Chương 490: Muốn Hủy Diệt Linh Hồ

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,300 lượt đọc

Chương 490: Muốn Hủy Diệt Linh Hồ

Hôm nay, Trình Đại Lôi đi thăm Phiền Lê Hoa, bây giờ Phiền Lê Hoa đã tạm thời ở lại Tướng Quân phủ, cũng sắp xếp một số nha hoàn đến chiếu cố.

Mới vừa đi vào liền giật mình, Phiền Lê Hoa mặc một chiếc váy dài, hướng về phía cửa sổ, vừa ngắm lá rơi vừa thở dài thở ngắn.

Đây hoàn toàn không phải là phong cách của Phiền Lê Hoa, Trình Đại Lôi bước vào sân, cẩn thận đi đến gần Phiền Lê Hoa.

"Nghỉ ngơi thế nào rồi, thân thể khỏe hơn chưa?"

Phiền Lê Hoa u oán nhìn Trình Đại Lôi, nói: "Tốt thì sao, không tốt thì sao, còn sống, vốn đã không quan trọng."

Trình Đại Lôi hít vào một ngụm khí lạnh, Phiền Lê Hoa vốn thích nhảy nhót tưng bừng làm sao lại biến thành cái dạng này. Đương nhiên, đây là do Thôi Lộng Hải ban tặng, nhưng trong đó sợ cũng có một phần rất lớn của Lưu Bi.

Vết thương trên người đã tốt, nhưng vết thương trong lòng sợ không dễ chuyển biến tốt đẹp như vậy. Bây giờ bắp chân cô vẫn còn khập khiễng, chỉ có thể được người khác đỡ đi. Trình Đại Lôi ngồi bên cạnh và nói chuyện với cô ấy một hồi.

Phiền Lê Hoa thủy chung dùng bộ dáng ốm yếu, cứ hai ba câu lại lộ ra cảm xúc bi quan chán đời. Đây tự nhiên là do Lưu Bi lây cho cô, nhưng nhìn cái sức mạnh nay, e rằng cũng nhanh lây cho Trình Đại Lôi.

Lúc Trình Đại Lôi rời đi, vừa vặn gặp được Lưu Bi.

"Ngươi làm gì đó?"

"Đi đưa thuốc cho Phiền trại chủ, ta một chút cũng không dám trì hoãn, tất cả thuốc đều là do ta tự mình làm." Lưu Bi nói.

"Thôi thôi, chút chuyện nhỏ này, để cho thủ hạ của ngươi đi không được sao. Về sau, ngươi bớt gặp mặt Phiền trại chủ lại, a đúng, tên điên kia như thế nào rồi?”

"Hiện tại đang bị nhốt trong địa lao, ta tuân theo mệnh lệnh của Đại đương gia, không ai được phép động vào, chỉ chờ chủ nhân Đại đương gia đến xử lý."

Tất cả mọi người biết, Thôi Lộng Hải là một bữa tiệc lớn, nhất định phải để Trình Đại Lôi tự mình bào chế.

"Đi, chúng ta cùng đi nhìn xem."

Trình Đại Lôi kéo bả vai Lưu Bi, cất bước đi vào địa lao Cầm Xuyên quan.

Thôi Lộng Hải bị giam trong thủy lao, tuy rằng không đối xử quá đáng với hắn nhưng trong hai ngày qua hắn đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ.

Lúc Trình Đại Lôi đi vào, nhìn thấy nửa người của hắn ngâm mình ở trong dòng nước thối, bộ dáng nữa người nữa quỷ, đáng sợ cực kỳ.

Nhưng hắn có khát vọng sinh tồn rất mạnh, hắn giật hết thức ăn được ném xuống bể để ăn ngấu nghiến, mắt hắn sáng lên, sức sống cũng vô cùng mạnh mẽ.

Trình Đại Lôi bước vào phòng giam, dùng ánh mắt trịch thượng nhìn đối phương. Trình Đại Lôi mở miệng và mỉm cười với Thôi Lộng Hải.

"Như thế nào, có hài lòng với nơi này không, ở đây chúng ta luôn có truyền thống ưu đãi tốt với tù binh đấy.”

Thôi Lộng Hải dùng một đôi mắt nhìn chằm chằm Trình Đại Lôi, phát ra tiếng cười lạnh khặc khặc.

"Ngươi sẽ giết ta à?" Thôi Lộng Hải đột nhiên thu lại nụ cười trên mặt.

"Giết ngươi chỉ là chuyện sớm hay muộn." Trình Đại Lôi nói: "Nhưng như vậy thì quá tiện nghi cho ngươi, ta còn đang suy nghĩ xử trí ngươi như thế nào, có quá nhiều phương án để chọn, ngươi cũng có thể cho ta một ý kiến tham khảo. Ta sẽ hỏi ngươi mấy vấn đề, nếu như ngươi thành thật phối hợp, ta có thể bớt cho ngươi chút đau khổ."

Trình Đại Lôi thực sự muốn điều tra về Thôi Lộng Hải này, một mãnh nhân dữ tợn như vậy, sẽ không thể bỗng dưng xuất hiện. Cho nên hắn phải tìm hiểu nguồn gốc của đối phương, xem thử có đồng bọn hay những thứ tương tự không.

Thôi Lộng Hải cười: "Ngươi không thể lấy được gì từ trong miệng của ta đâu.”

Trình Đại Lôi lườm hắn một cái: "Ngươi quá ngây thơ."

Trình Đại Lôi cùng Lưu Bi rời khỏi phòng giam, Lưu Bi còn khuyên Trình Đại Lôi: "Đại đương gia, ngài đừng tức giận, cũng không cần phải phí sức với hắn ta làm gì.”

"Hắn chỉ là một tên biến thái, tại sao ta lại phải tức giận với một tên biến thái."

Trình Đại Lôi cùng Lưu Bi đi vào đại sảnh Tướng Quân phủ, trong lòng suy nghĩ nên xử trí Thôi Lộng Hải như thế nào. Thôi Lộng Hải có ảnh hưởng xấu đến Cầm Xuyên quan, Trình Đại Lôi có ý xử trí hắn trước mặt mọi người, đồng thời tăng thêm sĩ khí cho binh lính.

Chỉ là Trình Đại Lôi vẫn chưa nghĩ ra nên làm gì, nói trắng ra là Trình Đại Lôi không biết phải tra tấn một người như thế nào.

Hủy diệt thân thể Thôi Lộng Hải rất dễ dàng, nhưng thứ Trình Đại Lôi muốn chính là hủy diệt linh hồn của hắn.

Suy nghĩ một hồi, Trình Đại Lôi sai người gọi Ngô Dụng qua.

Lúc Ngô Dụng đến có chút hoang mang, nói: "Đại đương gia, thân thể ngài khá hơn chưa, ta còn đang định đi thăm ngài đây.”

Trình Đại Lôi đáp: "Được rồi, ngươi có biết cách tra tấn một người hay không?”

Dưới trướng Trình Đại Lôi có rất nhiều huynh đệ, trong số bọn hắn cũng không thiếu hạng người tà ác, nhưng Trình Đại Lôi liếc mắt có thể nhìn ra: Tâm đen lớn nhất vẫn chính là Ngô Dụng.

"Cái này quá đơn giản." Ngô Dụng đã ý thức được Trình Đại Lôi nói tới ai: "Hỏa hình, trượng hình, nạy móng tay, ghim kim các loại."

"Mấy thứ này quá bình thường, đoán chắc cũng chẳng có ích lợi gì.” Trình Đại Lôi nói: "Nếu như chỉ là những thứ này, ta cũng không cần gọi ngươi tới.”

"Đại đương gia, tâm địa ta mềm, chỉ biết có nhiêu đó." Ngô Dụng ha ha cười.

Sau đó Ngô Dụng trầm tư một lát, nghĩ cho Trình Đại Lôi hơn mười biện pháp, bao quát pháo lạc, ăn rắn, mài xương, cắt thịt, ngàn đao bầm thây, đem Thôi Lộng Hải vùi vào trong đất, chỉ có đầu chừa lại, sau đó dùng đao tách từng bộ phận nhỏ, bởi vì áp lực, máu của Thôi Lộng Hải sẽ trào ra ngay lập tức

Có mấy biện pháp, Trình Đại Lôi vừa nghe đã cảm thấy rùng mình. Quả nhiên, mấy chuyện chuyên nghiệp nên giao cho người chuyên nghiệp tới làm, Ngô Dụng quả không hổ là người mình nhìn trúng: Hoàn toàn xứng đáng hắc thủ đứng đầu trại Cáp Mô.

"Tốt, người này giao cho ngươi, để hắn sống, nhưng đừng để hắn sống tốt."

Chính lúc này, Hòa Thân đi tới, nói: "Đại đương gia, Lương Châu thành bên kia cử người tới."

"Bọn họ tới làm gì?" Trình Đại Lôi kỳ quái nói.

"Chung Vĩ Hổ tự mình đến, đang chờ ở bên ngoài. Có lẽ do nghe thấy chúng ta bắt được tên ác nhân kia, cho nên mới cố ý tới xem một chút." Hòa Thân nói: "Đại đương gia có muốn gặp hắn hay không?"

"Để hắn vào đi." Trình Đại Lôi ngồi thẳng người, trong lòng vẫn còn có chút kỳ quái. Ngày bình thường Chung Vĩ Hổ sợ Cầm Xuyên quan như là sợ hổ, hôm nay làm sao lại bò tới.

"Trình đương gia, Trình đương gia..." Chung Vĩ Hổ hô to chạy vào: "Trình Đại Lôi quả nhiên không hổ là hào kiệt, vừa xuất thủ liền bắt được ác nhân."

Trình Đại Lôi bĩu môi: "Chung đại nhân có việc?"

"Người đó còn sống không?" Chung Vĩ Hổ thử thăm dò hỏi.

"Còn sống."

"Vậy có thể đem hắn giao cho ta?

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right