích động nói:
“Mũi kiếm, mảnh vỡ trong tay ngươi lại là… Là… Mũi kiếm?”
Giọng nói của Thiên Huyền Đạo Đế cũng có phần run rẩy, có thể khiến một vị Đế Giả phải khiếp sợ đến mức này, có thể thấy được mũi kiếm trong tay Vương Hàn đáng sợ đến mức nào!
Không trách Thiên Huyền Đạo Đế khiếp sợ, phải biết bộ phận quan trọng nhất của một thanh trường kiếm, chính là mũi kiếm, mà mảnh vỡ trong tay lão cũng chỉ là một phần thân kiếm mà thôi!
Nếu một thanh kiếm chia làm ba phần:
Mũi kiếm - thân kiếm - chuôi kiếm!
Vậy mũi kiếm trong tay Vương Hàn thuộc về một phần ba, hơn nữa là một phần ba quan trọng nhất, cũng là phần có lực công kích mạnh nhất!
Mà mảnh vỡ trong tay Thiên Huyền Đạo Đế chỉ là một phần thân kiếm, cũng chỉ chiếm một phần mười mà thôi!
“Biết thì đã sao, ngươi cho rằng đạo ý niệm phân thân này của ngươi còn có thể rời đi sao?”
Vương Hàn nhìn Thiên Huyền Đạo Đế lạnh lùng nói!
Mũi kiếm trong tay hắn lại vung lên, kiếm quang lại xuất hiện, mặc dù không mạnh bằng kiếm quang vừa rồi, nhưng không phải là thứ mà Thiên Huyền Đạo Đế hiện tại có thể đỡ được!
“Tiểu tử, chờ sau khi ngươi tiến vào Trung Vực, bổn đế nhất định sẽ chém ngươi!” Thiên Huyền Đạo Đế nhìn kiếm quang chém tới phẫn nộ nói, nhưng lại không hề phản kháng.
Bởi vì không cần thiết, lấy trạng thái hiện tại của hắn, dù thế nào không thể ngăn cản!
Rầm!
Một tiếng nổ vang trời!
Ý niệm phân thân của Thiên Huyền Đạo Đế hóa thành hư vô, trước khi biến mất, đôi mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Vương Hàn, như muốn khắc sâu hình bóng hắn!
Vương Hàn không để ý đến ý niệm phân thân kia, đối với ý niệm phân thân mà nói, nếu không thể trở về bản thể, căn bản không cách nào biết được ký ức nơi này.
Hơn nữa, Vương Hàn có lòng tin, tương lai Thiên Huyền Đạo Đế sẽ không bao giờ là đối thủ của hắn, đây chính là kiêu ngạo của kẻ làm Đế Giả trùng sinh!
Keng!
Thạch kiếm vốn được Thiên Huyền Đạo Đế nắm giữ, nay không còn sinh linh điều khiển, rơi thẳng xuống đất!
Lúc này trong mật thất chỉ còn lại ba sinh linh, chính là Vương Hàn, một tên thống lĩnh, cùng Dương Vũ đang co rúm trong góc!
Không sai, Dương Vũ này chẳng những không chết trong dư chấn, mà thương thế không nặng!
Đương nhiên, Chu Khung và Đại Bạch vẫn đang lén lút xem náo nhiệt, đặc biệt là Đại Bạch, nhìn Dương Vũ cách đó hai mét, nhe răng tức giận!
“Vương, người không sao chứ?” Tên thống lĩnh duy nhất cố nén thương thế, đến bên cạnh Vương Hàn, cung kính hỏi.
Vương Hàn lắc đầu, mũi kiếm trong tay đã trở lại thức hải, miễn cưỡng khôi phục một tia khí lực, chậm rãi bước về phía thạch kiếm!
Cách thạch kiếm hai mét, Vương Hàn đột nhiên dừng bước!
Hắn nhìn về phía Chu Khung, lạnh lùng nói:
“Vị đạo hữu kia đã xem náo nhiệt bấy lâu, sao còn chưa chịu ra mặt?”
Vừa dứt lời, khí thế trên người Vương Hàn bộc phát, huyết sát cuồn cuộn phóng lên cao, như thể sắp sửa ra tay!
Vương Hàn vừa lên tiếng, tên thống lĩnh phía sau lập tức kinh ngạc, vội vàng rút binh khí, nhìn chằm chằm về hướng Chu Khung!
Dương Vũ đang co rúm trước mặt Chu Khung thì hoảng sợ tột độ, bất động tại chỗ!
Một hơi thở!
Hai hơi thở!…
Năm hơi thở trôi qua, toàn bộ mật thất im phăng phắc, tĩnh lặng đến lạ thường!
“Lão đại, sao chúng ta không ra ngoài?” Trong góc, Đại Bạch nghi hoặc hỏi.
“Hắn không phát hiện ra chúng ta.” Chu Khung lạnh lùng đáp, với Thần Ma Hoàn này, hắn không cho rằng Vương Hàn có thể phát hiện ra bọn họ!
Hơn nữa, nếu Vương Hàn thật sự phát hiện ra, chắc chắn sẽ lập tức đánh lén, chứ không phải lên tiếng cảnh cáo như vậy.
Quả nhiên như Chu Khung dự liệu!
Vương Hàn quan sát mật thất, thấy không có gì bất thường, thầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn thật sự không phát hiện ra điều gì, nhưng thân là lão quái vật sống lại, đương nhiên hắn phải cẩn thận một chút!
Còn việc vừa rồi vì sao lại chọn hướng Chu Khung để lên tiếng, hoàn toàn là trùng hợp mà thôi, đây chính là chỗ lợi hại của Thiên Vận chi tử, nếu không phải Chu Khung, những sinh linh khác e rằng đã bị ép hiện hình!