Chương 642: Minh Giới.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,188 lượt đọc

Chương 642: Minh Giới.

Ngay cả Ngô Đồng quan cũng bởi vậy mà sụp đổ gần một nửa, kém chút toàn bộ hủy diệt.

Kiếp nạn này, mặc dù không có quan hệ trực tiếp với Bạch Lan Chi, nhưng nàng thân là quan chủ Ngô Đồng quan nhất định phải gánh vác phần lớn trách nhiệm.

Sau đó, Diệp Long ra mặt, miễn chức vị quan chủ của Bạch Lan Chi, để nàng chạy tới giới Thái Ly, bình phục hỗn loạn do Diệp Hoàng tạo thành ở trong giới Thái Ly.

Mà quan chủ mới lại trùng hợp rơi vào trên người Đồ Chính.

Chỉ vì hắn đã thành công phục sát bốn đại hộ pháp bên cạnh Diệp Hoàng.

- Bốn người Phùng Chí là ngươi giết à?

Diệp Tùy Phong kinh ngạc, không ngờ người triệt để bốc lên “lửa giận” của Diệp Hoàng lại là Đồ Chính.

- Đúng vậy.

Đồ Chính nhẹ gật đầu, chỉ có điều, nét mặt của hắn lại mang theo nghi hoặc và không hiểu.

- Lúc ấy, ta theo lệnh phía trên phân phó bố trí thiên la địa võng và đại sát khí đáng sợ, nhất cử tru sát Tứ hộ pháp.

- Nhưng thật ra, trước khi ta tiến hành nhiệm vụ này lại căn bản cũng không biết người mình đang mai phục lại là bốn đại hộ pháp tiếng tăm lừng lẫy bên cạnh Diệp Hoàng.

- Với lại trong cảm nhận của ta, bốn đại hộ pháp cũng không toàn lực chống cự, ngược lại cố ý lộ ra sơ hở, nhờ vậy chúng ta mới có thể thành công.

Diệp Tùy Phong yên lặng, thật ra loại này suy đoán của Đồ Chính cũng không phải là không thể.

Mấy người Phùng Chí là chính hắn đào tạo ra, sau đó lại đi theo bên cạnh Diệp Hoàng lâu như vậy, thực lực đều thuộc về một nhóm đứng đầu nhất, tuyệt đối sẽ không dễ dàng gặp mai phục, thân tử đạo tiêu như vậy.

Chí ít, Đồ Chính rất khó làm được.

Có lẽ đây thật là mấy người Diệp Hoàng cố ý.

Nhưng đến tột cùng là vì sao?

Hiện tại, Diệp Tùy Phong đã có thể xác định chính là, Diệp Hoàng và Diệp Long chắc chắn có tính toán, sáu mảnh Tử Vực chính là bọn hắn cố ý làm ra.

Căn cứ tình huống Tử Vực có thể phán đoán, bọn hắn rất có thể muốn làm ra một Minh Giới.

Thế nhưng, cho dù muốn sáng tạo Minh Giới thì vì sao lại phải sử dụng phương thức quái dị như vậy, tạo thành lượng sát nghiệt lớn như thế chứ?

- Ta không đoán ra ý nghĩ của Long Đế và Hoàng Chủ.

- Nhưng có thể chắc chắn là, Cửu Thiên Thập Địa trên tay của bọn hắn đã phát ra ánh sáng mà từ xưa đến nay chưa hề có.

- Ta tin tưởng bọn hắn, cho nên cho tới nay, đều hoàn toàn phục tùng sắp xếp của bọn hắn.

Đồ Chính nghiêm túc nói.

Diệp Tùy Phong khẽ thở dài, con người của Đồ Chính là như vậy, đích thật là một tướng tài đắc lực cực kỳ đáng giá tín nhiệm.

Thật ra hắn cũng tin tưởng, hai người Diệp Hoàng và Diệp Long tuyệt sẽ không nói nhảm, cách làm lần này nhìn như biển máu ngập trời, nhưng chắc chắn bọn hắn tự có đạo lý riêng của mình.

Nhưng chân tướng chuyện này cần phải đi đến Thiên giới thì hắn mới có thể biết được.

Diệp Tùy Phong ngẩng đầu lên, nhìn lên quang trụ bảy màu bắn ra lưu quan ở phương xa.

- Vậy thì đi thôi.

………

- Ta nói ngài có thể đổi công việc hay không?

Một người thiếu nữ mặc trường sam màu trắng, dáng vẻ đại khái khoảng mười hai mười ba tuổi, lay lấy một người đàn ông trung niên mặc áo giáp, oai hùng bất phàm, lại đang vểnh chân lên bắt chéo ngồi ở trên ghế bành.

Khuôn mặt thiếu nữ tinh xảo, giống như tự nhiên, nhưng làm người khác chú ý nhất vẫn là một đôi tai cáo mềm mại của nàng, nhìn qua rất là đáng yêu.

Nàng nằm trên cánh tay người đàn ông trung niên, một bộ dáng vẻ đáng yêu.

- Thế nào, công việc này không tốt à?

Người đàn ông trung niên thuận miệng nói.

Thiếu nữ vừa muốn nói chuyện thì bỗng nhiên một đạo tia sáng lóe lên, một đạo nhân xuất hiện ở trước mặt hai người.

Dáng vẻ hắn nhìn qua có chút ngơ ngác, ngắm nhìn bốn phía, không biết làm sao.

- Ai, tới đây.

Trung niên người đàn ông thấy vậy, vội vàng hô một tiếng.

Sau đó, hắn lấy ra một ngọc giản, đặt ở trên bàn trước mặt.

- Đăng ký.

Đạo nhân ngẩn người, sau khi cầm lấy ngọc giản thì lập tức nhíu mày.

- Cặn kẽ như vậy à?

Người đàn ông trung niên ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hắn:

- Nói lời vô dụng làm gì?

- Hoặc đăng ký, hoặc xéo đi.

Đạo người nhất thời giận dữ, nhưng cuối cùng vẫn không hành động thiếu suy nghĩ, để xung đột thăng cấp.

Mặt âm trầm, hắn điền từng yêu cầu trong ngọc giản, rồi một lần nữa đặt ở trên mặt bàn.

- Ta có thể vào không?

Đạo nhân lạnh giọng hỏi.

Người đàn ông trung niên cầm ngọc giản lên, tùy ý nhìn lướt qua, lại ném trở về.

- Còn có một yêu cầu ngươi chưa điền.

Đạo nhân đột nhiên trừng mắt lên, gầm nhẹ nói:

- Ta chỉ muốn tiến vào Thiên giới mà thôi, tại sao ta phải điền số lượng đạo lữ chứ?

Hắn thật sự nổi giận, khí tức Tiên Đế đỉnh phong cũng nhịn không được phát ra, cực kỳ uy nghiêm.

Nhưng người đàn ông trung niên rõ ràng không để ý bộ dáng này của hắn, vẻ mặt vẫn đạm mạc.

- Hoặc đăng ký, hoặc xéo đi.

Hắn nói tiếp ra một câu nói đó.

Đạo nhân răng cắn vang lên tiếng ken két, cái trán hằn lên gân xanh, nếu như ở địa bàn của hắn thì hắn đã sớm treo gia hỏa này lên đến đánh một trận tơi bời.

Nhưng đây là trước cửa Thiên giới, hắn cũng không muốn bởi vậy mà bị từ chối ở ngoài cửa.

Cố nén lửa giận, hắn điền thông tin đạo lữ của mình lên đó, lập tức hiện đầy mấy dòng.

Người đàn ông trung niên nhìn một chút, nhếch miệng, đánh giá cả người đạo nhân một hồi, hình như đang hoài nghi thân thể gầy gò kia có được hay không.

Nhưng cũng may hắn không tiếp tục gây phiền phức, sau đó đóng dấu một cái, một cánh cửa hư không đột nhiên xuất hiện.

- Đi nhanh lên.

Hắn phất phất tay giống như đuổi ruồi.

Đạo nhân hừ lạnh một tiếng, đi vào trong cánh cửa hư không, khi khí tức của cánh cửa sắp biến mất, hắn vẫn không nhịn được quẳng xuống một câu ngoan thoại.

- Không phải chỉ là một cánh cửa thôi à, thần khí cái gì?

- Sớm muộn ta cũng sẽ thu thập ngươi!

Cánh cửa biến mất, nhưng âm thanh giận dữ của đạo nhân vẫn còn vang vọng trong vùng không gian này.

Nhưng hình như người đàn ông trung niên sớm đã quen với chuyện như vậy nên cũng không để ý chút nào, quay đầu nhìn tiểu tôn nữ của mình, hỏi:

- Nhìn xem, công việc này của ta không phải rất tốt à?

Thiếu nữ trừng tròng mắt, nghĩ thầm gia gia mình chắc chắn có hiểu lầm gì đó đối với chứ “tốt” này rồi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right