Chương 459: Hắc Ngưu

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 2,526 lượt đọc

Chương 459: Hắc Ngưu

"Đại đương gia, ngài bình tĩnh uống miếng nước đã." Từ Thần Cơ bưng trà tới: "Ai…hù chết ta rồi, ngài thử đoán xem, vừa rồi ta nhìn thấy cái gì?”

"Cái gì?"

“Giống như một con quái vật vừa chui ra khỏi địa ngục.” Từ Thần Cơ đem trà đưa đến tay Trình Đại Lôi.

Trình Đại Lôi khẽ giật mình, lưng bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Quái vật à, vừa rồi cảm giác giống như có một con quái vật ẩn náu trong cơ thể, muốn khống chế hắn, muốn sở hữu sức mạnh của nó không chỉ phụ thuộc vào sức mạnh của cơ thể, cũng không phải trí tuệ của bộ não, mà là sức mạnh của trái tim.

Trình Đại Lôi nhấp ngụm trà nóng, khẽ thở phào: "Nói vớ nói vẩn cái gì, ta nhìn bức tường này quá chướng mắt, cho nên đập ra để hít thở không khí thôi.”

"Vừa rồi, ngài suýt nữa thì tự chôn mình dưới bức tướng đó đấy.”

Trình Đại Lôi liếc ông ta một cái rồi nói: "Ngươi chạy tới đây làm cái gì, giữa ban ngày không làm việc, đến đây chỉ để châm chọc ta sao?”

"Cái gì, ta cũng vậy trăm công nghìn việc có được hay không, chỉ là chỗ của chúng ta xảy ra một sự việc quái dị, cho nên muốn chạy tới đây thông báo cho ngài.”

"Việc quái dị gì?”

Từ Thần Cơ dẫn Trình Đại Lôi đi ra phía cửa thành, nơi này cũng đã tụ tập không ít người. Trong đám đông bao quanh lấp ló ra bộ dáng của một con hắc ngưu.

Ngay khi Trình Đại Lôi nhìn thấy, cũng không khỏi khẽ thốt lên một tiếng. Mấu chốt là con trâu này quá xấu, toàn thân đen nhánh, trên đầu có hai cái sừng quái dị, bộ dáng nhìn dữ tợn hung ác, vừa xấu vừa hung.

Lạ nhất chính là, trên lưng hắn có yên cầu, dây cương, phía trên còn đeo một bộ khôi giáp.

Từ Thần Cơ ở một bên nói: "Đại đương gia, con hắc ngưu này cực kì hung dữ, Quan Ngư cùng Tần Man đều đã thử qua, cứ đi lên liền bị hất ngã, tất cả mọi người đang so xem ai có thể hàng phục được con hắc ngưu này. Vì vậy, ta mới cố ý mời Đại đương gia đến để xem…”

"Muốn ta mất mắt trước mọi người sao?"

"Chuyện này, ta còn không phải để Đại đương gia có cơ hội chứng minh thực lực, người, nổi bật và hiên ngang trước mặt mọi người sao?”

Trình Đại Lôi lườm ông ta một cái, ánh mắt dừng ở trên con trâu đen, trong lòng đột nhiên hơi động, mơ hồ nghĩ tới cái gì.

Hệ thống lão đại...Đây không phải là sự thật đi. Nói khen thưởng một thú cưỡi đỉnh cấp, nhưng lại không hề nói thú cưỡi chính là ngựa.

Trình Đại Lôi ở núi Thanh Ngưu từng cưỡi quá sấu mã, trên thảo nguyên thì cưỡi qua lừa, hiện tại, ở chỗ này lại cưỡi qua trâu?

Trình Đại Lôi cũng không dám phàn nàn, hệ thống không cho hắn rùa đen hay lợn rừng, thì đã cảm thấy rất may mắn. Nếu như mình thật sự trở thành một đại tướng cưỡi lợn rừng, bị người đời gọi là Trư tướng quân, không được, nghĩ thôi cũng thấy mất mặt.

Một số người lại đi tới, nghĩ muốn hàng phục còn Hắc Ngưu, thế nhưng không có ai thành công, bọn hắn vừa leo lên đã bị con trâu quật ngã xuống đất.

"Này, tất cả lui ra, đừng có náo loạn nữa.”

Trình Đại Lôi quát một tiếng, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn, sau đó tự riêng phần mình lui ra phía sau, đem vị trí để lại cho Trình Đại Lôi cùng con hắc ngưu, đám thủ hạ này đang muốn nhìn thấy Đại đương gia sẽ bị con trâu này quật ngã như thế đây.

Trình Đại Lôi hắng giọng, bỗng nhiên hét một tiếng lớn về phía Hắc Ngưu.

"Này! Súc sinh, ngươi còn dám giương oai, nhìn thấy bản trại chủ mà còn không ngoan ngoãn tới đây!”

Tất cả mọi người đều ngừng thở, nhìn Trình Đại Lôi hàng phục con hắc ngưu, bên trong cũng âm thầm muốn tỷ thí. Vừa rồi Quan Ngư cùng Tần Man đều thử qua, nhưng không thể thu thập con hắc ngưu này, nói không chừng Trình Đại Lôi cũng giống như bọn họ mà thôi.

Thình lình Trình Đại Lôi đột nhiên quát lên một tiếng, sau đó mọi người kinh ngạc nhìn thấy, con hắc ngưu mới vừa rồi còn thở hồng hộc, toàn thân giống như bốc hỏa, lại đột nhiên an tĩnh lại. Đôi mắt nó nhìn Trình Đại Lôi hình như nhu hòa đi rất nhiều, sau đó chầm chậm tiến đến bên cạnh Trình Đại Lôi, đánh ra mấy tiếng phì phì trong mũi, giống như đang nịnh nọt chủ nhân.

"Ồ!" Đám người kinh ngạc kêu lên.

Trình Đại Lôi cười ha ha, tay vỗ vỗ đầu con trâu đen, xoay người vọt lên lưng trâu rồi hiên ngang đi về phía phủ tướng quân.

Chờ Trình Đại Lôi mặc xong khôi giáp, cưỡi hắc ngưu từ trong phủ tướng quân đi ra, lúc này một đám người đã bao vây trước cửa, bọn hắn xì xào bàn tán, châu đầu ghé tai nghị luận cái gì.

Lúc Trình Đại Lôi đi ra, tất cả đều là hai mắt tỏa sáng, hóa trang của Trình Đại Lôi thật sự rất khí phách.

Khôi giáp giống như được đo đạc riêng cho hắn, thân khoác giáp đen, chân đạp giày, toàn thân trên dưới đen kịt một màu. Cả người cùng hắc ngưu đều có chung một khí chất, vừa khí phách vừa hung dữ.

Không trách đám người cảm thấy kỳ lạ, ban đầu khi nhìn thấy con hắc ngưu, trên lưng còn vác theo một bộ khôi giáp, bọn họ còn tưởng rằng là của nhà ai làm mất, nhưng vì sao cái con hắc ngưu này lại không nhận người khác mà chỉ nhận một mình Trình Đại Lôi. Thậm chí khôi giáp trên người Trình Đại Lôi cũng rất vừa vẹn, điều này có phải quá trùng hợp hay không?

"Đại đương gia, trước đây ngài có quen biết với con hắc ngưu này sao?” Có người tò mò lên tiếng hỏi.

"Không biết." Trình Đại Lôi mặc xong quần áo liền ngẩng cao đầu, hoàn toàn đắm chìm trong tưởng tượng của bản thân.

“Ồ, vậy tại sao nó lại chạy đến tìm ngài?" Trong lòng mọi người đều cảm thấy rất quái dị.

"Cái này..." Trình Đại Lôi nhất thời nghẹn lời, trước kia hệ thống đưa ra thứ gì, tất cả đều là lặng lẽ sờ sờ, nhưng lần này lại vô cùng trắng trợn, để Hắc Ngưu đem trang bị tới. Rêu rao như thế, khiến Trình Đại Lôi không biết nên giải thích thế nào.

"Hắc!" Ngô Dụng đột nhiên tách ra khỏi đám người, nói: "Chư vị sợ vẫn còn chưa biết rõ, một thân bản lĩnh của Đại đương gia đều là tiên nhân truyền nghề, Thái Bạch Kim Tinh cùng Đại đương gia kết nghĩa kim lan, Thiên Bồng Nguyên Soái cùng hắn xưng huynh gọi đệ. Nhất định là do trên trời đưa xuống, đem hắc ngưu tặng cho Đại đương gia. Con hắc ngưu này... có thể là của Thái Thượng Lão Quân.”

Ách...

Trình Đại Lôi nhếch nhếch miệng, thật sự có chút buồn cười.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right