Chương 961: Bị chơi xỏ 2

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,398 lượt đọc

Chương 961: Bị chơi xỏ 2

“Phong Đế, sao ngươi không muốn cứu lão già của ngươi nữa, bổn tọa vừa rồi chỉ nói đùa với ngươi thôi, thật là chẳng biết đùa.”

Phong Đế:???

Phong Đế vừa định giải trừ ý niệm phân thân, nghe vậy lập tức dừng lại, nhìn Chu Khung với vẻ mặt phẫn nộ.

Nói đùa!

Nhà ngươi nói đùa mà ra tay đánh người ta gần chết thế này ư!

Nhưng hắn không phản bác, dù sao Phong gia đại tộc lão đối với hắn mà nói vẫn còn chút tác dụng, có thể cứu được thì vẫn nên cứu.

“Nói đi, muốn thế nào mới chịu thả lão ta.”

Phong Đế chỉ vào Phong gia đại tộc lão, lạnh lùng nói.

Chu Khung nhìn Phong Đế, thấy hắn phẫn nộ mà không dám phát tác, nụ cười trên mặt càng thêm sâu!

Cảm giác muốn động đến mình mà không làm gì được này!

Phải nói thế nào nhỉ!

Ừm, thật sự là rất sảng khoái!

“Lão già này tuy có phần tu vi nhưng cũng làm lãng phí không ít thời gian của bổn tọa, không cần nhiều, mười kiện Đế binh.”

Chu Khung nhìn Phong Đế, tà mị cười nói, phảng phất mười kiện Đế binh trong miệng hắn chỉ là mười viên tiên thạch tầm thường!

Mười kiện Đế binh!

Phong Đế nghe Chu Khung nói xong, sắc mặt lập tức biến đổi, trong mắt lóe lên tia phẫn nộ, quát:

“Ngươi dám đùa giỡn bản đế! Đế binh trân quý biết bao, mười kiện Đế binh là điều không thể, nhiều nhất là năm kiện!”

Chu Khung: “Thành giao!”

Phong Đế:???

Phong Đế nghe Chu Khung đồng ý dễ dàng như vậy, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác mất cân bằng, hắn cảm thấy hình như mình đã ra giá quá cao!

Nhưng mà!

Nhìn thoáng qua Phong gia đại tộc lão, trong mắt Phong Đế lóe lên tia kiên quyết, Đế binh tuy trân quý nhưng nội tình của Phong gia không phải tầm thường.

Ít nhất năm kiện Đế binh, đối với Phong gia mà nói, chỉ là đau lòng một chút, còn chưa đến mức tổn thương nguyên khí!

Huống hồ, ở thời kỳ Thượng Cổ, Phong gia cũng đã “thu thập” được không ít Đế binh của những vị Đế Giả vẫn lạc!

Vù…!

Chỉ thấy Phong Đế phất tay, năm món binh khí tỏa ra hào quang chói lọi bay đến trước mặt Chu Khung, trong đó có ba món là đại ấn.

Chu Khung đưa tay tiếp nhận năm kiện Đế binh, trong mắt toát lên vẻ hài lòng, đổi một lão già tàn phế lấy năm kiện Đế binh, quả thực quá hời.

Hơn nữa!

Phong Đế nào biết rằng!

Hắn đã sớm thi triển Linh Hồn áp chế lên người Phong gia đại tộc lão, khi đối diện với hắn, lão ta đừng nói là ba phần, ngay cả một phần thực lực không phát huy ra nổi!

“Cút!”

“Bổn tọa chờ mong gặp mặt bản thể của ngươi, tin tưởng ngày đó chẳng mấy chốc sẽ đến.”

Chu Khung thu hồi năm kiện Đế binh, lạnh lùng nói với Phong Đế, trong hai tròng mắt hiện lên từng đạo sát ý.

“Bản đế cũng chờ mong, hi vọng đến lúc đó ngươi còn có thể càn rỡ như thế.”

Phong Đế lạnh giọng đáp trả, sau đó trực tiếp nắm lấy Phong gia đại tộc lão xoay người biến mất trên không trung.

Lúc này!

Bốn phía chiến trường!

Đại quân Ma Giáo sau khi trải qua hai đợt viện binh, đã bắt đầu triệt để áp chế đại quân Trung Vực!

Nguyên bản đại quân Trung Vực còn đang ngoan cường chống cự nhưng từ sau khi trên bầu trời liên tục giáng xuống mưa máu!

Sinh linh Trung Vực liền sụp đổ, bọn họ cảm giác nhân sinh quan của mình đều bị đảo lộn, Đế Giả vậy mà lại có thể vẫn lạc nhanh như vậy.

Ầm!

Một tiếng chấn động!

Chỉ thấy Thần Ma Hoàn phía trên bầu trời biến mất!

Đồng thời một bóng người bá đạo mặc chiến bào Ma Đế, đầu đội Ma Đế quan, chân đạp Ma Đế hài xuất hiện trong mắt tất cả sinh linh!

Hít…

Tất cả sinh linh đều hít vào một ngụm khí lạnh!

“Khá lắm, chư vị nhớ rõ vừa rồi có mấy trận mưa máu giáng xuống không, chẳng lẽ mười bốn vị Đế Giả đều tử trận rồi sao?”

“Làm sao có thể, Phong gia đại tộc lão chính là Đế Giả cửu trọng thiên, hắn làm sao có thể biến mất không thấy đâu được?”

“Thật bá đạo! Chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi, bảo vật dù tốt cũng phải có mệnh hưởng.”

Các cường giả Trung Vực nhao nhao hô lớn.

Tất cả đều điên cuồng chạy trốn về phương xa, hoàn toàn không còn chút ý định tiếp tục chiến đấu!

Trên chiến trường bốn phía!

Vô số đệ tử Ma Giáo ngẩng đầu nhìn bóng người khí phách trên bầu trời, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái!

Đây chính là Giáo chủ vô cùng bá đạo của bọn họ!

Đây chính là vị Giáo chủ một mình trấn áp mười bốn vị Đế Giả!

Đây chính là Giáo chủ đại nhân cho dù một tay nâng Ma Vực này, vẫn vô địch thiên hạ!

“Giáo chủ đại nhân vô địch!”

Một vị vạn phu trưởng ngửa mặt lên trời hét lớn, dẫn tới các đệ tử Ma Giáo khác cùng sinh linh Ma Vực đều đồng thanh hô to:

“Giáo chủ đại nhân vô địch!”

“Giáo chủ đại nhân vô địch!”

Tiếng gầm kinh thiên động địa, khiến hư không trong phạm vi ức vạn dặm chấn động không thôi!

Hàng vạn sinh linh Trung Vực đang chạy trốn đều hoảng sợ tăng tốc, lo lắng bị đệ tử Ma Giáo truy sát!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right