Chương 459: Hay Chúng Ta Đi Bắt Hắn Lại, Sau Đó Ép Hỏi Một Chút?
Từ trước tới giờ, hắn không thích trang bức, nhưng bây giờ hắn vẫn phải nói một câu trang bức.
Cho dù là Thần Triều Mục Tiên hoặc Hỗn Độn Ma Thần gì đó đều không đủ cho hắn đánh một cái.
Cho nên, thích đánh thì đánh thôi.
- Tốt, ta không có còn vấn đề nào khác, cảm ơn ngươi đã nói rõ.
Diệp Tùy Phong nói.
Mấy người nhất thời mừng rỡ, nghĩ thầm ngươi xem như hỏi xong.
- Vậy bây giờ, chúng ta có thể trở thành bằng hữu chưa?
Cực Dương Đạo Nhân cười nói.
Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng gật đầu.
- Bình thường cùng ngồi uống trà thì ta vẫn vô cùng vui lòng.
Câu nói này lập tức làm mấy người sững sờ.
- Ta đã nói rõ.
Diệp Tùy Phong tiếp tục nói:
- Cá nhân ta sẽ không tham gia vào trong kế hoạch của các ngươi.
- Nhưng ta cũng sẽ không can thiệp vào bố cục tiếp theo của các ngươi.
- Ta chỉ che chở cho Tiên phủ Thần Võ, cho nên cũng mời các ngươi đừng làm ra những chuyện gây ảnh hưởng đến Tiên phủ Thần Võ nữa.
Hai chữ đại kiếp này, lỗ tai của hắn đã muốn mòn rồi.
Nếu đã hiểu nó là xảy ra chuyện gì thì sau đó hắn chỉ muốn làm một mỹ nam tử an tĩnh, dạy dỗ hậu bối, hưởng thụ cuộc sống.
Mấy người lần nữa yên lặng.
Hình như không ngờ sau khi nói ra tất cả mọi chuyện đều mà Diệp Tùy Phong vẫn là một thái độ tùy ý như thế.
- Chẳng lẽ ngươi muốn dựa vào sức mạnh một mình che chở Tiên phủ Thần Võ, không bị Hỗn Độn Ma Thần xâm phạm à?
- Ta chỉ muốn nói cho ngươi, chuyện này là tuyệt đối không thể nào!
Cực Âm Thiên Nữ có chút không vui nói.
Diệp Tùy Phong nhìn nàng, nhún vai.
- Đừng để cho chúng ta ngay cả bằng hữu uống trà cũng không được.
- Ngươi!
Cực Âm Thiên Nữ giận dữ, dưới cái nhìn của nàng, thái độ của Diệp Tùy Phong thật sự là không ai bì nổi.
Thật coi mình là vô địch thiên hạ hay sao?
- Thiên Nữ.
Cực Dương Đạo Nhân khoát tay áo.
- Nếu Diệp đạo hữu đã muốn vượt khỏi trần gian thì chúng ta cũng không thể ép buộc.
- Hôm nay có thể giao hảo với một vị chưởng Đạo giả đã là một chuyện đại hỉ sự.
- Đạo hữu yên tâm, từ nay về sau, chúng ta tuyệt đối sẽ không tiếp tục làm ra bất kỳ thủ đoạn nào nhằm vào Tiên phủ Thần Võ nữa.
Diệp Tùy Phong lộ ra nụ cười.
- Ta chính là rất thích người nói đạo lý.
- Cũng rất thích làm ăn với người như ngươi nha.
Cực Dương Đạo Nhân lần nữa sửng sốt.
- Làm ăn?
Diệp Tùy Phong cười một tiếng.
- Bằng hữu, ngươi có muốn Thần Thạch không?
……..
Trong Hỗn Độn, Diệp Tùy Phong ở trạch viện này ròng rã thời gian một ngày, sau đó mới rời đi.
Khi hắn rời khỏi, toàn bộ bốn người Cực Dương Đạo Nhân đều đứng lên, đưa mắt nhìn hắn đi vào Hỗn Độn.
Sau một hồi lâu, bọn hắn mới một lần nữa ngồi xuống.
- Chuyện này… Có thể sao?
Khóe mắt của Cực Dương Đạo Người vẫn co rúm như cũ.
Mà Vương Lâm ở bên cạnh thì đang dùng sức xoa nắn mi tâm của mình.
- Dựa vào kinh nghiệm kinh doanh cả đời của ta ở Chư Thiên Vạn Giới thì chuyện này tuyệt đối không thể!
Thương Long im lặng.
- Nhưng nó lại thật sự xảy ra.
Ngay cả Cực Âm Thiên Nữ luôn lạnh lùng thì lúc này cũng lộ ra một bộ đứng ngồi không yên.
- Cộng hết lại.
- Chắc… Hơn 6 tỷ đúng không?
Cực Dương Đạo Nhân gật đầu:
- Hắn chỉ giao dịch với ta đã dùng tới 1.6 tỷ Thần Thạch.
- Ta bên này là 2 tỷ Thần Thạch.
Vương Lâm nói.
- Ta thì cầm được 1.2 tỷ Thần Thạch.
Âm thanh hùng hậu của Thương Long vang lên.
Cực Âm Thiên Nữ mím môi:
- Ta thì hơn 1.4 tỷ, nếu cộng tất cả lại với nhau…
- Vừa rồi, Diệp Tùy Phong chỉ trong một lần đã lấy ra hơn 6.2 tỷ Thần Thạch, chuyện này…
- Có hợp lý không?
Nàng nhìn khắp bốn phía.
Ba người khác quả quyết lắc đầu.
- Không hợp lý!
- Cực kỳ không hợp lý!
Cảm xúc của Vương Lâm có chút kích động:
- Ta đã sớm tính toán qua, thế lực đứng đầu nhất Tiên giới đã có được chín thành Nguyên Sơ Thần Thạch của toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới!
- Số lượng còn lại, cho dù gom hết lại cũng không thể nào nhiều hơn 3 tỷ Thần Thạch!
- Bởi vì tất cả Thần Thạch của Vạn Giới cũng chỉ có thể chèo chống luyện chế hai tòa tháp Khởi Nguyên mười bốn tầng!
Ánh mắt của Cực Dương Đạo Nhân bình tĩnh.
- Vậy hơn sáu tỷ Thần Thạch này phải giải thích thế nào?
Vương Lâm lập tức chán nản.
- Trời mới biết nên giải thích thế nào?
- Cả người tên đó từ trên xuống dưới đã không có một thứ gì có thể giải thích!
Đám người yên lặng.
Đúng vậy, từ khi nhìn thấy Diệp Tùy Phong, hắn từ trên xuống dưới lộ ra ngoài cũng chỉ có một từ.
Không hợp thói thường!
Ai lại có thể leo lên Chưởng Đạo giả ở hạ giới?
Làm gì có một Chưởng Đạo giả mà lại không hiểu rõ bất kỳ bí ẩn nào của thế giới mình chưởng khổng chứ?
Làm gì có ai có thể một lần ném ra hơn sáu tỷ Thần Thạch mà mặt không đổi sắc, còn cười hì hì như là mình vừa lừa người khác vậy?
Đơn giản chính là không hợp thói thường!
Sau một lát, Cực Âm Thiên Nữ nói:
- Hay chúng ta đi bắt hắn lại, sau đó ép hỏi một chút?
- Trên người hắn khẳng định còn có rất nhiều Thần Thạch.
Câu nói này làm cho hai mắt của mấy người khác lập tức sáng lên.
Thân gia của bọn hắn vốn là không ít, nếu lại đến vài tỷ Thần Thạch nữa thì nói không chừng thật có thể tạo ra một tòa tháp Khởi Nguyên mười bốn tầng.
Lúc trước, Thần Triều Mục Tiên cũng mới có một tòa tháp Khởi Nguyên mà thôi!
Quả thật rất hấp dẫn!
Nhưng rất nhanh, Cực Dương Đạo Nhân đã mở miệng nói.
- Không thể.
- Bây giờ, chúng ta không thể thừa nhận kết quả chiến đấu giữa Chưởng Đạo giả.
- Với lại chúng ta cũng không biết thực lực cụ thể của Diệp Tùy Phong, nếu trong lúc nhất thời không thể đánh bại hắn thì hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi.
Cực Dương Đạo Nhân lắc đầu liên tục, bác bỏ đề nghị nguy hiểm này.
Bây giờ, Tiên giới đã không cho phép có bất kỳ tổn thất lớn nào nữa.
Mà Chưởng Đạo giả chiến đấu thì nhất định là hủy thiên diệt địa.
- Ai, quên đi.
Thiên Nữ tiếc hận lắc đầu.
Thật ra bọn hắn cũng đều hiểu, chuyện này không thể làm được.