Chương 1332: Giết Hay Tha??

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,285 lượt đọc

Chương 1332: Giết Hay Tha??

Lý Hành Tai giật mình, nháy mắt buồn ngủ tan thành mây khói, hắn phất tay đuổi thái giám cung nữ bên cạnh lui xuống, nhìn chằm chằm Thích Kế Quang không rời mắt, khi mở miệng giọng nói lại có vài phần run rẩy.

“Là sự thật sao.”

“Thiên chân vạn xác.” Thích Kế Quang cũng có chút kích động: “Thuộc hạ đã kiểm tra, lần này tuyệt đối không phải giả, hắn trúng tên độc, dọc đường đi cũng chưa tỉnh lại.”

Lý Hành Tai sửng sốt thật lâu, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói gì. Khoảng thời gian này hắn vẫn luôn bị ác mộng quấy rối, ngủ không được, ăn không vào. Hiện tại đầu sỏ gây ác mộng đã bị bắt, cục đá lớn trong lòng hắn đã rơi xuống. Nhưng mà, hắn lại không mừng đến phát khóc như trong tưởng tượng, ngược lại trống trải, nghi ngờ có phải bản thân đang nằm mơ hay không.

Thích Kế Quang trầm mặc thật lâu, sau khi hắn biết tin này, sửng sốt rất lâu. Tin tốt đến quá đột ngột, nhất định cần một ít thời gian tiếp nhận.

Một lúc lâu sau, Lý Hành Tai mới mở miệng hỏi: “Đã để lộ tin này ra ngoài hay chưa?”

Quan trọng nhất là không thể để người Cáp Mô trại biết, một khi bọn họ biết, nhất định sẽ nghĩ cách triển khai hành động giải cứu Trình Đại Lôi. Nếu để bọn họ biết mình giết Trình Đại Lôi, tức là chính mình muốn đối đầu với ba trăm ngàn thiết kỵ Lương Châu.

“Bệ hạ yên tâm, ta đã đưa hắn vào thiên lao Trường An. Những phạm nhân trong đó đều đã bị chuyển đi, ngục tốt, cai ngục đều là người đáng tin. Người biết chuyện này không nhiều lắm, xong việc thanh lý cũng tiện.”

Muốn giết người diệt khẩu, loại việc này Thích Kế Quang đã làm một lần. Lần thứ hai tự nhiên ngựa quen đường cũ, hắn đã chuẩn bị sẵn từ trước đó.

“Bệ hạ, muốn giết như thế nào?”

Cuối cùng Thích Kế Quang hỏi ra vấn đề này. Thật khó mới bắt được Trình Đại Lôi, hắn chắc chắn phải chết không có gì để nghi ngờ. Mấu chốt là, nên dùng cách chết nào để tiễn hắn lên đường. Với tội ác mà Trình Đại Lôi gây ra thì thiên đao vạn quả cũng không quá đáng. Nhưng bởi vì bệ hạ và Trình Đại Lôi có giao tình nên giữ toàn thây cho hắn cũng có tình lý bên trong.

Dứt lời mới phát hiện Lý Hành Tai vẫn luôn trầm mặc, bản thân lại mong mỏng được hồi âm. Hắn ngẩng đầu thấy ánh mắt Lý Hành Tai mập mờ, như là khổ tâm suy nghĩ.

“Ái khanh, ngươi nói xem, hắn thật sự không thể không chết sao?”

Thích Kế Quang ngẩn người, chỉ cảm thấy cả thiên hạ cười chê, nếu không phải muốn giết hắn, mọi người phí sức lực như vậy là vì cái gì.

Thực ra, Lý Hành Tai cũng không hạ quyết tâm. Trình Đại Lôi có lý do đáng chết, giết hắn thì đúng là làm một mẻ khỏe suốt đời, có thể giải quyết được rất nhiều phiền toái.

Suốt nửa năm nay Lý Hành Tai vẫn luôn sống trong ác mộng. Bị ba chữ Trình Đại Lôi dày vò đến nỗi khổ không nói nổi. Nhưng khi chuyện thật tới trước mắt, đối mặt với Trình Đại Lôi, trong lòng hắn lại do dự.

Hắn hận Trình Đại Lôi, cũng sợ Trình Đại Lôi, nhưng cũng cảm kích hắn.

Điều mà Thích Kế Quang không rõ chính là: Lúc Lý Hành Tai không giết được Trình Đại Lôi thì hắn muốn Trình Đại Lôi chết. Nhưng đến khi thật sự có thể giết hắn thì Lý Hành Tai lại không muốn hắn chết.

Khi Lý Hành Tai quyết định triển khai hành động lần này, đã suy tính Trình Đại Lôi khó giải quyết như thế nào, có bao nhiêu uy hiếp với chính mình, cho nên hắn phải giết Trình Đại Lôi để cắt đứt hậu hoạ. Nhưng khi hắn thực sự cầm đao trong tay, khi có thể lấy đi tính mạng Trình Đại Lôi dễ như trở bàn tay thì tay cầm đao lại do dự.

Giờ phút này lại nhớ tới tình xưa nghĩa cũ, thành thật mà nói thì Trình Đại Lôi vẫn luôn đối xử không tệ với Lý Hành Tai. Cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa trực tiếp gây lỗi cho Lý Hành Tai.

Lúc này trong lòng trăm mối tơ vò, mặt lộ vẻ do dự.

“Bệ hạ, khi cần quyết đoán mà không quyết đoán ắt sẽ chịu loạn, coi chừng nuôi hổ thành họa.” Giọng Thích Kế Quang gần như cầu xin.

Lý Hành Tai thở dài, nói: “Trình Đại Lôi thật sự đáng chết sao?”

Thích Kế Quang ngẩng đầu, chém đinh chặt sắt nói: “Tội đáng chết vạn lần.”

Lý Hành Tai xua tay, không để Thích Kế Quang nói thêm gì nữa. Hắn mở miệng nói: “Để trẫm nghĩ lại, cho trẫm một ít thời gian để trẫm suy xét kỹ càng.”

Thích Kế Quang trong lòng bi phẫn không thể hiểu nổi, nói: “Bệ hạ, chuyện này mà chậm sợ sẽ xảy ra biến động.”

“Không cần sốt ruột, dù sao hiện tại hắn ở trong đại lao, cho trẫm thời gian mấy ngày, chẳng lẽ mấy ngày thôi cũng không được sao.”

Thích Kế Quang nghẹn ở trong lòng quá mức, sinh tử của Trình Đại Lôi do một câu nói của Lý Hành Tai. Nhưng hắn không nghĩ tới, trăm phương nghìn kế bắt được Trình Đại Lôi mà phải trả giá bằng vô số mạng người, đến cuối cùng Lý Hành Tai vẫn không nỡ nhẫn tâm.

Hắn đứng dậy cáo từ, cảm giác bất lực mạnh mẽ từ sâu trong lòng.

Sau khi Thích Kế Quang rời đi, Lý Hành Tai lại khó vào giấc, hắn cũng không có tâm trạng để ngủ. Lúc không bắt được Trình Đại Lôi hắn ngủ không yên, lúc bắt được Trình Đại Lôi rồi, hắn vẫn ngủ không yên. Cái này không giải quyết được vấn đề quấy nhiễu hắn, làm hắn không biết nên như thế nào cho phải.

Là giết, là tha, là sống, là chết?

Tâm tư đá qua đá lại, lại lưỡng lự. Chắc chắn nếu giết Trình Đại Lôi thì lợi nhiều hơn, có thể một đao giải quyết vĩnh viễn rất nhiều phiền toái. Nhưng mà sâu trong thâm tâm có một tia không đành lòng, làm hắn do dự. Hiện tại hắn đã không còn uy hiếp với chính mình, vì sao không thể giữ lại cho hắn một mạng?

Nghĩ cách phế đi công phu của hắn, chọn một nơi non xanh nước biếc để giam lỏng hắn, đóng cửa cuộc đời. Như vậy mình còn có thể có một bằng hữu, có thể có người nói chuyện.

Chẳng qua thả hổ dễ bắt hổ khó, đạo lý nuôi hổ sinh họa không phải Lý Hành Tai không rõ.

Hắn lăn qua lộn lại suy nghĩ cả đêm, vẫn không nghĩ ra biện pháp phù hợp. Ngày hôm sau không hề lên triều, hiện tại Trình Đại Lôi là phiền toái khó giải quyết nhất, những chuyện khác so với hắn đều đã không còn quan trọng.

Lúc này, Tống Du Cừ vội vã tiến cung cầu kiến Lý Hành Tai.

Thái giám trông cửa nói Lý Hành Tai vừa mới ngủ, nếu Tống đại nhân không có việc gấp thì có thể để ngày khác lại đến.

Tống Du Cừ không rời đi, quỳ ở đại điện thật lâu, mới thấy Lý Hành Tai ở Ngự Thư phòng.

Lý Hành Tai nhìn hắn một cái, cũng hết cách, lắc đầu nói: “Đã biết tin tức rồi?”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right