Chương 634: Phụ Thân, Trở Về!

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 24/12/2025 14:01 visibility 4,541 lượt đọc

Chương 634: Phụ Thân, Trở Về!

- Chúng ta có cần trốn hay không, ta cảm giác tình huống có chút không đúng?!

Phương Tiểu Nhân có chút lo lắng nói.

- Sẽ không!

Hứa Thái Ninh lắc đầu nói:

- Hắn là người bạn thân thiết của ta, chắc chắn sẽ không hại ta!

Diệp Tùy Phong thì cho Phương Tiểu Nhân một ánh mắt an tâm, nếu Đại Thụ Khải Mông đã phát hiện hắn, vậy chắc chắn sẽ không có vấn đề.

Sau khi ba người đợi trong chốc lát, bóng người Cổ Mặc lại xuất hiện ở trong tầm mắt.

Hứa Thái Ninh lập tức vui mừng, nhưng đợi sau khi Cổ Mặc đến gần thì hắn mới phát hiện, sau lưng Cổ Mặc còn có một vị lão giả mang theo uy thế uy nghiêm và nặng nề.

Đó là khí tức của Thiên Đế.

- Đại trưởng lão, chính là bọn hắn!

- Trên người của bọn hắn nhất định có ác quỷ cực ác!

Cổ Mặc chỉ vào mấy người Diệp Tùy Phong, nghiêm nghị quát.

Hứa Thái Ninh giật mình ngay tại chỗ, vẻ mặt của Phương Tiểu Nhân cũng tái nhợt.

Mà Diệp Tùy Phong thì vẫn bình tĩnh như thường.

Đúng lúc này, vô số tinh quang màu xanh biếc xuyên qua tầng mây, từ trên bầu trời chậm rãi bay xuống.

……

Nơi này, là một chốn đào nguyên yên tĩnh và tối tăm.

Một gốc cự mộc thông thiên triệt địa, sinh trưởng ở trong chốn đào nguyên này, giống như một cây cột chống trời.

Chính là Đại Thụ Khải Mông.

Mà dưới cành cây to lớn có một vị lão giả mặc đạo bào rộng rãi, râu tóc bạc trắng, khuôn mặt hiền lành, chỉ hít thở cũng giống như hòa làm một thể với thiên địa.

Bỗng nhiên, lão giả từ từ mở mắt, nhìn về phía Đại Thụ Khải Mông bên cạnh, trong mắt mang theo một tia kinh ngạc.

- Sao vậy?

Lão giả nhẹ nhàng mở miệng, không ngờ hắn lại đang đối thoại với Khải Mông Thụ.

Nhưng nó cũng không đáp lại lão, thân thể chậm rãi rung động.

Vẻ kinh ngạc trong mắt lão giả càng thêm dày đặc, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trực tiếp xuyên qua cửu trọng thiên, rơi vào trên tán cây khổng lồ kia.

Chỉ thấy lúc này, tán cây của nó đang tuôn rơi rung động, vô số lá cây mang theo tinh quang màu xanh biếc từ trên trời bay xuống.

- Đến cùng thế nào?

Lão giả nhẹ giọng hỏi nó nhưng vẫn cũ không đạt được bất kỳ đáp lại nào.

Chuyện này làm lão cực kỳ nghi hoặc, từ khi Khải Mông Thụ ở đây cắm rễ, lão vẫn bồi ở bên cạnh, cùng nhau trưởng thành.

Hơn mười ngàn năm, hai bên đã sớm thành lập liên hệ trên phương diện tinh thần, với lại cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện chuyện đối phương không để ý tới mình.

Đơn giản quá kì quái.

Lão giả nghĩ đi nghĩ lại, nhắm mắt lại, lực lượng thần hồn cực lớn dập dờn mà ra, ý đồ dùng lực lượng tinh thần của mình trực tiếp câu thông Đại Thụ Khải Mông.

Nhưng khi lão tiếp xúc đến linh thức của nó thì lập tức cảm nhận được một loại cảm xúc cực kỳ phức tạp.

Kinh dị, hưng phấn, kích động, các loại cảm xúc hỗn hợp lại cùng nhau, làm cho nó nhìn qua vô cùng xao động bất an.

Sau khi lão giả nghi hoặc thì lần nữa khu động thần hồn, muốn trực tiếp xác minh ý nghĩ của Đại Thụ Khải Mông.

Nhưng lão chỉ vừa đi vào đã bị một lực lượng cuồng bạo trực tiếp đánh đi ra, nhưng khi lão đang bay ra khỏi thế giới tinh thần, Khải Mông Thụ vẫn để lại cho lão một tin tức.

Đạo tin tức này làm lão giả ngây ra như phỗng.

- Phụ thân, trở về!

….

- Cổ Mặc, ngươi!

Nhìn thấy Cổ Mặc mang đến Thiên Đế cường đại, sau đó còn chỉ trích mình mang theo ác quỷ, Hứa Thái Ninh giận dữ đứng lên, nhìn chằm chằm đối phương.

Hắn có một loại cảm giác bị người mình tín nhiệm phản bội.

- Xin lỗi Hứa lão đệ, ta nhất định phải thực hiện chức trách của mình.

Cổ Mặc nói nhỏ.

Hứa Thái Ninh cắn răng, lại không biết lúc này mình nên nói cái gì.

Mà vị trưởng lão Thiên Đế kia vẫn luôn khóa chặt ba người Diệp Tùy Phong.

- Các hạ, cân nhắc đối với an nguy của sinh linh trong giới Vân Tiêu, các ngươi nhất định phải tiếp nhận điều tra.

- Hi vọng các ngươi phối hợp.

Vẻ mặt trưởng lão lạnh lùng lên tiếng.

Diệp Tùy Phong có chút bất đắc dĩ đứng dậy, nói:

- Đây thật ra là một ngoài ý muốn, nếu không ngươi lại kiểm tra một chút, trên người chúng ta chắc chắn không có ác quỷ.

Hắn chuẩn bị câu thông với Đại Thụ Khải Mông một chút, đừng hơi một tí lại nổ tung.

Bị người điều tra cái gì, không cần như thế.

Chỉ có điều, trưởng lão lại cũng không nghĩ như vậy.

- Các hạ, nơi này là thành Thiên Phủ.

- Chuyện này nên xử lý như thế nào, không đến lượt ngươi quyết định.

Trưởng lão lạnh giọng nói:

- Hi vọng ngươi nhận rõ tình cảnh của mình.

Nói xong, khí tức Thiên Đế từ trên người hắn ầm vang bộc phát, uy nghiêm nặng nề như núi như biển ép về hướng ba người Diệp Tùy Phong.

Nhưng đúng vào lúc này, một đạo thiểm điện sáng tỏ xẹt qua chân trời.

- Ầm ầm!

Lôi minh cuồn cuộn, mây trắng trên bầu trời lập tức biến sắc, một áp lực giống như thiên uy từ trên trời giáng xuống.

Mọi người nhất thời ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy vô số tinh quang màu xanh biếc từ trong tầng mây chầm chậm rơi xuống, trong chớp mắt, cả phiến thiên địa đều biến thành một mảnh xanh lục mịt mờ.

Ngay cả vị trưởng lão Thiên Đế kia cũng nhìn đến ngây dại.

- Đùng.

Lại một tia chớp hiện lên làm cho mọi người bừng tỉnh.

- Thần thụ Hiển Thánh?

Cổ Mặc kinh thanh hô.

Dáng vẻ của trưởng lão Thiên Đế cũng cực kỳ kinh ngạc, nhìn tràng cảnh lần này, thì thào nói:

- Thần thụ mỗi trăm năm Hiển Thánh một lần, nhưng cách thời gian Hiển Thánh lần trước mới không đến năm mươi năm mà.

- Sao lại Hiển Thánh sớm như vậy?

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tinh quang màu xanh biếc dung nhập xuống mặt đất, lập tức cỏ cây sinh trưởng, sinh cơ dạt dào.

- Đây là phúc phận!

Có người lớn tiếng cảm thán, càng có chút tu sĩ trong thành Thiên Phủ quỳ gối xuống đất, giang hai cánh tay nghênh đón tinh quang, vô cùng thành kính.

- Ầm ầm!

Trên bầu trời lần nữa xẹt qua một đạo lôi đình mãnh liệt, rung động ầm ầm ở trong thiên địa.

- Hiển Thánh? Phúc phận?

Diệp Tùy Phong nhìn Đại Thụ Khải Mông, vẻ mặt hắn tràn đầy bất đắc dĩ.

Đích thật là Hiển Thánh, nhưng lần này, nó có thể không phải là vì hạ xuống phúc phận.

Mà là trừng phạt.

Sau khi Khải Mông Thụ thông qua cành của mình cảm nhận được Diệp Tùy Phong tồn tại, nó đã thu liễm thần hồn, ném bắn tới.

Nhưng không đợi cha con gặp nhau, đã nhìn thấy có người đang đối phó cha ruột của mình.

Sao nó có thể chịu được?

Cho nên nó trực tiếp nổi giận, đang chuẩn bị điều động pháp tắc thiên địa, trực tiếp oanh sát vị trưởng lão Thiên Đế kia.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right