Chương 952: Trong chiến đấu 1
Dù sao cũng là Thiên Tôn đỉnh phong, thủ đoạn, bí pháp đều không ít, cho dù là Liên Sinh trong lúc nhất thời không thể lập tức diệt trừ.
Mà đại quân hai vực phía dưới thì khác!
Tuy rằng thực lực đại quân Trung Vực mạnh hơn đại quân Ma Giáo một chút nhưng ma binh chiến đấu thực sự quá điên cuồng!
Hoàn toàn đều là một bộ đấu pháp liều chết!
Chỉ lo công kích, căn bản không phòng thủ, đánh cho ngàn vạn đại quân Trung Vực khiếp sợ!
“Chết đi, bí bảo đều là của ta!”
Một Tôn Giả Trung Vực đã xông đến biên giới Ma Vực, một đao chém ma binh, muốn tiến vào Ma Vực!
Nhưng vào lúc này!
Bên cạnh có một Ma Binh Vạn Phu Trưởng liều mình đỡ một kiếm của đối thủ, thân thể mang theo trường kiếm lao tới biên giới Ma Vực!
“Oa… Phá Thiên Nhất Kích!”
Vạn phu trưởng phun ra một ngụm máu tươi, trường thương trong tay đâm thẳng về phía Trung Vực Tôn Giả, huyết sát cuồn cuộn chấn động thương khung.
“Mẹ kiếp, điên rồi!”
Trung Vực Tôn Giả nhìn thương quang đâm tới, nội tâm không khỏi mắng thầm, trong mắt lóe lên một tia sợ hãi.
Điều khiến hắn kinh hãi không phải là thương mang này!
Thực lực của hắn chính là Tôn Giả đỉnh phong, mà thực lực của tên Ma Giáo Vạn phu trưởng trước mặt chỉ là Tôn Giả thất trọng!
Hắn sợ hãi chính là: Trạng thái của tên Ma Giáo Vạn phu trưởng này!
Lúc này đối phương đứng trước mặt hắn, trên ngực cắm một thanh trường kiếm, hai mắt u ám, rõ ràng đã ở vào trạng thái hấp hối!
Nhưng!
Trường thương trong tay gã cầm vững vàng, toàn thân huyết sát nồng đậm, hai chân bám chặt biên giới, miệng lẩm bẩm:
“Muốn vào Ma Vực, các ngươi còn chưa xứng!”
“Ma Giáo ta quân đoàn thứ ba, doanh thứ năm, vạn phu trưởng thứ tám, nguyện thề chết thủ vững Ma Vực!”
“Cho bản tôn đi chết đi!”
Trung Vực Tôn Giả một quyền đánh nát thương quang đang công tới, sau đó lại tung thêm một quyền hướng Vạn phu trưởng đang chắn đường.
“Giết!”
Vạn phu trưởng Ma Giáo gầm lên, huyết sát lực toàn thân điên cuồng dâng trào, thiêu đốt tinh huyết cùng linh hồn lực.
Một thương lại đánh ra!
Rầm!!
Va chạm kinh thiên động địa, dư chấn vô tận tản ra, mặt đất nứt toác.
Vèo!
Trung Vực Tôn Giả bị chấn lui trăm bước, vẻ mặt không dám tin nhìn về phía trước.
Nơi đó!
Vạn phu trưởng Ma Giáo tay cầm trường thương, đứng sừng sững, áo giáp vỡ nát, da thịt be bét, tử khí lan tràn!
Nhưng!
Đôi huyết mâu vẫn nhìn chằm chằm về phía Trung Vực Tôn Giả, không có chút ý muốn bỏ cuộc!
“Tên điên, thật là tên điên, chết đi!”
Trung Vực Tôn Giả không chịu nổi, cảm thấy ớn lạnh, kẻ tu luyện đến cảnh giới Tôn Giả, ai mà không phải là thiên kiêu?
Rõ ràng biết không thể cản nổi mình, vậy mà vì ngăn cản, thà chết không lùi bước.
Hắn muốn Vạn phu trưởng chết!
Nếu không, hắn sẽ bị ám ảnh, đời này e là không thể đột phá Thiên Tôn cảnh.
“Diệt Thế Thần Long Quyền!”
Trung Vực Tôn Giả gầm lên, khí thế dâng lên đỉnh điểm, một quyền đánh ra.
Quyền phong lướt qua, pháp tắc run rẩy, một kích này đã chạm đến ranh giới Thiên Tôn.
“Giết!”
Vạn phu trưởng Ma Giáo vẫn không lùi, tiếp tục thiêu đốt tinh huyết cùng linh hồn lực, muốn thi triển bí pháp.
Ngay lúc này!
Một bàn tay đặt lên người Vạn phu trưởng, giọng nói lạnh lùng vang lên:
“Chỉ còn chút tinh huyết cùng linh hồn lực, thiêu đốt nữa là ngươi chết đấy, lui xuống khôi phục đi.”
Vạn phu trưởng Ma Giáo nhìn sang, giọng khàn đặc: “Lãnh đại nhân, ta còn… chiến đấu được, không thể làm ô danh Giáo chủ.”
“Ta bảo ngươi lui xuống.”
Giọng nói lạnh như băng không cho phép từ chối vang lên lần nữa!
Nói xong!
Bàn tay tỏa ra ý cảnh băng hàn, phong ấn bí pháp cùng thương thế của Vạn phu trưởng.
Sau đó!
Bàn tay đẩy nhẹ!
Vạn phu trưởng bị đưa lui mấy chục mét!
Đồng thời một nữ tử mặc áo bào xanh xuất hiện trước mặt Trung Vực Tôn Giả, tay cầm trường kiếm lạnh băng lên tiếng:
“Giết ngươi chính là ta, Lãnh Ngưng - tọa hạ đường chủ Ma Giáo Chu Tước đường.”
Nói đoạn!
Một đạo kiếm quang kinh thiên hiện ra, kiếm chi pháp tắc, băng chi pháp tắc tung hoành thiên địa, trực tiếp hướng Trung Vực Tôn Giả chém tới.
“Cái gì!”
Trung Vực Tôn Giả còn chưa kịp phản ứng, đã bị Băng chi pháp tắc đông thành băng khối, lại bị kiếm quang chém thành mảnh vụn.
Vẻn vẹn chưa đầy trăm hơi thở!
Vạn phu trưởng vừa mới được Lãnh Ngưng đưa về hậu phương tĩnh dưỡng, đã lại một lần nữa trở về chiến trường, trường kiếm nơi ngực vẫn chưa rút ra.
Có thể thấy thương thế trên người hắn vẫn chưa khôi phục là bao nhưng hắn không chút do dự, bởi vì trận chiến này đối với Ma Giáo mà nói quá đỗi quan trọng!
Hắn tuyệt đối không thể để cho lũ võ giả Trung Vực này tiến vào Ma Vực!
Cảnh tượng như vậy ở chiến trường phía đông có thể thấy khắp nơi, mỗi một hơi thở đều có ma binh, võ giả Trung Vực bỏ mạng!
Chiến trường phía tây!
Bạch Hạo Thiên một mình độc đấu với năm đại Thiên Tôn đỉnh tiêm!