Chương 537: Nguy hiểm thì ngươi xông, cơ duyên lại không thể ngươi có được
Vô số sinh linh hóa thành tro bụi dưới dư uy của trận chiến!
Rất lâu sau!
Dư uy chậm rãi tan đi!
Vết nứt không gian dần dần khép lại, thiên địa chậm rãi khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có, toàn bộ quyển trục trấn tự đều biến mất không còn dấu vết.
Chỉ còn lại Đường Vũ tay chống trường thương, sắc mặt trắng bệch đứng sừng sững giữa không trung.
Phụt! Phụt!
Hai ngụm máu tươi lại từ trong miệng Đường Vũ phun ra, khí tức toàn thân không ngừng run rẩy, có thể thấy việc hủy diệt hơn ba mươi quyển trục cũng khiến hắn bị thương rất nặng.
Thậm chí còn tổn thương đến cả căn cơ!
Vốn dĩ với tu vi Tôn Giả cảnh của Đường Vũ, cho dù bị hơn ba mươi quyển trục cùng nhau công kích cũng sẽ không bị thương nặng như vậy.
Nhưng hắn lại bị thương trong đại trận, còn tiêu hao một lượng lớn khí lực, chưa kịp khôi phục đã bị đám quyển trục liên tiếp công kích.
Bị đánh cho trở tay không kịp, mới có thể dẫn đến kết quả như thế này!
Lúc này trên không trung, Liên Sinh nhìn Đường Vũ đang hộc máu, sắc mặt âm trầm!
“Quả nhiên Tôn Giả cảnh không phải dễ giết như vậy, chẳng qua chỉ cần trọng thương là được.”
Liên Sinh vốn dĩ không cho rằng có thể dựa vào đám quyển trục để giết chết Đường Vũ, dù sao đối phương cũng là cường giả Tôn Giả cảnh, hơn nữa còn là Tôn Giả loại thiên kiêu.
Chẳng qua chỉ cần Đường Vũ bị trọng thương, mọi chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lúc này, Đường Vũ nhìn Liên Sinh trên không trung, lửa giận trong mắt đã ngưng tụ thành thực chất.
Đồng thời, nội tâm hắn cũng dâng lên một nỗi khiếp sợ, kinh hãi trước uy lực của những quyển trục vừa rồi, vậy mà có thể làm hắn bị thương. Nhìn qua khe cửa thấy cả bầu trời, thực lực của Chu ma đầu chế tạo ra những quyển trục ấy, e rằng còn mạnh hơn cả trong truyền thuyết.
Không ngờ Dương Châu lại xuất hiện một tên yêu nghiệt như vậy!
Lắc đầu, Đường Vũ không muốn nghĩ đến chuyện này nữa, bất kể thực lực của Chu ma đầu cao cường đến đâu, Đường Vũ hắn nhất định có thể tự tay kết liễu lão ta.
Nhưng trước đó, toàn bộ đám người Ma Giáo, một tên cũng đừng hòng sống sót!
Hắn muốn cho Chu ma đầu nếm thử cảm giác mất đi người thân, mất đi bằng hữu!
“Hừ!”
Đường Vũ hừ lạnh một tiếng, nhìn Liên Sinh trầm giọng nói:
“Ngươi vậy mà không chạy trốn, vậy thì bổn tọa sẽ tiễn ngươi lên đường trước!”
Nói xong, trường thương trong tay Đường Vũ lập tức vung lên, đánh thẳng về phía Liên Sinh trên không trung.
Vô số tia sáng thương bắn ra, xé rách hư không, lao thẳng về phía Liên Sinh. Cả hư không đều run rẩy dữ dội trước uy lực của thương mang.
Uy lực kinh khủng kia, dường như có thể hủy diệt tất cả mọi thứ trước mặt.
Thế nhưng lúc này, sắc mặt Liên Sinh trên không trung không hề thay đổi, vẫn lạnh lùng như trước. Hắn giơ chén rượu trong tay lên, uống cạn một hơi.
Hắn không hề có ý định né tránh, không hề có ý định ra tay chèo chống.
Chỉ thấy Liên Sinh khẽ mở miệng, âm trầm nói:
“Đường Vũ, ngươi không giết được ta đâu, ngươi không có tư cách diệt trừ Ma Giáo!”
Lời vừa dứt, thương quang khủng khiếp đã ập đến người Liên Sinh.
Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Thân thể Liên Sinh lập tức bị thương quang đánh thành tro bụi, khí tức cũng theo đó tiêu tan trong trời đất.
Thế nhưng lúc này, sắc mặt Đường Vũ lại càng thêm u ám. Hắn nhìn chằm chằm vào nơi Liên Sinh hóa thành tro bụi, nghiến răng nghiến lợi thốt ra hai chữ:
“Phân thân!”
Là một vị Tôn Giả, Đường Vũ tự nhiên biết đến phân thân thuật. Mà vừa rồi, trong nháy mắt thân thể Liên Sinh nổ tung, hắn không hề cảm nhận được linh hồn hắn ta tiêu tán.
Điều này chứng tỏ Liên Sinh căn bản chưa chết, kết hợp với những lời hắn ta vừa nói.
Có thể khẳng định, Liên Sinh vừa rồi chỉ là một phân thân!
“Phân thân thuật thật quỷ dị, ngay cả ta không nhận ra. Ma Giáo này, quả nhiên tà môn tựa như trong truyền thuyết!”
Đường Vũ lẩm bẩm, sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm.
Hắn không hề biết rằng, phân thân thuật của Liên Sinh chính là bàn tay vàng của Thiên Vận chi tử Trần Hạo năm xưa, tự nhiên là thần kỳ vô cùng.
Trong Ma Giáo, Chu Khung cũng chỉ truyền thụ cho một mình Liên Sinh mà thôi!
Hơn nữa, thời gian tu luyện phân thân thuật của Liên Sinh còn quá ngắn, nếu không, cho dù là Đường Vũ không thể nào phát hiện ra hắn chỉ là một phân thân.
“Chạy được mùng một, không chạy được mùng hai!”
Ánh mắt Đường Vũ lóe lên, thân hình bay vút lên trời, lao thẳng về phía tổng đàn Ma Giáo. …
Tổng đàn Ma Giáo!
Thiên Ma Phong!
Tất cả đệ tử Ma Giáo đều đứng trên quảng trường với vẻ mặt bình tĩnh, cao tầng Ma Giáo lơ lửng trên không trung.
Liên Sinh người mặc áo bào đỏ đứng ở vị trí đầu tiên, cao tầng các Ma Giáo khác phân chia hai bên tả hữu.
“Bạch Hạo Thiên bạch y chắp tay thưa:
- Bẩm Đại tổng quản, nếu chúng ta ngăn cản Đường Vũ, e rằng Quỷ Điện sẽ thừa cơ tập kích các phân đà khác.