Chương 450: Xem Các Ngươi Đến Cùng Có Thể Náo Ra Được Chuyện Gì?!

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,284 lượt đọc

Chương 450: Xem Các Ngươi Đến Cùng Có Thể Náo Ra Được Chuyện Gì?!

Sau một hồi lâu mới có người mang theo vẻ không dám tin, lên tiếng nói:

- Hắn lại dám nói như vậy thật à?

- Sao hắn lại dám nói như vậy chứ?

Đám người lập tức nổ tung, câu nói này đơn giản đã đánh nát thế giới quan của bọn hắn.

- Thần Võ Tiên Đế lại có phách lực như thế à?

- Thực lực của hắn đúng là không tệ, nhưng đám người này lại đều là đại biểu của các thế lực siêu cấp!

- Lấy trứng chọi đá, bọ ngựa đấu xe!

- Mãng phu! Những lời này của Thần Võ chỉ làm mang đến tai nạn cho chúng sinh trong Tiên Phủ mà thôi!

Mọi người nhao nhao lắc đầu, cho rằng Thần Võ căn bản không thấy rõ thế cuộc trước mắt, trong lúc loạn cục như thế này, hắn đáng lẽ ra phải lựa chọn một đại thế lực để đứng bên cạnh chứ không phải là nói ra những lời hoang ngôn như thế.

Lúc này, lại cứng rắn như vậy chính là đang tự tìm đường chết!

Mà đoàn đại biểu Nhân tộc này, bao gồm cả Vô Cực Tiên Đế cũng nhất thời chưa kịp phản ứng.

Sau một lát, vị lão giả của Cực Dương thế gia rốt cục mở miệng.

- Thần Võ, ngươi nói vậy tức là đã quy hàng tộc Yêu Linh rồi sao?

Giọng của lão ta nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa vô tận sát cơ.

Nhưng Thần Võ vẫn không sợ hãi chút nào, vẻ mặt dửng dưng nói.

- Ngươi là người phương nào?

Hắn thản nhiên hỏi.

- Cực Dương thế gia, Dương Thái Ô.

Lão giả chậm rãi trả lời.

- Thái Ô Tiên Đế.

Thần Võ nhìn thẳng lão ta, dõng dạc nói:

- Lập trường của Tiên phủ Thần Võ như thế nào, ngươi không cần quan tâm.

- Nhưng các ngươi chưa được bản tọa đồng ý đã quyết định địa điểm đàm phán ở đây, lúc đầu ta đã không định cho phép các ngươi tiến đến.

- Nhưng Thương Sinh gặp nạn rất cần một trận đàm phán hoà bình để giải quyết tranh chấp.

- Cho nên, bản tọa mới chọn ngầm thừa nhận.

- Nhưng ngươi, còn có những người khác nhất định phải nhớ kỹ, bản tọa vừa nói qua, không được tự dưng gây sự ở đây, nếu không…

- Tự gánh lấy hậu quả!

Đối mặt với những người đại biểu cho một nữa lực lượng của Tiên giới, Thần Võ rất cường thế, thật sự không khách khí một chút nào.

Loại thái độ này làm cho trong lòng mọi người bắt đầu lộn xộn.

Hắn có át chủ bài gì à? Không ngờ lại dám chống lại những người kia?

- Làm càn!

Bỗng nhiên, Vô Cực Tiên Đế hét lớn một tiếng.

- Thần Võ, ngươi có biết những lời này của ngươi đã đẩy Tiên phủ Thần Võ đến phía với Nhân tộc hay không?

Thần Võ nghe thấy âm thanh của hắn ta, quay đầu lại.

Nhưng không đợi hắn ta mở miệng, một bóng người khác đã đứng dậy.

- Vô Cực, ăn nói cho cẩn thận!

- Ngươi không đại biểu được cho Nhân tộc, ngươi ngay cả thế gia Hiên Viên cũng không thể đại biểu được.

Người vừa nói chuyện chính là Hiên Viên Vô Sinh.

- Vô Sinh?

Hiên Viên Vô Cực xoay đầu lại, nhìn Hiên Viên Vô Sinh đã thành Tiên Đế, trong mắt hơi có chút kinh ngạc.

- Ngươi cũng có thể đi đến một bước này sao?

Hiên Viên Vô Sinh nhẹ hừ một tiếng:

- Nếu như có tài nguyên giống như ngươi thì ta đã có thể thành Đế trước ngươi rồi.

Hai người đối mặt nhau, uy áp khổng lồ bắt đầu dần dần phồng lên.

Uy thế của Tiên Đế sao có thể bình thường được?

Đám người cầm pháp bảo Kính Tượng đứng xung quanh trực tiếp cảm nhận được áp lực.

- Chuyện này… Đàm phán còn chưa bắt đầu mà đã khai chiến sao?

- Không cần, dừng lại đi!

Mọi người kêu loạn một mảnh.

- Vô Cực.

Ngay khi hai người dần dần dương cung bạt kiếm thì nam nhân trung niên của Cực Âm thế gia mở miệng nói.

Sau đó, hắn nhìn về phía Thần Võ.

- Lần này, chúng ta đến đây đây vì đám phán hòa bình, đương nhiên sẽ không tự dưng sinh sự.

- Thần Võ Tiên Đế, ngươi không cần lo lắng.

Ánh mắt Thần Võ nhìn kỹ:

- Ngươi là?

- Âm Thế Nguyên.

Thần Võ nhẹ gật đầu.

- Như thế rất tốt.

- Vạn linh vốn dĩ cùng chung nguồn gốc, ta cũng hi vọng hai bên các ngươi có thể buông xuống thành kiến, hữu hảo nói chuyện với nhau, lập lại hòa bình cho Tiên giới.

- Văn Xương, dẫn bọn hắn đi đến hội trường.

Nói xong, Thần Võ trực tiếp không để ý bọn hắn nữa mà mang theo Xảo Nhi, nhẹ lướt đi.

- Chư vị, mời.

Văn Xương tiến lên.

Dương Thái Ô và Âm Thế Nguyên nhẹ gật đầu, sau đó đi theo Văn Xương về phía trong thành Phi Tiên.

Cùng lúc đó, trước Tiên Uyển.

- Cha à, đám người này thật nhát gan, ta tưởng sẽ đánh một trận rồi chứ?

Tiểu Hắc nhìn hình tượng trước mắt, bĩu môi nói.

- Vốn là muốn đánh một trận.

Diệp Tùy Phong cười cười.

- Chỉ có điều là có người ngăn cản bọn hắn mà thôi.

Tiểu Hắc sững sờ.

- Ai vậy?

Diệp Tùy Phong không trả lời mà liếc mắt nhìn về phía trung tâm Tiên giới.

Ở nơi đó có mấy đạo thần niệm, thần mang vọt lên tận mây, khóa chặt Tiên phủ Thần Võ.

Đúng là bọn hắn đã ngăn cản lần xung đột này.

Những người kia đứng ở chỗ cao nhất của Tiên giới nhìn xuống chúng sinh, giống như coi chúng sinh là bàn cờ.

Nhưng bọn hắn không ngờ là ở trên bầu trời cao hơn cũng có một ánh mắt đang nhìn kĩ bọn hắn.

- Xem các ngươi đến cùng có thể náo ra được chuyện gì?!

……

Truyền tống trận to lớn vẫn như cũ lẳng lặng đứng sừng sững trong màn ánh sáng ở Hư Giới.

Nhưng các tu sĩ trước màn sáng đã kêu loạn như là chợ bán thức ăn.

- Đùa ta à? Không ngờ những người kia lại nhịn!

Có người dùng sức vò đầu, hình như không ngờ chuyện vừa rồi lại xảy ra như vậy.

- Thật sự là quá không hợp lý, sao bọn hắn lại có thể buông tha cho Thần Võ Tiên Đế như vậy được?

Có người vẫn còn ngơ ngác, không thể nào hiểu được.

- Ha ha, ngươi thật đúng xấu xa, bị ức hiếp nhiều quá nên quen rồi à?

- Theo ý của ngươi, đối mặt với cường quyền thì phải chịu thua mới là hợp lý à?

- Lần này, ta đứng về phía Thần Võ Tiên Đế! Hắn mới là điển hình của tu sĩ chúng ta!

Cũng có người thay đổi cái nhìn của mình, lớn tiếng nói.

- Nếu sau khi đàm phán mà Tiên phủ Thần Võ vẫn còn thì ta nhất định phải gia nhập vào đó!

Lúc này, trong lòng của rất nhiều người đều sinh ra suy nghĩ như vậy.

Bọn hắn đều bị sự cường ngạnh và bá khí của Thần Võ thuyết phục!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right