Chương 435: Xuất Binh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,951 lượt đọc

Chương 435: Xuất Binh

Chiến tranh của thời đại này có nghi lễ xuất binh rất phiền phức. Nào là Tế Thiên, Tế Địa, tế bá tánh, lại nói đối phương tội ác tày trời, phe mình chính là thế thiên hành đạo.

Sau đó, Trình Đại Lôi thấy có một người bị kéo lên điểm tướng đài, Mạc Minh Mễ tự mình vung đao, chém đứt đầu của đối phương.

"y... Làm cái gì vậy?"

"Giết người tế cờ." Từ Thần Cơ nói: "Đây đều là quy củ cũ, người bị giết thường là tử tù.”

"Nhanh, để mọi người chuẩn bị phòng ngự, có lẽ hắn đã sắp đánh tới." Trình Đại Lôi lập tức nói.

Trình Đại Lôi nhìn chằm chằm vào đại doanh đối diện, chỉ thấy một con ngựa đen mang theo một người từ cổng đi ra, phương hướng chính là chạy về phía bên này.

"Chuyện gì xảy ra thế, phái một người đến đánh chúng ta, đây là không đem Cáp Mô Đại Vương ta để vào mắt." Trình Đại Lôi.

"Hình như không phải đến đánh chúng ta..." Từ Thần Cơ cũng lộ ra vẻ hoang mang.

Người cưỡi Hắc Mã chậm rãi tới gần trại Cáp Mô, lúc đến gần đài quan sát thì dừng lại.

"Này, tặc nhân trại Cáp Mô, ta là người của Mạc tướng quân ở Cầm Xuyên quan, mau kêu Trình Đại Lôi ra đây tiếp lời.”

Trình Đại Lôi không thèm phản ứng đến hắn, lúc này, Từ Thần Cơ cũng lao xuống nói: "Trại chủ nhà ta rất bận rộn, không có rảnh để gặp ngươi, có lời gì thì cứ nói với ta.”

Người kia chỉnh chỉnh áo choàng trên thân, đột nhiên rút cung cài tên, đem một phong thư bắn lên đài quan sát.

Trình Đại Lôi cùng Từ Thần Cơ tụ cùng một chỗ, đem thư mở ra.

"Cầm Xuyên là nơi địa linh nhân kiệt, Linh Sơn Tú Thủy, phúc khí dài lâu..."

Người dưới đài quan sát hét lớn, giống hệt như nội dung bên trong bức thư.

Giờ phút này, Trình Đại Lôi mới hiểu được, đây là một bức chiến thư, đại khái nội dung là Trình Đại Lôi làm xằng làm bậy, làm nhiều việc ác, cái gì mà ba tuổi nhìn lén người tắm rửa, tám tuổi cường bạo cô nương…Lại nói Mạc Minh Mễ làm sao khoan hồng độ lượng, nhiều lần nhường nhịn, sau cùng thực sự không nhìn nổi súc sinh gây hại cho nhân gian, cho nên mới phái binh thảo phạt. Dĩ nhiên, trên trời có đức hiếu sinh, chỉ cần mọi người đem Trình Đại Lôi giao ra, nhấc tay đầu hàng, Mạc tướng quân sẽ bỏ qua chuyện cũ.

"Nói bậy nói bạ!" Từ Thần Cơ phẫn nộ nói: "Tại sao bọn họ lại buông lời vu khống Đại đương gia.”

"Được rồi, được rồi. Hiện giờ tức giận có thể làm được gì, bây giờ người ta đã ra tay, còn chúng ta làm thế nào nghênh địch, tất cả phải nhờ vào Từ quân sư." Trình Đại Lôi nói: "Bọn họ hạ chiến thư, vậy ngươi cũng nên hồi thư lại, cứ viết hào hùng vào, nhất định phải dọa bọn họ ói ra mật gấu.”

"Cái này... Cái này..." Từ Thần Cơ lắp bắp.

"Được rồi, được rồi." Trình Đại Lôi cũng biết trong bụng của Từ Thần Cơ có bao nhiêu chứ, thắng một ván cờ vây đã khó khăn, huống chi là viết hịch văn. Hắn ba một tiếng vỗ bàn đứng dậy, từ trên nhìn xuống: "Này, Trình gia gia của nhà ngươi đang ở đây, mau quay về nói cho tên họ Mạc biết, Trình gia gia đã đến chỗ này, cũng không phải muốn thương lượng gì với hắn, muốn đánh cứ đánh, đừng có phí lời."

Người đến giao chiến thư nghe Trình Đại Lôi nói xong thì vội thúc ngựa muốn đi, Trình Đại Lôi nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, hạ lệnh: "Người đây, giữ hắn lại cho ta."

Triệu Tử Long đứng ở trên đài quan sát, nghe vậy liền rút cung cài tên, chỉ nghe sưu một tiếng, mũi tên bắn thẳng vào thân hắc mã. Con ngựa ăn đau nên hí dài một trận, vung thân hất văng người đang ngồi phía trên.

Chúng huynh đệ của trại Cáp Mô nhìn thấy cảnh này, thì liền phát ra một trận cười to, người kia thất kinh bò lên, trên mặt đất lộn nhào vài vòng, thậm chí không dám quay đầu lại.

Người này một đường trốn về đại doanh, đem tin tức bẩm báo cho Mạc Minh Mễ. Mạc Minh Mễ sau khi biết cũng không tức giận, dù sao hắn cũng đã lường trước được tất cả những chuyện này.

Mạc Minh Mễ vung tay lên: "Xuất binh."

Trình Đại Lôi chờ ở trại Cáp Mô, cảm thấy trận chiến này đã sắp xảy ra, mà trên thực tế, Mạc Minh Mễ nói xuất binh, nhưng hắn lại không tấn công ngay lập tức.

Trình Đại Lôi chỉ thấy đối diện, người người đang nhốn nháo, nhưng vẫn không có ai tấn công tới. Sự kiên nhẫn của Trình Đại Lôi gần như cạn kiệt, lẽ nào đây là chiến thuật của Mạc Minh Mễ.

Thẳng đến buổi trưa ngày thứ hai, quân đối địch mới ra khỏi trại, xếp thành hình vuông ngay ngắn, xông tới đây.

Trình Đại Lôi thở phào, dù sao thì chuyện gì đến cũng phải đến.

Không thể không nói, năng lực tổ chức quân sự của Đế Quốc rất thấp, từ hạ trại đến phát binh đều phải mất thời gian ba bốn ngày, kết quả lúc này mới đánh tới. Mạc Minh Mễ ơi là Mạc Minh Mễ, ngươi trước kia vốn là sơn tặc, vậy cứ an phận làm sơn tặc không phải có tiền đồ hơn sao. Còn thích bày vẻ, học cách cầm binh lạc hậu của triều đình Đế Quốc.

Bây giờ đối thủ đã tấn công rồi, những gì hắn có thể làm cũng chính là binh đến tướng chặn, nước đến đất chắn. Trước mắt sơn trại chỉ là hơn một ngàn người, Trình Đại Lôi thật ra có thể làm điều khiển dẽ dàng, nhưng hắn cố ý để cho thủ hạ dưới trướng của mình có thể phát huy tối đa khả năng. Những thủ lĩnh như Tần Man, Triệu Tử Long, Quan Ngư, Trương Phì, Cao Phi Báo sẽ chủ trì mỗi một tuyến phòng thủ trên toàn bộ đảo.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right