Chương 606: Tiên Kiếp Kết Thúc! Một Lần Thuế Biến.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,964 lượt đọc

Chương 606: Tiên Kiếp Kết Thúc! Một Lần Thuế Biến.

Sau khi tiếp tục trong chốc lát, Diệp Tùy Phong thậm chí cảm giác có chút nhàm chán.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn kiếp vân đang nổi lên lần công kích sau, bất đắc dĩ nói:

- Có thể cho thứ gì thú vị hơn một chút hay không?

- Tiếp tục như vậy cũng quá không có ý nghĩa gì?

Giống như cảm thấy Diệp Tùy Phong bất mãn, kiếp vân màu tím sậm thật đúng là dừng lại một lát.

Sau đó, một kiếp lôi vô cùng cuồng mãnh ngang nhiên hạ xuống.

Cuối cùng, nó cũng không còn đối đãi đặc biệt nữa à?

Diệp Tùy Phong hít vào một hơi, hắn cũng bắt đầu nghiêm túc lên, chuẩn bị kỹ càng để chống đỡ đạo kiếp lôi đúng nghĩa thứ nhất này.

Nhưng khi nó đánh gần tới đỉnh đầu Diệp Tùy Phong thì lại một lần nữa nổ tung lên.

Nhưng khác với trước đó chính là, kiếp lôi cũng không tán đi mà là lưu lại một chút, hội tụ lại với nhau.

Sau đó, trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, ngưng kết thành một cái bàn rơi vào trước mặt Diệp Tùy Phong.

Ngay sau đó lại nhanh chóng biến thành một cái ghế mềm mại, rơi ở bên cạnh.

Trên mặt bàn còn đột nhiên xuất hiện một cái chén, một ấm trà, mười cái đĩa trống không.

Vật chất tạo hóa, hiện ra thực chất.

Sau đó, một bộ phận biến thành tiên nhưỡng, rót vào trong chén và ấm trà, một phần khác thì là biến thành tiên quả tươi non, đặt lên trên cái đĩa trống không.

Diệp Tùy Phong: ???

Ta nói thú vị một chút không phải chỉ cái này mà?

Hắn cất bước tiến lên, ngồi xuống ghế dựa mềm, nếm thử một ngụm tiên nhưỡng trong chén, mát mẻ đã khát.

Sau đó, hắn lại cầm lấy tiên quả lên cắn một miếng, thanh thúy ngon miệng.

Diệp Tùy Phong ung dung thở dài.

Được rồi, hắn vẫn không nên làm khó Thiên Đạo, nhìn tấm đức hạnh này của nó thì chắc chắn không dám chân chính bổ mình.

Giống như cảm nhận được cảm xúc của Diệp Tùy Phong, kiếp lôi lần nữa rơi xuống, vật chất tạo hóa mới hóa thành đủ loại rượu ngon, tiên quả, đậu hủ, thậm chí ngay cả da heo sữa quay giòn cũng có.

Diệp Tùy Phong bắt chéo chân, vừa hưởng thụ mỹ vị vừa nhìn Phương Tiểu Nhân ở cồn cát đối diện bị đánh đến cả người bốc khói.

Ừm, thật ra cũng không đến nỗi chán lắm.

Mà mấy người Nhiếp Chấn nhìn lấy cảnh tượng trước mắt thì trong lòng chỉ có bốn chữ to.

Không hợp thói thường!

……..

- Đùng.

Kiếp lôi ở chính giữa đỉnh đầu Phương Tiểu Nhân.

Thiên kiếp tiếp tục đến bây giờ, uy lực so với lúc mới bắt đầu nhất đã tăng cường lên không biết gấp bao nhiêu lần.

Cho dù yêu nghiệt như Phương Tiểu Nhân thì cũng không thể dốc tất cả vốn liếng, kháng trụ lôi kiếp hủy diệt nhìn qua rất khôi hài nhưng năng lượng lại hết sức mạnh mẽ này.

Nhưng cho dù như vậy, nàng cũng bị bổ đến nằm rạp trên mặt đất, ngay cả cồn cát dưới chân cũng thấp chỉ còn một nữa ban đầu.

Phương Tiểu Nhân phun ra một ngụm khói đặc cùng với hạt cát, chật vật bò người lên, ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi đối diện, nhìn thấy Diệp Tùy Phong chậm rãi ăn gan rồng tủy phượng, còn duỗi ra ngón tay cái, ý khen nàng.

Phương Tiểu Nhân lập tức giận không chỗ phát tiết.

Cùng là độ kiếp, tại sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ?

Người ta khoan thai ngồi ăn tiệc, uống thử rượu ngon.

Mình thì lại chỉ có thể bị đánh đến ngã trên mặt đất, trong miệng đều là hạt cát khô khốc.

Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?

Thiên Đạo là con trai của Diệp Tùy Phong à?

Sao lại chiếu cố hắn như vậy?

Phương Tiểu Nhân nhịn không được nhìn hằm hằm Kiếp Vân, còn muốn lớn tiếng lên án thế giới này không công bằng.

Nhưng nàng chưa kịp mở miệng thì một đạo lôi đình càng thêm mãnh liệt đã ầm vang đánh xuống.

Lần này, nó càng thêm cuồng mãnh, trực tiếp bổ toàn bộ thân thể Phương Tiểu Nhân tiến vào trong cát, toàn bộ cồn cát đều nổ ra một cái hố cực lớn.

Diệp Tùy Phong thấy vậy cũng không khỏi líu lưỡi, thật quá tàn nhẫn, cũng may hình như đạo kiếp lôi kia là một đạo cuối cùng.

Sau khi bổ xong, kiếp vân màu đen chỉ lớn như khuôn mặt em bé này cũng dần dần tán đi.

Sau đó, rất nhiều vật chất tạo hóa đột nhiên xuất hiện, tuôn về phía Phương Tiểu Nhân đang nằm dưới đáy hố to.

Nếu như dựa theo tình huống bình thường, sau khi độ kiếp sẽ có tiên quang giáng lâm, hiển lộ độ kiếp hoàn thành, chứng tỏ từ nay người đó sẽ siêu phàm thoát tục.

Nhưng vì kiếp vân màu tím của Diệp Tùy Phong quá cường đại, hình như đã chặn lại tiên quang, cho nên ngoại trừ vật chất tạo hóa ra không có gì xuất hiện.

Sau một lát, Phương Tiểu Nhân chậm rãi lơ lửng bay lên.

Vật chất tạo hóa không ngừng thay đổi bản nguyên sinh mệnh của nàng, lúc này, nàng đã đang tiến hành thuế biến giữa thân thể phàm tục và tiên linh.

Mà sau khi Diệp Tùy Phong ăn no nê, hấp thu vật chất tạo hóa cũng trên cơ bản đủ rồi, đủ để tiến hành Vũ Hóa.

Đồng thời, hắn cũng đã trên cơ bản thăm dò ra bản chất của Thiên Đạo.

Thiên Đạo mới đúng là sản phẩm kết hợp của Tiểu Hắc và Tiểu Bạch.

Nhưng nó cũng không có bản chất giống sinh linh, mà là một quy tắc thể không ý thức tự chủ.

Có lẽ, cũng chỉ có loại quy tắc thể thuần túy này mới thích hợp nhất làm Chấp Chưởng Giả của một thế giới nhất.

Đối với tất cả thế giới, nó đều đối xử như nhau.

Chỉ có Diệp Tùy Phong là một ngoại lệ, vì hắn là cha của Thế Giới, ông nội của Thiên Đạo.

Sau khi, Diệp Tùy Phong hưởng thụ xong mỹ thực sau cùng, nó cũng ngừng lại, nếu còn ăn nữa sợ là hắn sẽ đi không nổi mất.

Sau đó, hắn vươn người đứng dậy, bay lên bầu trời.

Mà Thiên Đạo hình như cũng cảm nhận được ý chí của Diệp Tùy Phong, kiếp vân đầy trời đột nhiên tán đi, thay vào đó là tiên quang vô tận bao phủ hắn vào trong đó.

Bản chất sinh mệnh của hắn đang nhanh chóng thăng hoa.

- Cuối cùng, đã kết thúc rồi à?

Tinh thần mấy người Nhiếp Chấn vẫn có chút hoảng hốt như cũ.

Lần độ kiếp này đơn giản lật đổ nhận biết của tất cả bọn hắn.

Chưa từng có ai nghĩ tới, thiên kiếp cũng sẽ chiếu cố một tu sĩ như thế, với lại còn chiếu cố cực kỳ quá phận!

Lúc này, Nhiếp Chấn liên tưởng đến Thánh Chủ dặn dò, trong lòng không khỏi suy đoán, Diệp Tùy Phong này đến tột cùng là nhân vật đáng sợ nào.

- Ta cảm giác được, ngài ấy sắp chân chính trở về.

Ba người Nhạc Tiểu Chiêu nhìn bóng người trên không trung kia, liên tục cảm thán.

- Đúng vậy, thành Tiên là một lần thuế biến, cũng là lần đầu tiên cùng giao hòa với thế giới.

- Khi ngài ấy còn là phàm nhân, Thiên Đạo cũng sẽ không chú ý tới ngài ấy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right