Chương 628: Đều Là Người Nhà Mình.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 24/12/2025 14:01 visibility 4,149 lượt đọc

Chương 628: Đều Là Người Nhà Mình.

- Không có vấn đề!

Nhạc Tiểu Chiêu dùng sức vỗ bộ ngực:

- Ta sẽ lập tức trở về đào tổ Long nhà ta tới!

Hồ Sang vuốt vuốt chòm râu của mình:

- Ta đã phân phó đồ đệ hủy đi tháp Thí Luyện.

Diệp Tùy Phong im lặng đến cực điểm, sau khi căn dặn bọn hắn không cần làm quá khoa trương thì mất một người một cánh hoa, đuổi bọn hắn ra ngoài.

Sau đó, hắn mang theo Phương Tiểu Nhân tiến vào trong sân.

Nồng độ tiên khí nơi này, thật đã đạt đến cực hạn của Giới Thái Ly, gần như tương đương với tiêu chuẩn của Kính Hồ mười ngàn năm trước.

Sau khi ngồi xuống trước mặt bàn đá trong sân, Phương Tiểu Nhân nâng quai hàm, mắt đầy tò mò nhìn Diệp Tùy Phong.

- Đại ca, ngươi đến cùng là thân phận gì?

- Ba vị Đại Thánh Chủ, thái độ đối với ngươi cũng quá hèn mọn đi?

Cái thời gian này hơn một năm trong, nàng đã không biết mình chấn kinh qua bao nhiêu lần, từ Vực chủ Thanh Lan Tông, đến Thái Thượng trưởng lão, tông chủ, thậm chí phía sau Thánh Chủ, đã để nàng không chênh lệch lắm chết lặng.

Nhưng chuyện vừa rồi, lại một lần nữa đổi mới thế giới quan của nàng, quả thật không hợp thói thường.

- Trước đó ta không phải đã nói với ngươi, thế giới của ta khắp nơi đều là Tiên Đế trong nhà, vô cùng mãnh liệt, ngươi chính là không tin.

Diệp Tùy Phong cười nói.

- Hiện tại, ta tuyệt đối tin!

Phương Tiểu Nhân nghiêm túc nói:

- Nhưng dù cho như thế, cũng không trở thành để Thánh Chủ đều cung kính như thế a?

Diệp Tùy Phong cười cười.

- Thật muốn biết, phải cố gắng tu luyện đi, sau khi chờ ngươi đạt đến cái kia độ cao, thế giới này không có bất kỳ bí mật.

- Nơi này hoàn cảnh không sai, bắt lấy cơ hội này.

Nói xong, hắn nhẹ nhàng vỗ tay phát ra tiếng, đình viện phong cảnh lập tức xảy ra thay đổi, vừa rồi rồi còn xanh um tươi tốt cây cối, chớp mắt biến thành trong bao phủ trong làn áo bạc.

Ngay cả trên mặt đất, đều bày khắp dày tuyết trắng thật dầy.

Đây là năng lực của hạch tâm bí cảnh Bốn Mùa.

- Ngươi thích mùa đông?

Phương Tiểu Nhân nhìn xung quanh cảnh tượng, lên tiếng hỏi.

- Cũng không tính như vậy!

Diệp Tùy Phong nói:

Chỉ có điều mùa đông tương đối yên tĩnh mà thôi.

- Nếu như ngươi không thích, tùy tiện điều tiết là được.

Phương Tiểu Nhân nhẹ gật đầu, Sau khi điều khiển hạch tâm của bí cảnh.

Nương theo trận pháp ba động, nửa người của đã bị tuyết đọng lập tức tan rã, cỏ cây tân sinh, khắp nơi trên đất hoa nở.

- Ta vẫn tương đối ưa thích mùa xuân.

- Có một loại khí tức tươi mới.

Diệp Tùy Phong ừ một tiếng.

Lúc này, cảnh tượng trong đình viện h, cực kỳ kỳ lạ.

Sau lưng của Diệp Tùy Phong, tuyết trắng mênh mang, mà sau lưng của Phương Tiểu Nhân, trăm hoa đua nở.

Hai loại mùa, ở trong giao của hai người hội, tạo thành một nhìn không thấy sờ không được bình chướng.

- Tu luyện đi.

Lúc này, ba người Bạch Lan Chi đã rời khỏi bí cảnh Bốn Mùa.

Vừa mới đi ra, Diêu Bân đã nhìn thấy, nhanh chóng tiến lên đón.

- Thánh chủ đại nhân!

Vẻ mặt của Diêu Bân có chút ngưng trọng.

- Trung tâm Tử Vực, xung quanh vết kiếm, có dấu hiệu bạo động!

……….

Trong đình viện, ở bí cảnh Tứ Quý.

Khoảng cách Diệp Tùy Phong tiến vào đình viện tu luyện, đã trôi qua ba năm.

Phong cảnh bên trong sân vẫn như lúc ban đầu.

Một nửa là gió hàn lạnh thấu xương mùa đông, mà một nửa khác là gió xuân ấm áp mùa xuân.

Cả hai giao hòa với nhau, nhưng lại như nước giếng không phạm nước sông.

Bỗng nhiên, “ông” lên một tiếng, một vòng gợn sóng nhàn nhạt, từ từ nhộn nhạo lên trong hư không.

Nó nhìn như nhu hòa, lại khi đi ngang qua một khối đá cứng, trong nháy mắt vỡ nát.

Trong phòng, Diệp Tùy Phong chậm rãi mở mắt.

- Coi như không tệ, đã đột phá Tiên Tôn?

Tầng gợn sóng vừa rồi kia cũng không phải là Diệp Tùy Phong bộc phát ra, mà là Phương Tiểu Nhân.

Đó là dao động đột phá cấp bậc Tiên Tôn.

Dưới tình huống bình thường, loại dao động này sẽ cực kỳ mãnh liệt, núi băng tan vỡ, mặt đất nứt ra.

Nhưng ở trong viện Tứ Quý, tồn tại áp chế tự nhiên, khiến lực phá hoại của nàng không đến quá mức rõ ràng.

- Nếu như vậy, ta cũng có thể yên tâm bước vào Tiên Đế.

Diệp Tùy Phong lần nữa nhắm mắt lại.

Kỳ thật một tháng trước, hắn đã đi tới cấp độ Tiên Tôn đỉnh phong, tùy thời đều có thể đột phá Tiên Đế.

Nhưng từ Tiên Tôn đến Tiên Đế, so với chênh lệch từ phàm nhân đến tiên nhân còn muốn to lớn, mặc dù có viện Tứ Quý áp chế, khi đột phá, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn.

Đặc biệt là mỗi một cảnh giới Diệp Tùy Phong đều đi tới mức độ mạnh nhất, động tĩnh khi đột phá, khẳng định sẽ càng thêm mãnh liệt.

Nói như vậy, tất sẽ ảnh hưởng đến quá trình tu luyện của Phương Tiểu Nhân, vì trong khoảng thời gian này, nàng đang ở thời kỳ mấu chốt đột phá Tiên Tôn.

Thế là Diệp Tùy Phong quyết định đầu tiên chờ chút đã, thuận tiện chỉnh lý lại đại đạo cảm ngộ trong trí nhớ, làm chuẩn bị cho sau này.

Nhưng bây giờ đã Phương Tiểu Nhân đã thành công đột phá, như vậy thì cũng không có điều gì phải lo lắng khác.

Sau một lát, một cỗ khí tức cường đại chấn nhiếp tâm thần, từ trên thân Diệp Tùy Phong chậm rãi tản ra.

Cỗ khí tức này, để pháp tắc trong thiên địa ở viện Tứ Quý đều bị ảnh hưởng, hạch tâm bí cảnh bỗng nhiên bắt đầu xao động.

Vốn dĩ xuân đông rõ ràng, bỗng nhiên bắt đầu nhanh chóng thay đổi.

Cây gỗ khô Phùng Xuân, trong nháy mắt kết ra đầy trái cây, nhưng khi nó vừa mới tản ra mùi thơm, lá cây lại trở nên khô héo, điêu linh trên mặt đất, một khắc sau đó, lại là tuyết trắng mênh mang.

Loại biến hóa này không ngừng tăng tốc.

Hạch tâm bí cảnh cũng càng bắt đầu dao động.

Bỗng nhiên có âm thanh ù ù từ sâu trong lòng đất truyền ra, toàn bộ viện Tứ Quý cũng bắt đầu chấn động mãnh liệt, cho dù trải qua trận pháp đặc biệt gia cố phòng ốc, cũng lung lay bắt đầu sắp đổ.

Cuối cùng, “oanh” một tiếng, vài căn phòng ốc đều sụp đổ, biến thành phế tích.

Cùng lúc đó, một bóng dáng từ phế tích đột nhiên xông ra, lơ lửng bên trên bầu trời, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc với không hiểu.

- Xảy ra chuyện gì!?

Phương Tiểu Nhân kinh thanh hô to.

- Ngươi vừa mới đột phá động tĩnh quá lớn, đều làm hỏng phòng ở người ta.

Giọng của Diệp Tùy Phong truyền đến từ đỉnh đầu.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right