Chương 132: Chỉ Muốn Dương Danh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 978 lượt đọc

Chương 132: Chỉ Muốn Dương Danh

Lúc này, một bàn tay mập mạp giơ lên, Trương Phì nói: "Thật ra là ta."

Trình Đại Lôi sững sờ hồi lâu, nhìn chằm chằm Trương Phì bằng đôi mắt to, hồi lâu không lên tiếng.

Trương Phì có chút xấu hổ gãi đầu nói: "Lúc cha ta còn sống muốn ta vào Kinh tham gia khoa cử, về sau thiên hạ ngày càng loạn nên ta không có đi được.”

Trình Đại Lôi hai tay ôm quyền và bày tỏ sự kính trọng.

Với tấm bản đồ này, mọi việc tiếp theo chắc chắn sẽ suôn sẻ hơn, không ngờ Trương Tam Gia có vẻ ngoài thô kệch mà vẫn có bộ não này. Trình Đại Lôi đánh dấu đường đi của hành động trên bản đồ, nghĩ về kế hoạch tiếp theo trong đầu.

"Trình đương gia, Trình đương gia..."

Cao Phi Báo liền gọi hai tiếng, Trình Đại Lôi mới hồi phục tinh thần, ánh mắt thắc mắc nhìn hắn ta.

"Trình đương gia, hay ba nhà chúng ta đều tụ lại một chỗ, dứt khoát tạo thành một băng nhóm, thu về một món lớn?" Cao Phi Báo.

"Cái gì lớn?"

"Chúng ta không quản Chu gia Lữ gia nữa, vào thành cướp nhà Vương gia, nếu so sánh, hai nhà Chu Lữ chỉ là tiểu môn tiểu hộ, lần này làm một vụ lớn, mùa đông này, chúng ta cũng không lo thiếu cơm áo.”

Sau khi Cao Phi Báo nói xong, Tiểu Bạch Lang cũng nhìn về phía Trình Đại Lôi, và có vẻ như cô ấy cũng có ý muốn hợp lực.

Trình Đại Lôi gãi đầu: "Quên chuyện hợp tác đi, việc của ai người đó làm.”

"Toàn bộ thành Hắc Thạch, trừ Cổ gia thì chính là Vương gia, Trình đương gia không phải là sợ đi." Cao Phi Báo.

Cao Phi Báo thực sự nghĩ rằng phương pháp khích tướng này rất hữu ích đối với Trình Đại Lôi. Trình Đại Lôi chỉ mỉm cười: "Con người ta hồi giờ rất cẩn thận, huống hồ lần này ta cũng không phải vì tiền tài.”

"Không vì tiền tài, vậy Trình đương gia là vì cái gì?" Cao Phi Báo cùng Tiểu Bạch Lang đồng thời hỏi.

Trình Đại Lôi dừng lại, phun ra hai chữ: "Dang tiếng.”

Hai từ này khiến Tiểu Bạch Lang và Cao Phi Báo đều bối rối, hành động của Trình Đại Lôi đầy bí ẩn. Đến bây giờ họ vẫn chưa hình dung ra được mục đích của thật sự của hắn, phải nói là trại Cáp Mô giàu đến chảy mỡ, thì việc gì lại ra ngoài chịu khổ sở như vậy.

Hôm sau, ba nhà tiếp tục phái người đi dò dẫm món ăn, còn lại Trình Đại Lôi, Tiểu Bạch Lang, Cao Phi Báo ở lại chơi xúc xắc. Tiểu Bạch Lang cùng Cao Phi Báo nghĩ cách muốn Trình Đại Lôi nói rõ hành động lần này.

Trình Đại Lôi nhìn trái nhìn phải, một điểm cũng không lộ.

Chờ lúc buổi tối, người của trại Cáp Mô trở về ngày càng muộn, chờ ngày thứ ba trắng đêm cũng chưa ai trở lại.

"Trình đương gia, người của ngươi đi làm gì vậy, muộn như vậy không trở lại, ngươi không lo lắng à?"

"Ta không phải mẹ của bọn họ, buổi tối không trở về liền lo lắng.”

"Chẳng lẽ... Bọn họ tối nay liền động thủ?"

"Ha ha, không đến mức, không đến mức."

Trình Đại Lôi nói chuyện như sương mù, vô luận như thế hắn cũng không nói rõ, Tiểu Bạch Lang cùng Cao Phi Báo chỉ biết thì thầm trong lòng.

Đến ngày hôm sau, chỉ có Lưu Bi và Từ Thần Cơ trở về. Ba người Trương Phì, Tần Man, Lâm Thiếu Vũ lại không thấy.

"Từ quân sư, tối hôm qua bận bịu cái gì, sẽ không phải vào thành uống rượu hoa đi?" Cao Phi Báo.

Từ Thần Cơ cười ha hả, vùi mình vào đống rơm rạ ngủ bù. Cao Phi Báo trong lòng âm thầm chửi mẹ, Từ Thần Cơ này ngày còn giống Trình Đại Lôi, càng ngày càng giảo hoạt.

Hôm nay, Lưu Bi và Từ Thần Cơ không ra ngoài nữa, những người do Tiểu Bạch Lang và Cao Phi Báo phái đi, trước khi trời tối đã trở về.

"Nhị đương gia, ngươi mau xem cái này, hiện khắp nơi trong thành đều dán cái này." Thủ hạ đưa qua một chồng giấy trắng.

Cao Phi Báo càng xem, ánh mắt trừng càng lớn, qua nửa buổi, mới từ trên giấy ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Đại Lôi.

"Trình đương gia..."

"Chuyện gì?"

"Có cần chơi lớn như vậy không?"

Tờ giấy trắng rơi trên mặt đất, Tiểu Bạch Lang cũng nhìn Trình Đại Lôi bằng ánh mắt giống nhau.

Trình Đại Lôi gãi gãi đầu: "Nhị đương gia, ngươi như thế này là không được rồi, huynh đệ của ta vất vả cả đêm mới dán lên, ngươi tại sao lại bóc về.”

Tờ giấy rơi trên mặt đất, có thể thấy rõ nét chữ viết cong queo của Trình Đại Lôi trên đó.

“Phú Hộ trong thành Hắc Thạch nghe kỹ, cướp của người giàu chia cho người nghèo, Cáp Mô đại vương thay trời hành đạo đã đến rồi, những tên thường ngày ức hiếp kẻ yếu, bất lương, nội trong ngày liền phân tán gia tài, nếu không làm theo, Cáp Mô đại vương sẽ đến tận cửa hỏi thăm.”

Phía dưới là một chuỗi danh sách, Cổ gia, Vương gia, Chu gia, Lữ gia đều có mắt trong đó.

Đây chỉ là phiên bản lảm nhảm, thông tục dễ hiểu, ngoài ra còn có những phiên bản khác.

“Người thiện tín có phúc rồi, cái ác bạo lực nhất thế gian sẽ để cho cái thiện bạo lực nhất thế gian trừng trị, ai nên chết thì chết, ai nên sống thì sống, mọi tội ác đều không có chỗ dung thân.”

Tiểu Bạch Lang cùng Cao Phi Báo đều bối rối, sau khi suy nghĩ rất lâu, giờ họ mới đoán ra được ý đồ của Trình Đại Lôi.

"Trình đương gia, ngươi định cướp toàn bộ thành sao?"

"Không có khoa trương như vậy, dương danh mà thôi, dương danh mà thôi." Trình Đại Lôi khoát tay nói

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right