Chương 240: Thần Điện Đại Đạo

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,562 lượt đọc

Chương 240: Thần Điện Đại Đạo

Sau khi nói xong, lão vội vàng mang theo người của mình, lập tức chạy trốn.

Một khúc nhạc dạo ngắn thú vị kết thúc như vậy.

Nhưng chuyện này cũng làm cho các tu sĩ phía ngoài Thang Trời dời toàn bộ ánh mắt đến đây.

Hai vị này chính là đại năng chân chính, với lại bọn hắn còn giữ gìn tôn nghiêm của Trung Châu.

Các tu sĩ vô cùng tò mò, bọn hắn tới đây làm gì, chẳng lẽ cũng vì Đăng Thiên Thê sao?

Đại năng Đăng Thiên Thê, đây chính là cao tầng đi vào trong Thần điện, mấy năm cũng chưa chắc sẽ xảy ra một lần.

Bởi vì đều là nhân vật vang danh một phương, lỡ như leo lên không được thì chẳng phải là làm trò hề cho thiên hạ sao.

Các tu sĩ đều mong đợi nhìn hai người Diệp Tùy Phong.

Mà lúc này, Diệp Tùy Phong đã đi tới lối vào Thang Trời.

- Diệp gia chủ, Thang Trời này xem như là bảo bối của thần điện Đại Đạo, trận pháp trên đó quả thực bất phàm.

Thẩm Mật nói:

- Trăm năm trước, khi lần đầu tiên ta tới nơi này cũng phí rất nhiều sức lực mới thành công lên đỉnh.

Câu nói này cũng không phải là truyền âm.

Diệp Tùy Phong nhìn thấy, sau khi các tu sĩ xung quanh nghe được thì từng người trợn trắng mắt, khóe miệng co.

Thẩm Mật, ngươi thật đúng là đại sư Versailles.

- Ta thử một chút.

Diệp Tùy Phong nói, sau đó cất bước đi thẳng về phía trước.

Vừa đi tới gần, hắn đã cảm nhận được trên trăm đạo khí tức pháp tắc, bao phủ toàn thân trên dưới của hắn vào trong, cảm giác giống như lúc ấy tiến vào Long Môn của Thư viện.

Nhưng khác biệt chính là, Long Môn của Thư viện là tìm kiếm tiềm lực của người tiến vào, từ đó phán đoán thiên phú.

Mà Thang Trời thì dùng lực lượng cường đại, áp chế người leo thang, tiến tới ép tiềm lực của hắn ra.

Cho nên Thang Trời cũng có tác dụng thí luyện, nhưng lực áp chế của nó là có cực hạn.

Diệp Tùy Phong nhấc chân, bước lên bậc thang thứ nhất.

- Đông!

Một tiếng vang trầm, đột ngột quanh quẩn trong trời đất.

Trong lòng mỗi người ở đây đều sinh ra một loại áp lực khác, hình như có một chuyện ghê gớm gì đó vừa xảy ra!

Vừa thần bí, vừa thu liễm.

- Răng rắc!

Bỗng nhiên một âm thanh thật lớn vang lên.

Mặt đất rung động, núi cao run rẩy!

Đám người nhao nhao kinh ngạc, không biết xảy ra chuyện gì.

Chờ sau khi bọn hắn ổn định thân hình, nhìn về phía Diệp Tùy Phong thì lập tức, mặt không còn chút máu!

Chỉ thấy từ dưới chân Diệp Tùy Phong bắt đầu, một vết nứt thật sâu đang dọc theo Thang Trời, bắt đầu lan lên, thẳng đến thần điện Đại Đạo ở chỗ sâu nhất Thần Sơn!

Mọi người choáng váng.

Không ngờ Thang Trời lại vì không chịu nổi uy thế của nam nhân này mà bắt đầu nứt ra!

…………

- Răng rắc! Răng rắc!

Sừng sững hơn mười ngàn năm, Thang Trời thần bí và cường đại nhất Trung Châu.

Ở trước mắt bao người, nứt ra một khe hở thật sâu.

Tất cả mọi người đều há to miệng, nhìn về phía nam nhân kia.

Phải có sức mạnh bực nào mới có thể làm cho Thang Trời không thể chịu nổi!

Lúc này, trong đầu bọn hắn đột nhiên sinh ra một vấn đề.

Hắn, đến cùng là ai?

- Diệp Thánh, ngài thật sự quá làm cho người ta sợ hãi!

Lúc này, Thẩm Mật chậc chậc cảm thán, cố ý lớn tiếng nói.

Thế là, cái tên Diệp Thánh này triệt để cắm rễ trong lòng tu sĩ Trung Châu.

Diệp Tùy Phong đương nhiên hiểu rõ dụng ý của nàng, khẽ cười nói:

- Chúng ta đi thôi.

Nói xong, hắn lần nữa đi lên Thang Trời.

Những pháp tắc trời đất trên Thang Trời dùng để áp chế Diệp Tùy Phong, nhao nhao nhượng bộ lui binh, nhường ra một con đường Đại Đạo thuận tiện.

Rất nhanh, hai người Diệp Tùy Phong đã đi tới bậc cao nhất của Thang Trời.

Lúc này, đang có một đám người khí tức phi phàm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn khe nứt kéo dài từ phía dưới lên tới chỗ cao nhất của Thang Trời.

- Các ngươi là người phương nào?

Một lão giả đi lên phía trước, trầm giọng hỏi.

Cả người lão ta tràn đầy khí tức pháp tắc Tiên giới, xem ra lão ta chính là một cao tầng trong Thần điện.

- Vị này là chủ nhân của Thánh địa thành Vân Tiêu, đại nhân Diệp Thánh.

Thẩm Mật mở miệng nói.

Lão giả khẽ nhíu mày.

- Thẩm gia chủ Vạn Bảo Các đúng không?

Lão ta nhìn hai người, nói:

- Làm sao, từ khi nào ngươi đã phản bội Đại Bảo Chủ của các ngươi, thay đổi địa vị?

Thẩm Mật cười nhẹ một tiếng:

- Không, là Đại Bảo Chủ phản bội Vạn Bảo Các, hiện tại Vạn Bảo Các đã quy về dưới trướng Diệp Thánh.

Người của thần điện Đại Đạo lập tức nghẹn họng nhìn trân trối.

Tin tức này cũng quá đột ngột, quá nổ tung?

Bọn hắn không hoài nghi tính chân thực của tin tức, bởi vì câu nói này đến từ trong miệng Thẩm Mật.

Nàng chính là một trong mấy vị có quyền cao chức trọng nhất Vạn Bảo Các!

- Thẩm gia chủ, loại chuyện này, ngươi tốt nhất đừng nói giỡn.

Lão giả chau mày, chuyện này thật không thể tưởng tượng.

Thẩm Mật lắc đầu nói:

- Ta sẽ không ranh rỗi đến đây nói đùa.

- Đại Bảo Chủ phản bội Vạn Bảo Các, phản bội lại Vạn Bảo Các nỗ lực cả đời người, với lại…

- Nếu như ta không đoán sai, Điện chủ của các ngươi cũng đã phản bội các ngươi, cao chạy xa bay.

Câu nói này so với tin tức vừa rồi càng làm cho trong lòng người của thần điện Đại Đạo chấn động.

- Hoang đường!

Lão giả lập tức nổi giận, Điện chủ chính là tín ngưỡng của bọn họ.

- Thẩm Mật, ta khuyên ngươi nhanh mang theo vị Diệp Thánh này của ngươi lập tức rời khỏi Thần điện Đại Đạo.

- Về phần Thang Trời, nó vốn là mở ra cho tất cả mọi người, ta có thể không đi truy cứu chuyện nó bị nứt.

- Nhưng nếu ngươi còn dám ăn nói bừa bãi thì đừng trách ta không khách khí!

Lão ta nói xong, mấy đạo khí tức mạnh mẽ lập tức từ trong Thần điện nhô ra.

Đây là uy hiếp tới từ bá chủ Trung Châu.

Thẩm Mật còn muốn nói chuyện nhưng bị Diệp Tùy Phong ngăn cản.

- Điện chủ của các ngươi đúng là đã rời khỏi, nếu không tin, chúng ta có thể cùng nhau đi xem một chút.

Diệp Tùy Phong nói:

- Không nên ép ta ra tay.

- Thần Sơn còn có giá trị tồn tại, ta cũng không muốn nó bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Tùy Phong, híp mắt lại.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right