Chương 266: Chín Vị Vương Tử

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,465 lượt đọc

Chương 266: Chín Vị Vương Tử

"XXX "

Trình Đại Lôi há to miệng, trong miệng bật ra một Tam Tự Kinh.

"Ngươi nhìn, ngươi nhìn, Đại đương gia ngươi mau nhìn, lại có người đến, nhiều lắm, càng lúc càng nhiều, chí ít có năm ngàn." Từ Thần Cơ chỉ về phía đại daonh của Nhung Tộc hô to.

"Được rồi, được rồi, ta đã trông thấy, nhìn phía đối diện có người tới, ông có cần phải hưng phấn như vậy không." Trình Đại Lôi nhếch miệng, nhìn chằm chằm vào đại doanh Nhung Tộc: "Thật là một rắc rối lớn."

Bắt đầu từ mười ngày trở lại đây, bên phía đại doanh của Kim Vấn Đạo, liền có thêm mấy thế lực mới lục tục ngo ngoe tiến đến. Mỗi ngày cờ xí bay phấp phới, đủ loại đại kỳ tiền vào đại doanh của Nhung Tộc. Trình Đại Lôi tính toán trong đầu, trước mắt nhân số của đối phương đã vượt qua mười vạn. Đương nhiên, đây chỉ con số mà Trình Đại Lôi ước đoán, sau khi con mắt (Lâm Thiếu Vũ) bị người ta nhổ đi, Trình Đại Lôi đã không thể đoán được tình hình của đối phương.

Trong thời gian qua, Nhung Tộc đã phát động nhiều đợt tấn công, mỗi trận chiến, Trình Đại Lôi liền có thể thu hoạch được một đợt giá trị hoảng sợ, sau đó tranh thủ thời gian đổi thành hoả dược, lại dùng hoả dược vùi vào trấn chiến tiếp theo.

Đây chính là lấy chiến dưỡng chiến, bằng cách này, Trình Đại Lôi mới có thể chống đỡ cho tới bây giờ. Nhưng trong lòng của hắn cũng hiểu, lấy hai ngàn đánh mười vạn, ngươi trừ phi cho ta 1 xe tải 98K, nếu không xác xuất thành công phòng thủ nơi này chỉ có thể là không.

Xem ra, đã đến lúc rời đi.

Nhưng Trình Đại Lôi vắt hết óc cũng nghĩ không ra, mình đã lộ ra răng cùng bắp thịt, theo đạo lý, Nhung Tộc nên biết khó mà lui, nhưng vì sao bọn họ không những không lui, mà ngược lại không ngừng tăng binh, thẳng cho đến khi, binh lực đã đạt đến một trình độ khủng khiếp.

Nếu nói núi Thanh Ngưu cũng là một chiến lược quan trọng, nhưng Nhung Tộc dường như không bao giờ tính đến vấn đề chiến lược. Chẳng lẽ là bởi vì mình giết người của bọn hắn, nên bọn họ quyết tâm phải giết chết mình cho bằng được, theo những hiểu biết của hắn về Nhung Tộc, đoán chừng cũng không phải quan tâm đến những thứ này. Chiến tranh mà , phần lớn là vì lợi ích.

Chẵng lẻ, là bởi vì mình quá mức anh tuấn, cho nên bọn họ mới ghen tị với nhan sắc của mình?

Ai, cái này cũng là lỗi của ta à, trời ơi, vì sao người đẹp trai lúc nào cũng khổ hơn người thường

...

Trong đại doanh của Nhung Tộc.

Ngay trung tâm của đại trướng, tay trái tay phải đều có bốn cái ghế dựa, phía trên đều có người ngồi. Tuy nhiên, người chủ đạo lúc này đã không còn là Kim Vấn Đạo, lấy thân phận là Cửu Vương Tử của Bắc Man Bộ, bất quá cũng chỉ có thể ngồi ở vị trí cuối cùng.

Như thế, lần họp mặt này đã đạt đến một tầm cao khác.

Những người có đủ tư cách để chiếm một chiếc ghế trong đại trướng, đều là những có người có thân phận cực kỳ tôn quý ở Bắc Man Bộ, mà cỡ như thủ lĩnh của các bộ lạc cũng không có tư cách đi vào để tham dự. Trong đại trướng, tất cả có chín người, ngay cả người hầu cũng không có.

Bọn họ là chín vị vương tử của Bắc Man bộ.

Thứ tự sắp xếp của các vương tử ở Bắc Man bộ không phải dựa theo độ tuổi mà là dựa theo thời gian phong vị của mỗi người. Vì vậy, trong đại trướng bấy giờ liền xuất hiện một màn vô cùng kỳ quái, Tam Vương Tử còn chưa trưởng thành, mà Tứ Vương Tử đã có một bộ râu lớn.

"Ta vốn dĩ muốn đi đánh Kinh Châu, chắc chắn một tháng nữa sẽ có thể tấn công vào Kinh Châu, nhưng phụ vương nhất định phải điều ta qua bên này, hừ, nếu như không phải là các ngươi làm việc thất bại, ta cần gì phải chịu khổ cực này.”

Lục vương tử Lôi Nộ, người này sinh ra đã có sức mạnh siêu lớn, có thể cầm một thanh đại chùy 300 cân dễ dàng như cầm đũa. Vốn dĩ lần này, hắn dọc theo Tịnh Châu hướng đến tân công Kinh Châu, mà biên giới của Kinh Châu đã bố trí xong trọng binh, điều động binh lực không ngừng, tâm tình thấp thỏm chờ đợi Lôi Nộ tiến công, thế nhưng Lôi Nộ vậy mà lui binh. Cho tới bây giờ, triều đình Đế Quốc cũng không thể hiểu rõ nguyên nhân vì sao hắn lui binh.

"Ta cũng không ngoại lệ, đội ngũ của ta đã liên tiếp phá được năm thành, mắt thấy thành thứ sáu đã muốn đầu hàng, phụ vương lại đột nhiên gọi ta qua bên này."

Bát vương tử Liệt Mộc Hợp, người này am hiểu tài bắn cung, có thể treo dây thừng trên tàng cây cách đó trăm bước.

"À, liên tiếp phá năm thành thì đã tính là gì, ta ở nơi đó…”

"Các ngươi có biết ta đã giết bao nhiêu đại tướng của đế quốc không, hiện tại đầu của bọn hắn đều bị ta bỏ vào trong lọ, có muốn ta đem đến đây cho các người nhìn chút không?”

...........

Chín vị vương tử của Bắc Man bộ, từng người đều có những bản lĩnh khác nhau, bằng không thì cũng không được Bắc Man Vương phong là Vương tử. Tỉ như, ngày nào đó, Bắc Man Vương ăn no xong liền muốn đi tản bộ, chợt thấy một người lộn nhào không tệ, hỏi một chút, hóa ra lại là con mình.

“Mẹ của ngươi chính là nữ nhân tây vực kia sao, tốt, về sau ngươi chính là vương tử lộn nhào.”

Lần này các bộ tộc ở Nhung Tộc kết thành liên minh, hình thành quy mô lớn xâm lấn Đế Quốc, Bắc Man vương phái những người này, để bọn hắn đem 1 nhánh đại quân xâm lấn dọc theo biên giới Đế Quốc. Một đường tiến quân thần tốc, đại quân Nhung Tộc ùn ùn kéo đến, tại hai châu U Tịnh đã xảy ra rất nhiều cuộc chiến tranh, Đế Quốc...bị đánh cho tan tác.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right