Chương 284: Đều Là Người Phi Thăng…… Vì Sao, Chênh Lệch Lại Lớn Như Vậy!?
- Tiên giới cũng có phàm tục.
Giang Niệm nói:
- Chờ sau khi ngươi quen thuộc Tiên giới, nếu thật không có lòng tu luyện, lấy tu vi Địa Tiên của đạo hữu, đi đến thế giới phàm tục cũng có thể trở thành cầm lái một phương.
Tiên cảnh giới, nói cho cùng, thật ra cũng không yếu.
Tiên giới lớn như vậy, luôn có đất dung thân.
Muốn tìm một nơi nằm ngửa an nhàn, khẳng định không có vấn đề gì.
Lão giả cười khổ gật đầu, đã có quyết định này.
Sau đó, lão nhìn Diệp Tùy Phong một chút, hỏi:
- Vị đạo hữu này, cũng thuê nhà ở đây sao?
- Ha ha, nơi này mặc dù vắng vẻ, nhưng được cái tiền thuê tiện nghi, sau này chúng ta chính là hàng xóm.
Diệp Tùy Phong còn chưa kịp nói chuyện, Giang Niệm ở bên cạnh đã ho hai tiếng, nói:
- Đạo hữu hiểu lầm.
- Diệp đạo huynh cũng không ở nơi này, hắn chỉ là đến xem nhìn nhà của mình mà thôi.
- Thuận tiện nói cho ngươi một, tất cả gian nhà trong khu vực này, hiện tại đều thuộc về Diệp đạo huynh.
- Các ngươi, hiện tại đều là khách trọ của hắn.
Giang Niệm nói xong, lão giả trừng tròng mắt, một câu cũng không nói nên lời.
Mãi đến khi bọn hắn đi, lão mới chậm chạp không cách nào lấy lại tinh thần.
Sau một hồi lâu, lão chỉ có thể thở thật dài.
- Đều là người phi thăng…… Vì sao, chênh lệch lại lớn như vậy!?
……..
Trong một lầu các cao nhất trong trấn Quy Linh.
Một nam tử với thân hình cao lớn, ánh mắt cương nghị mà trầm ổn, ngồi ở trong lầu cao nhất.
Hắn chính là trưởng trấn của trấn Quy Linh, Đại La Kim Tiên, Đồ Chính.
Lúc này, một thị vệ đang đứng ở phía dưới bẩm báo gì đó.
- Đại nhân, người của Thái Hòa giới lại tới gây sự.
- Nói là muốn tiến hành hợp tác làm ăn với chúng ta, cùng nhau phát triển.
Đồ Chính nghe xong, lạnh lùng hừ một tiếng.
- Không cần quan tâm bọn gia hỏa này, vẫn muốn tìm hiểu bí mật của chúng ta, với lại phía sau khẳng định có người sai sử.
Vẻ mặt hắn âm trầm.
Mỗi một hạ giới đều có thủ đoạn sống còn của nó.
Giới Quy Linh chủ yếu là trồng linh thực, nhưng bọn hắn sản xuất linh thực, cho dù là khối lượng và số lượng đều luôn dẫn trước nơi khác.
Cho nên, rất nhiều người đều vô cùng hứng thú đối với bí mật này, muốn tìm tòi hư thực.
Đồ Chính sinh sống ở đây nhiều năm như vậy, đương nhiên là thấy rõ ràng.
- Tuân mệnh.
Thị vệ cung kính nói, chuyện giống hôm nay, không phải lần một lần hai, hắn biết nên xử lý như thế nào.
Sau khi thị vệ đi ra ngoài không lâu, lại có một người đến đây cầu kiến.
Chính là chưởng quỹ quản lý cho thuê phòng.
Đồ Chính hơi cảm thấy kinh ngạc, đây chính là một khách quý ít gặp.
Chẳng lẽ bên phía phòng cho thuê xảy ra vấn đề gì sao?
- Bái kiến Đồ đại nhân!
Sau khi chưởng quỹ đi vào thì cung kính hành lễ.
- Ừm, có chuyện gì không?
Đồ Chính hỏi.
Chưởng quỹ ngẩng đầu lên, nói:
- Đại nhân, là như thế này, nửa ngày trước, Giang Niệm phụ trách tiếp dẫn người phi thăng có mang theo hai mới người đến.
- Ta vốn tưởng là bọn hắn đến thuê phòng.
- Nhưng không ngờ, người mới vừa phi thăng lên Tiên giới này lại trực tiếp mua toàn bộ vùng đất phía Nam của tiểu trấn, tổng cộng hơn bốn trăm phòng ở, với lại còn dùng tiên thạch để thanh toán!
- Chuyện như thế, chưa từng nghe thấy, ta cảm giác chuyện này có chút kỳ quặc, cho nên tới thông báo cho ngài một tiếng.
Chưởng quỹ nói xong, Đồ Chính lập tức nhíu mày.
Hắn biết Giang Niệm, với lại trước đó không lâu, hắn còn chủ động từ chức người tiếp dẫn.
Vốn cho rằng chỉ là đơn xin từ chức bình thường, hiện tại xem ra, hình như cũng không tầm thường.
Một người vừa phi thăng lại có tài lực đáng sợ như vậy.
Chẳng lẽ hắn là cao tầng từ trong mấy thế lực kia, phi thăng lên tới?
Vẻ mặt Đồ Chính nghiêm túc.
Nếu thật như vậy, chắc chắn người này biết chuyện liên quan tới món bí bảo kia, mà món bí bảo kia là chỗ căn bản Quy Linh giới dựa vào để sinh tồn.
- Bây giờ, người này đang ở đâu?
Đồ Chính hỏi.
Chưởng quỹ trả lời:
- Đã ra khỏi trấn Quy Linh, nhìn phương hướng thì chắc là đi nội thành thành Phi Tiên.
Đồ Chính cau mày.
Bí bảo có liên quan quá lớn, nếu tiết lộ ra ngoài thì hậu quả khó mà lường được.
Xem ra, mình nhất định phải tự mình đi gặp người mới này một lần.
…
Thành Phi Tiên, nội thành.
Mấy người Diệp Tùy Phong dạo bước trên đường phố náo nhiệt.
Nơi này phồn hoa hơn trấn Quy Linh rất rất nhiều.
Tùy tiện đi lòng vòng, Diệp Tùy Phong đã đi tới một bảo lâu nhìn tương đối xa hoa.
Trong lâu người đến người đi, từng người đều nhìn cực kỳ quý khí.
- Diệp huynh, nơi này là cửa hàng dưới trướng Tiên phủ Thần Võ, chắc là tiêu phí nơi xa hoa nhất trong thành Phi Tiên.
Giang Niệm nhỏ giọng nói, âm thanh hơi có chút run rẩy.
Loại nơi như thế này, hắn chưa từng tới bao giờ.
Bởi vì trên kệ hàng, một bình tiên đan cấp thấp nhất cũng không phải mình trước kia có thể mua được.
Trái lại, vẻ mặt Diệp Tùy Phong lại rất bình tĩnh, thật giống như thường xuyên đến.
- Ngươi tùy ý, ta xem trước một chút.
Diệp Tùy Phong nói xong, sau đó bắt đầu đi dạo bốn phía.
Đồ bán trong này thật sự là trân quý hơn trấn Quy Linh rất nhiều.
Trên cơ bản đều là từ cấp bậc Tiên Khí trở lên, với lại phẩm chất đều rất phi phàm.
Thậm chí còn có mấy món Tiên khí Thượng phẩm được bày ra ở vị trí bắt mắt nhất.
Hiển nhiên, đó là bảo vật trấn điếm của nơi đây.
Yết giá thấp nhất: Năm ngàn viên tiên thạch.
Diệp Tùy Phong khẽ lắc đầu, loại đồ này vẫn khác rất xa với mong muốn của hắn.
Hắn suy nghĩ, vẫn tìm được chưởng quỹ của cửa hàng, nói ra yêu cầu của mình.
- Trong tiệm các ngươi có vật liệu Tiên Khí cực phẩm trở lên hay không, hoặc thiên tài địa bảo cũng được.
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Ngươi nói gì?
Chưởng quỹ lập tức sững sờ.
Diệp Tùy Phong xuất ra mấy chục ngàn viên tiên thạch, phô bày tài lực của mình.
Như vậy hắn sẽ tránh được rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Hắn cũng không muốn sau khi bị trào phúng một chầu, lại có người nhảy ra đánh mặt.
Chưởng quỹ nháy mắt, xác nhận mình không nhìn lầm, sau đó mới dùng vẻ mặt kỳ quái nói:
- Nếu như đạo hữu không ngại, chúng ta đi nội đường nói chuyện.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.