Chương 478: Diệp Hoàng Xuất Quan! Diệp Tùy Phong Bị Kích Thích.
Nữ tử này rất tốt!
Mặc dù tính cách của nàng có hơi lạnh lùng, nhưng có thể nhìn ra, tình cảm nàng đối với Diệp Long với đứa bé phát ra từ đáy lòng.
Như vậy là đủ rồi!
Với lại thực lực của nàng, cũng cực kỳ nghịch thiên.
Cơ hồ, đã bước tới cánh cửa Đế Thượng, lại tiến lên một bước, có thể bước vào cấp bậc đỉnh phong nhất kia.
Diệp Long cũng chỉ còn thiếu một chút, không nhiều.
Thí luyện bí cảnh Cực Dương hoàn toàn chính xác là danh bất hư truyền, hiệu quả hết sức rõ ràng.
Diệp Tùy Phong nghĩ tới đây, không khỏi nhớ tới Diệp Hoàng.
Nàng và Diệp Long, là đồng thời tiến vào bí cảnh, cũng không biết, hiện tại đến cùng thế nào.
- Sẽ không mang về cho ta một đứa cháu ngoại chứ?
- Ân… Chắc sẽ không, trên mấy chuyện quan trọng này, nha đầu này kia chắn sẽ không giấu giếm ta.
Diệp Tùy Phong nghĩ đi nghĩ lại, lại càng nghĩ càng ngồi không yên.
- Vẫn nên đi xem một chút đi.
- Nếu thật giống với Diệp Long…
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
Hắn thật đúng là chưa làm tốt tâm lý chuẩn bị.
……..
Bí cảnh Cực Âm.
Tử đệ hạch tâm của thế gia ngày thường rộn ràng đột nhiên im lặng.
Sau một lát, hai bóng người từ trong hư không đi ra.
- Diệp đạo hữu, sao ngươi lại vội vàng như thế, chúng ta ở đại điện đợi bọn hắn đi ra không được sao?
Người tới chính là Cực Âm Thiên Nữ, còn có Diệp Tùy Phong.
Khi Diệp Tùy Phong liên tưởng đến Diệp Hoàng có thể giống như Diệp Long hay không, đã không thể ngồi yên được nữa, trực tiếp xé mở hư không, đi đến thế gia Cực Âm.
Bộ dáng gấp gáp của hắn làm cho Cực Âm Thiên Nữ giật nảy mình, còn tưởng rằng có Hỗn Độn Ma Thần cực kỳ khủng bố xâm lấn.
Khi Diệp Tùy Phong nói là hắn chỉ muốn gặp con gái, muốn nhìn Diệp Hoàng một chút thì Cực Âm Thiên Nữ mới thở phào nhẹ nhõm.
Thông qua hỏi thăm biết được bản thân Diệp Hoàng không sao, nhưng trùng hợp chính là nàng lại đang đi chung với Đại thế tử Cực Âm, đều đang trên đường rời khỏi bí cảnh.
Diệp Tùy Phong nghe xong thì mới quyết định đến lối vào bí cảnh chờ đợi.
- Ngươi nhìn bộ dáng của ta gấp gáp lắm à?
- Không có đúng không?
- Ta chỉ là muốn đến xem con bé có lười biếng hay không mà thôi!?
Diệp Tùy Phong vừa nói vừa nhìn về phía cửa vào bí cảnh.
Cực Âm Thiên Nữ lắc đầu, trừ phi mắt mù thì mới không nhìn ra bộ dáng nóng nảy của ngài bây giờ.
Bọn hắn chờ đợi chỉ chốc lát, ngay khi Diệp Tùy Phong muốn đích thân đi vào, thì cuối cùng hai bóng người đã từ trong bí cảnh đi ra.
Chính là Diệp Hoàng, còn có Cực Âm Thế Tử, Âm Khải Hoàn.
Hai người đi ra cùng nhau, ánh mắt Diệp Tùy Phong lập tức ngưng tụ.
Ừm, còn tốt, không có ôm đứa bé.
- Cha?
- Lão tổ?
Hai người đi ra khỏi bí cảnh, khi nhìn thấy Diệp Tùy Phong và Cực Âm Thiên Nữ đang đứng ở ngoài thì đều sửng sốt một chút.
- Sao ngươi lại tới đây?
Diệp Hoàng dẫn đầu đi lên phía trước.
Diệp Tùy Phong ừ một tiếng, sau đó nhìn Âm Khải Hoàn, lạnh nhạt nói:
- Nhìn tiểu tử này rất có tinh thần nha.
- Không giới thiệu một chút à?
Diệp Hoàng lập tức ngơ ngẩn.
- Hả?
Nàng cảm thấy có chút không hiểu, nhưng vẫn nói:
- A, hắn là Đại thế tử của Cực Âm thế gia, tên là…
- Ngạch, thật xin lỗi, Đại thế tử, tên của ngươi là gì nhỉ?
Âm Khải Hoàn cũng có chút ngơ ngác, chắp tay nói:
- Vãn bối Âm Khải Hoàn.
Diệp Tùy Phong nháy nháy mắt.
Ngay cả tên cũng không biết, chắc chắn không thể nào có con được đúng không?
- Các con… Sao lại quen biết nhau?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Chúng ta?
Diệp Hoàng nhìn Âm Khải Hoàn một chút.
- Thật ra, cũng chưa nói tới quen biết.
- Chúng ta gặp nhau trên đường trở về từ tầng bí cảnh thứ mười tám, cho nên mới đi cùng nhau.
Nói xong, ánh mắt Diệp Hoàng đầy nghi ngờ nhìn về phía Diệp Tùy Phong.
- Cha, ngươi làm sao vậy?
Hắn vội vàng cười ha hả.
- A ha ha, không có gì, không có gì, ta chỉ đến đây để thăm con một chút mà thôi.
- A còn có, Diệp Long sắp tổ chức hôn lễ, chúng ta vẫn nên đi về trước đi.
Hai mắt Diệp Hoàng lập tức sáng lên.
- Thật hả?
- Cuối cùng, hắn cũng khai khiếu, may mắn ta đã kết thúc thí luyện, nếu không thì đã phải bỏ qua dịp này rồi.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
- Vậy chúng ta đi về trước thôi.
Sau đó, Diệp Tùy Phong chào cáo biệt Cực Âm Thiên Nữ, mang theo Diệp Hoàng đi vào trong hư không.
Ở cổng bí cảnh, Cực Âm Thiên Nữ dần dần thu liễm nụ cười.
- Ngươi cảm thấy Diệp Hoàng như thế nào?
Nàng bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Âm Khải Hoàn hơi sững sờ, sau đó gãi đầu nói:
- Tạm được, rất xinh đẹp, chỉ là tính cách có chút lạnh nhạt.
Vẻ mặt của Cực Âm Thiên Nữ không chút biểu cảm.
- Ta hỏi là thực lực của con bé.
- Nếu không có bất ngờ gì thì con bé chắc chắn sẽ tham gia tranh đoạt Thần Bảng.
Âm Khải Hoàn thấy mình hiểu sai ý, vội vàng nói:
- Thời gian ta tiếp xúc với nàng ấy quá ngắn nên không thể nào phán đoán chính xác được.
- Nhưng khi đi cùng với nàng ấy đúng là ta cảm nhận được một chút áp lực.
- Là một đối thủ mạnh.
Cực Âm Thiên Nữ nhẹ gật đầu.
- Dương Thi Mạn cũng xuất quan, Hồng Mông đạo phủ, Hiên Viên thế gia, Thông Thương Thiên Hạ, còn có Thần Phủ Nam Bắc Yêu, đệ tử hạch tâm của những thế lực đó cũng đã lần lượt bắt đầu ngoi lên.
- Khi Thần Bảng giáng lâm nhất định sẽ là một trận long tranh hổ đấu, ngươi nhất định phải chuẩn bị đầy đủ.
Âm Khải Hoàn nghe vậy, cung kính đáp.
- Cẩn tuân lão tổ phân phó.
…
Trên đường đuổi về thành Vân Tiêu, Diệp Tùy Phong cũng có thăm dò vài câu, cuối cùng xác nhận, Diệp Hoàng và Âm Khải Hoàn đúng thật là ngẫu nhiên gặp nhau, cũng sẽ không xuất hiện tình huống tương tự như Diệp Long.
Tuy đã yên tâm, nhưng trong lòng Diệp Tùy Phong lại sinh ra những ưu phiền khác.
- Tiểu Hoàng, thật ra nếu như con vô tình gặp người tốt thì có thể thử một chút.
- Con cũng không còn nhỏ nữa, không thể cứ một mình như vậy được.
Vẻ mặt Diệp Hoàng đầy bất đắc dĩ.
- Cha, ta nói sao lại thấy cha hôm nay cứ là lạ?!
- Người tu đạo, nhi nữ tình trường chỉ cản trở con đường anh hùng, trước khi có thành tựu thì ta chắc chắn sẽ không cân nhắc đến phương diện tình cảm.