Chương 640: Chân Chính Trở Về (1)
- Thành chủ, hôm nay lại tới 1900 tên tu sĩ, trong đó có 39 Tiên Đế, 1 Tiên Tôn, 480 người còn lại đều là chí thân hoặc là thân tín của bọn hắn.
- Ở trong những người này, chúng ta phát hiện hai mươi ba Quỷ Linh cường đại, đều đã xử lý xong.
Một lão giả khom người đứng ở trước mặt Tô Mục, hồi báo cục thế trước mặt.
Nếu như Diệp Tùy Phong ở đây thì nhất định sẽ nhận ra, hắn chính là trưởng lão Thiên Đế mười năm trước muốn bắt mình.
- Tốt.
Tô Mục thản nhiên nhẹ gật đầu.
Bắt đầu từ mười năm trước, gần như mỗi một ngày đều có hơn ngàn tu sĩ đi vào Thành Thiên Phủ, hiện tại số lượng tu sĩ trong và ngoài thành Thiên Phủ đã có gần mười triệu.
Với lại đều là tu vi cường đại.
Mặt khác, theo thời gian trôi qua, trong quần thể tu sĩ bên ngoài phát hiện càng ngày càng nhiều những Quỷ Linh lén lút chui vào, may mắn có Đại Thụ Khải Mông tọa trấn mới để bọn chúng không có chỗ che thân.
- Ngoại thành tu kiến đến đâu rồi?
Tô Mục hỏi.
Nhân số càng ngày càng nhiều, đương nhiên không thể dàn xếp toàn bộ ở trong thành Thiên Phủ được.
- Bốn tòa ngoại thành đã xây dựng tốt, phối trí người của phủ thành chủ cũng đã hoàn toàn, bất cứ lúc nào đều có thể tiến hành công việc di chuyển.
- Mặt khác, năm tòa ngoại thành đang gia tăng trù bị, dự tính trong vòng một năm có thể xây dựng xong.
Trưởng lão trả lời.
Tốc độ xây dựng thành trì của người tu luyện là cực kỳ nhanh, một tu sĩ cường đại có thể tương đương với hơn mười ngàn đội thi công bình thường.
- Rất tốt, vậy thì bắt đầu di chuyển đi, thành Thiên Phủ đã có chút chật chội rồi.
Tô Mục hạ chỉ lệnh.
Sau đó, bọn hắn lại thương thảo những chuyện khác một chút, trưởng lão Thiên Đế mới cáo từ rời khỏi.
Tô Mục phẩm một ngụm trà thơm, tiếp tục xử lý việc vặt.
Bỗng nhiên, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên sau lưng hắn.
- Đại thành chủ cũng bắt đầu xử lý việc vặt à?
Tô Mục lập tức giật mình, nhưng không đợi hắn có phản ứng, một bóng người quen thuộc đã xuất hiện ở trước mặt hắn.
Chính là Diệp Tùy Phong.
- Chúc mừng Diệp chủ xuất quan!
Tô Mục vội vàng chắp tay, kinh hỉ nói.
Mười năm không gặp, hắn lại một lần nữa cảm nhận được loại khí tức quen thuộc từ trên người Diệp Tùy Phong.
Bình thản, nhẹ nhàng như người thường, nhưng lại thâm bất khả trắc, khống chế tất cả.
- Ừm, may mắn có Khải Mông Thụ.
Diệp Tùy Phong cười nhạt một tiếng.
Phía trên Tiên Đế, chỉ là cần có tiên lực thì sẽ không thể đo lường.
Huống hồ, Diệp Tùy Phong còn đi theo con đường mạnh nhất.
Gần như không có nơi nào có thể gánh chịu được nhu cầu Tiên Lực của Diệp Tùy Phong, cho dù góp nhặt Kính Hồ mười ngàn năm thì chỉ sợ cũng phải bị hắn trực tiếp rút khô.
Mà Đại Thụ Khải Mông trùng hợp có thể giải quyết vấn đề này.
Nó thông thiên triệt địa, cắm rễ ở trong hỗn độn, càng nối liền với hơn mười ngàn gốc Khải Mông Thụ khác cùng nhau tạo dựng toàn bộ quy tắc thiên địa Vân Tiêu giới.
Nó có thể thu hoạch được tiên lực hoặc những lực lượng khác, gần như vô cùng vô tận.
Vô luận khẩu vị của Diệp Tùy Phong lớn bao nhiêu thì cũng có thể hoàn toàn thỏa mãn.
Đương nhiên, ngoại trừ Tiên Lực ra, Diệp Tùy Phong tiếp tục lấy ý nghĩ trước đó, mỗi một cảnh giới đều điêu trác tinh tế, tu luyện đến đỉnh phong mà mỗi cảnh giới có khả năng đạt tới.
Tiên Đế, Thiên Đế, Chưởng Đạo Giả, thậm chí, Chúa Tể Giả.
Diệp Tùy Phong tinh thông vạn pháp trên thế gian, sau đó càng đánh vỡ quy tắc vũ trụ, tái tạo thiên địa.
Cảnh giới của hắn sớm đã thâm thúy đến một tình trạng không thể nắm lấy.
Con đường này đồ đối với hắn đã không tồn tại bất kỳ gông cùm xiềng xích nào, chỉ cần đầy đủ tu vi thì có thể thuận nước đẩy thuyền, tự nhiên mà thành.
Hiện tại, hắn đã đứng ở Chúa Tể Giả đỉnh phong.
Mặc dù cũng không không hợp thói thường như kiếp trước, trực tiếp rút ra tỷ năm tu vi tăng lên thực lực của mình, nhưng trên cơ bản cũng đã đi tới cực hạn của Cửu Thiên Thập Địa.
Nếu còn lại tăng lên nữa cũng chỉ có thể là mở ra một cảnh giới hoàn toàn mới khác.
- Thật sự thật đáng mừng.
Tô Mục cười nói:
- Ta sẽ sắp xếp tiệc mời khách cho ngài.
- Những năm gần đây, ta góp nhặt không ít mỹ thực rượu ngon đâu.
Trong lòng của Diệp Tùy Phong buồn cười, tên tuổi ăn hàng của mình đã truyền rộng như vậy rồi à?
Nhưng hắn vẫn ngăn cản Tô Mục.
- Ý tốt của ngươi ta xin nhận.
Diệp Tùy Phong nói:
- Nhưng ta đến là muốn cáo biệt ngươi.
- Là lúc ta nên đi Thiên giới một lần.
Đăng lâm Cực Đạo đỉnh phong, hắn đã có thể cảm giác được Cửu Thiên Thập Địa sắp xảy ra biến đổi lớn, chỉ sợ bố cục của mấy người Diệp Hoàng và Diệp Long đã đi tới giai đoạn kết thúc công việc, hắn không thể bỏ qua.
- Được rồi.
Tô Mục có chút thất vọng, lập tức hỏi:
- Ngài không đợi tiểu cô nương kia à, chắc là nàng ấy còn đang bế quan tu luyện đấy?
Diệp Tùy Phong lắc đầu.
- Không đợi.
Dưới gốc Khải Mông Thụ, tốc độ tu luyện của Phương Tiểu Nhân cũng rất nghịch thiên.
Với lại càng quan trọng hơn là, đã đến nơi này thì sớm muộn cũng sẽ biết kết quả, không cần hắn phải chuyên môn quan sát nữa.
- Đi thôi.
Tô Mục nói:
- Vậy ta chuẩn bị cho ngài một bản đồ của giới Vân Tiêu, mười ngàn năm qua, thế giới đã xảy ra thay đổi rất lớn.
- Những mỹ thực rượu ngon cũng cho ngài mang theo đi, có thể coi như lương khô ăn trên đường.
Sau một khoảng thời gian, bóng người Diệp Tùy Phong lóe lên rồi biến mất trên phủ thành chủ.
Phía trên bình nguyên, một quang trụ bảy màu to lớn đứng sừng sững giữa thiên địa.
Mà dưới đáy cột sáng này là bốn tòa đại thành to lớn, tọa lạc ở bốn hướng.
Bọn chúng chính là bốn tòa ngoại thành trước kia của thành Vân Tiêu, hiện tại là thành Tứ Phương, mà quang trụ bảy màu kia chính là thông đạo thông đến Thiên Giới Vân Tiêu.
Trong một tòa thành trì trong đó, Diệp Tùy Phong bình tĩnh đứng trong sân rộng có thần quang tứ xạ.
Ở trước mặt hắn có một bức tượng điêu khắc, cực kỳ uy nghiêm, chính là Diệp Long.
Nơi này chính là tiểu trấn Ngô Đồng trước kia.
Pho tượng của Diệp Long vẫn còn, nhưng pho tượng của Diệp Hoàng đã không cánh mà bay.