Chương 192: Nói Nhảm Nhiều Quá, Ta Đã Đợi Không Được Nữa Rồi

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 447 lượt đọc

Chương 192: Nói Nhảm Nhiều Quá, Ta Đã Đợi Không Được Nữa Rồi

Nhưng nhớ tới nói lời của Diệp Hiểu Hiểu, hiện tại một con cá chép bình thường trong Kính Hồ của thành Vân Tiêu, đều có thực lực Độ Kiếp kỳ.

Nếu con bé không có khoác lác, vậy thành Vân Tiêu, chỉ sợ đã vượt qua Lăng Vân tông đếm không hết.

- Cầm Dao tiên tử.

Bỗng nhiên, Nguyên Hạo mở miệng nói.

- Thế nào?

Nguyên Hạo biểu lộ có chút xoắn xuýt, nói:

- Ta biết thực lực của tiên tử cường đại, chỉ có điều tình huống bây giờ có chút đặc biệt, ngươi vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Diệp Cầm Dao hơi cảm thấy ngoài ý muốn, nàng vốn cho rằng, Nguyên Hạo này chính là người bị Đồng Thượng Thanh phái tới đối phó mình, không ngờ hắn lại còn nhắc nhở nàng.

- Không sao.

Diệp Cầm Dao mỉm cười.

Nguyên Hạo còn muốn nói gì, bỗng nhiên, một âm thanh truyền đến.

- Nguyên Hạo sư huynh, sao ngươi lại ở đây?

- Chưởng giáo gọi ngươi qua đó, ngươi nhanh đi theo ta.

Một thiếu niên chạy vội tới, nói với Nguyên Hạo.

Nguyên Hạo có chút do dự, hơi biến sắc, thấp giọng nói:

- Nguyên Hạo sư huynh, chưởng giáo đại nhân đang chờ ngươi đấy.

Nguyên Hạo khe khẽ thở dài, sau đó liếc nhìn Diệp Cầm Dao một cái, rồi theo thiếu niên rời khỏi.

Diệp Cầm Dao lạnh nhạt nhìn bọn hắn rời khỏi.

- Tiến lên!

Bọn hắn vừa vừa rời khỏi, một âm thanh đã từ phía sau truyền đến.

Diệp Cầm Dao quay người, trước mặt là một đám nam nữ trẻ tuổi, cầm đầu là một thanh niên, ánh mắt hắn âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm mình.

- Ngươi là người phương nào, vì sao lại ở trong cấm địa Lăng Vân tông ta?

Hắn hét lớn một tiếng, người đứng phía sau lập tức nhao nhao tiến lên, bao quanh Diệp Cầm Dao.

Sát khí tràn trề!

Diệp Cầm Dao im lặng, thì ra chính là muốn tìm cho nàng một tội danh mà thôi.

Nhưng nhìn bọn này, tu vi cao nhất cũng chỉ là Hóa Thần đỉnh phong, nàng thật sự không để vào mắt.

Một cần câu xuất hiện ở trong tay nàng.

- Muốn tìm phiền toái thì cứ đến đi.

Nói xong, nàng tìm một chỗ ngồi xuống bên bờ hồ, nhàn nhã ngồi câu cá trong hồ.

Bị không để ý như thế, bọn này ngày thường là thiên kiêu không ai bì nổi, lập tức nổi giận.

- Làm càn!

- Thật sự là quá phách lối!

Thanh niên lạnh hừ một tiếng:

- Tặc tử! Chớ có càn rỡ, ngươi đừng quên nơi này là Lăng Vân tông!

- Soạt.

Diệp Cầm Dao giật cần câu lên, lại chỉ câu đi lên một đám rong rêu.

Nàng lần nữa ném cần câu xuống, nói:

- Đừng nói nhảm, nếu còn nói thêm một câu nữa, ta sẽ chủ động ra tay.

Lửa giận ầm vang bộc phát!

- Ngươi muốn chết!

Thanh niên giận quát một tiếng, trong nháy mắt ra tay, ném một bình ngọc ra ngoài, đón gió căng phồng lên, biến thành một ngọn núi nhỏ, trực tiếp ép về hướng đỉnh đầu Diệp Cầm Dao.

Mà những người khác cũng xuất thủ theo, hoặc lấy ra pháp bảo của mình, hoặc đánh ra võ kỹ mạnh nhất của mình.

Trong chớp mắt, mấy đạo công kích cường đại cùng nhau đánh về phía Diệp Cầm Dao.

Diệp Cầm Dao không nói gì, cong ngón tay búng ra, đống rong vừa bị câu lên kia trong nháy mắt nổ tung!

Vô số cây cỏ mảnh khảnh như thiên nữ tán hoa, trực tiếp đánh lên phía trên pháp bảo và võ kỹ.

- Oanh!

Tiếng nổ cực lớn vang lên.

Thanh niên kia trực tiếp kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm lớn máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.

Sắc mặt của hắn kinh hãi, bởi vì pháp bảo bản mệnh của hắn, cái bình ngọc kia lại lại bị Diệp Cầm Dao tiện tay đánh ra cây rong, trực tiếp đánh nổ!

Pháp bảo bản mệnh bị hao tổn, bản thể hắn ta cũng bị trọng thương.

Nhưng, không chỉ có như thế.

Những cây rong kia sau khi một kích đánh tan tất cả công kích thì thế công vẫn không giảm, vọt thẳng về phía hắn ta.

- Mau lui lại!

Thanh niên khàn cả giọng, nhưng bây giờ đã không còn kịp rồi.

Tốc độ của cây rong cực nhanh, một nửa cương châm trực tiếp xuyên thấu đan điền của hắn ta.

Thống khổ to lớn làm cho hắn ta té ngã trên đất, sau đó hắn ta chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, trực tiếp hôn mê.

Diệp Cầm Dao vẫn yên lặng ngồi câu cá, hình như vừa làm một chuyện nhỏ không có ý nghĩa gì.

Bỗng nhiên, một thanh chủy thủ sắc bén trống rỗng xuất hiện trên đỉnh đầu nàng, đâm rách hư không, trong nháy mắt đã đâm tới đỉnh đầu của nàng.

Nhưng, khí tức màu đỏ sậm chậm rãi bay lên, chủy thủ đâm ở trên đó, không thể tiến lên chút nào, gần trong gang tấc lại xa tận chân trời.

- Sớm đã nhìn thấy ngươi.

Diệp Cầm Dao phất tay, một bóng người gầy teo từ trong hư không rơi xuống.

Không ngờ lại là một nữ tử.

Khí tức màu đỏ lan tràn, trói chặt cả người nàng, làm cho nàng ta không thể động đậy được chút nào.

Hợp Thể trung kỳ, cực kỳ am hiểu ẩn nấp.

Đáng tiếc, nàng ta lại không lợi hại như Diệp Hiểu Hiểu, vẫn bị Diệp Cầm Dao cảm nhjân được.

Nữ tử bị chế phục tại chỗ, khuôn mặt vẫn dữ tợn như cũ:

- Ngươi dám thay thế tư cách của Đồng Phong sư huynh, Lăng Vân tông sẽ không tha cho ngươi!

Diệp Cầm Dao bất đắc dĩ, thật ra nàng cũng không định giết người, những người kia vừa rồi té xỉu cũng chỉ bị nàng lưu lại một vết thương trên đan điền, tu dưỡng mấy tháng là sẽ có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Nhưng nếu như người của Lăng Vân tông không ngừng đến tìm phiền toái thì thật sự phải tái diễn thảm kịch như lúc ở Thiên Địa viện.

- Diệp Cầm Dao, đừng tưởng rằng ngươi vô địch thiên hạ!

Nữ tử lạnh giọng như cũ nói:

- Người mạnh hơn ngươi còn có rất nhiều, Lăng Vân tông chúng ta…

- Ba!

Một cục gạch đột ngột xuất hiện, nặng nề đập vào sau đầu nữ tử.

Lập tức nàng ta đã mất đi ý thức.

- Nói nhảm nhiều quá, ta đã đợi không được nữa rồi.

Diệp Hiểu Hiểu ném cục gạch đi, phủi tay nói.

- Tỷ, mau câu Long Ngư Vương kia lên đi, ta thấy nó chắc là ăn rất ngon.

Nàng ngồi xổm ở bên cạnh Diệp Cầm Dao, nhìn long ngư trong nước, chảy nước miếng.

Diệp Cầm Dao im lặng, muội muội trước kia cũng không có thèm như thế nha, tính cách này nàng học từ ai vậy.

Cả ngày không lo học chuyện tốt.

- Ai nha, sao còn không câu đi!

Diệp Hiểu Hiểu kêu lên.

Sau đó, nàng mới phát hiện, Diệp Cầm Dao chỉ đang câu cá bình thường, chưa dùng tới chút tu vi nào.

Như vậy sao có thể câu được Long Ngư Vương?

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right