Chương 466: Tại Sao Ta Phải Cho Ngươi Cơ Hội Lần Này?

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,643 lượt đọc

Chương 466: Tại Sao Ta Phải Cho Ngươi Cơ Hội Lần Này?

Nhưng hai người Diệp Hoàng và Diệp Long lại không biết là hai bí cảnh này, cho dù là người của Cực Âm và Cực Dương thế gia thì cũng không phải muốn vào là được, danh ngạch cực kỳ có hạn.

Chỉ có tử đệ hạch tâm nhất mới có cơ hội tiến vào trong đó.

Vì thu hoạch được hai danh ngạch này, hắn đã bỏ ra một nữa số lẻ trong ví tiền của mình đó.

- Chuẩn bị cẩn thận một chút.

- Mấy ngày sau sẽ có người tới đón các ngươi.

Diệp Tùy Phong nói.

- Nhất định sẽ không để cho ngài thất vọng!

Vẻ mặt hai người trở nên nghiêm nghị, đứng dậy tự mình hành lễ, sau đó quay người rời khỏi.

Diệp Tùy Phong ngồi yên lặng, cũng xem như là đã an bài xong cho hai người có chiến lực mạnh nhất trong gia tộc.

Mà hai người Diệp Cầm Dao và Diệp Khiêm làm hắn có chút ngoài ý muốn.

Khi liên lạc thì hai người đều biểu thị, không cần mình giúp gì cả.

Cầm Dao chủ tu Hồng Trần Tâm Cảnh, nàng chuẩn bị đột phá Tiên Đế, sau đó đi khắp Tiên giới để hoàn thành khúc cuối của khúc Hồng Trần.

Về phần đến cùng có thể đi tới một bước nào, có thể tranh đoạt được Hỗn Độn Thần Bảng hay không cũng là tùy duyên.

Mà Diệp Khiêm thì trực tiếp biểu thị từ bỏ tranh đoạt Thần Bảng.

Hắn vẫn muốn ở lại Vân Tiêu giới để quang mang của thư viện Thiên Hạ chiếu rọi ở mỗi một góc của thế giới.

Đáng nhắc tới chính là, hắn đã thành hôn, thê tử chính là nữ hài được hắn cứu năm đó, Tiểu Y.

Theo thời gian trôi qua, năm thiên tài của Diệp gia đều đã có ý nghĩ và giá trị quan của riêng mình.

Diệp Tùy Phong cũng không cưỡng cầu bọn hắn.

Cho nên hiện tại, thật ra cũng chỉ có hai người Diệp Hoàng và Diệp Long là xác định sẽ đi tranh đoạt cơ duyên Hỗn Độn Thần Bảng.

Ít hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều.

- Lão gia.

Lúc này, Cốc U Lan bưng tiên quả đã được xử lý tỉ mỉ đi tới.

Diệp Tùy Phong vừa nhấm nháp tiên quả vừa nói:

- Ngươi thật sự không suy nghĩ thêm một chút à?

- Nếu như có thể được Hỗn Độn Thần Bảng tán thành thì ngươi có thể trực tiếp leo lên làm Chưởng Đạo giả.

Cốc U Lan nở nụ cười xinh đẹp.

- Nào có nữ đầu bếp nào lại đi chém chém giết giết.

- Ta chỉ muốn làm tốt đồ ăn cho ngài, ngài đừng làm khó dễ ta.

Diệp Tùy Phong lắc đầu, hắn thật sự không ngờ, Thần Bảng Hỗn Độn được mấy người Cực Dương Đạo Nhân coi trọng như vậy, nhưng người bên cạnh mình lại không chút hào hứng.

Vì sao lại như vậy chứ?

Hắn nghĩ mãi không rõ, cũng lười suy nghĩ thêm nữa.

Không đi thì không đi, Thần Bảng mà thôi, cũng không có gì ghê gớm cả.

- Diệp… Diệp đại lão gia…

Bỗng nhiên, một âm thanh từ dưới chân truyền đến.

- Không biết… Tiểu nhân có thể tham gia trận chiến tranh đoạt Thần Bảng lần này hay không?

Diệp Tùy Phong và Cốc U Lan nhìn về phía đầm nước.

Một con cá chép lớn màu vàng đang lộ cái đầu ra, nhìn bọn hắn.

Trong ánh mắt tròn trịa của nó tràn đầy khẩn trương và mong đợi.

…….

Lúc đầu, khi vừa tạo Kính Hồ, hắn đã tùy tiện mua một nhóm cá bình thường bên ngoài ném vào, trong đó nhiều nhất chính là cá chép.

Dưới tác dụng của Nguyên Dịch Chí Cường do mười ngàn tòa tháp Khởi Nguyên sinh ra, những con cá bình thường này đã sớm thoát thai hoán cốt, được lợi sâu nhất chính là con Vua Cá Chép màu vàng này.

Nó chẳng những hấp thụ tạo hóa từ trong hồ, mà mỗi ngày còn ở trong đầm sâu dưới gốc Đại Thụ Khải Mông, lặng lẽ làm bạn với Diệp Tùy Phong.

Mưa dầm thấm đất, tu vi và cảnh giới của nó sớm đã đạt đến một cảnh giới khó mà tin nổi.

Khi nó nhảy đi ra, hắn liếc mắt qua, con Vua Cá Chép này lại trong bất tri bất giác trở thành Yêu Đế, trở thành vị Yêu Đế đầu tiên của thế giới Vân Tiêu.

- Ngươi muốn tham gia tranh đoạt Thần Bảng sao?

Diệp Tùy Phong nhếch mi, không rõ mục đích nó làm như vậy là gì.

- Đúng vậy, Diệp đại lão gia.

Cá chép vàng nổi lên mặt nước, cung kính nói:

- Sau khi ta trở thành Yêu Đế đã thông qua đạo tắc giữa thiên địa, hiểu rõ rất nhiều thứ.

- Nếu thật có thể trở thành Chưởng Đạo giả thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt đối với sự phát triển tương lai hậu thế của ta.

- Ta không muốn buông tha cơ hội lần này.

Diệp Tùy Phong sờ lên cái cằm.

Cá chép vàng nói không sai, sau khi thành tựu Chưởng Đạo thì huyết mạch tương ứng cũng sẽ lưu lại ấn ký ở trong thiên địa.

Đây là chuyện có thể ban ơn cho thiên thu vạn đại.

Nhưng…

- Tại sao ta phải cho ngươi cơ hội lần này?

Diệp Tùy Phong cười nói.

Nói cho cùng, cá chép vàng chẳng qua là một con cá nhỏ hắn nuôi thả trong Kính Hồ thôi, chỗ may mắn duy nhất của nó chỉ là những năm gần đây, không ai muốn coi nó là làm đồ nhắm mà thôi.

Nói cách khác, Diệp Tùy Phong căn bản vốn không để ý nó có cường đại cỡ nào.

Yêu Đế cũng được, Chưởng Đạo giả cũng được, ngày nào có hào hứng thì nó vẫn sẽ lên bàn ăn như cũ.

- Ta hiểu rõ.

Cá chép vàng nói:

- Ở trong mắt ngài, ta còn xa không tính là một sủng vật.

- Nhưng ta vẫn muốn cố gắng một lần.

Nói xong, hai mắt cá chép vàng bỗng nhiên bắn ra tia sáng rực rỡ, một lát sau, một viên Kim Đan tròn vo đã từ trong bụng nó chậm rãi trồi lên, lơ lửng ở trước mặt Diệp Tùy Phong.

- Ngài có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu gì đối với ta, ta chỉ cầu có thể thu được cơ hội tranh đoạt Thần Bảng lần này.

Nó thật sâu quỳ mọp xuống đất.

Diệp Tùy Phong nhìn về phía Kim Đan, hiểu rõ ý của cá chép vàng.

Đây là Yêu Đan của cá chép vàng, trong này có mọi thứ của nó, bao gồm tu vi, thần hồn và huyết mạch.

Một khi hắn khắc ấn ký lên đó thì đó chính là giam cầm vĩnh cửu. Xem ra, nó là thật hạ quyết tâm.

- Được thôi.

Sau một lát, Diệp Tùy Phong thở ra một hơi.

- Ngươi có thể ở trong Kính hồ trưởng thành đến một bước này, cũng coi là duyên phận.

- Ta cho ngươi cơ hội này, nhưng cuối cùng có thể thu hoạch được tạo hóa hay không chỉ có thể xem chính ngươi.

Nói xong, Diệp Tùy Phong đưa ngón trỏ ra, tại khắc hoạ trên Yêu Đan một phen, sau đó lập tức đem đánh về trong thân thể cá chép vàng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right