Chương 2085: MInh giới (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,683 lượt đọc

Chương 2085: MInh giới (1)

Minh giới.

Bầu trời mờ mịt, khắp nơi trên mặt đất đều có nhánh sông minh hà, mơ hồ còn có thể nhìn thấy linh hồn trắng xám bên trong, đang không ngừng bị rửa trôi ký ức, sắc mặt cũng chậm chậm trở nên cứng nhắc, dại ra.

Trên hoang dã rộng lớn, một thành thị dùng đá hoa cương màu đen cùng đống đất từ thi thể mục nát xây lên, đây là thành vong giả của vị thần linh có thần lực cường đại- Khắc Lam Ốc.

Tường thành cao vút trong mây, đông đảo linh hồn người không có tín ngưỡng ở phía trên kêu rên thê thảm, thân thể đã có hơn một nửa hòa vào bức tường, giống như đang bị mặt tường thôn phệ.

Ở thế giới các thần, người không có tín ngưỡng là tồn tại kinh khủng hơn cả dị giáo đồ cùng tín đồ ma quỷ, ác ma,khi bọn họ chết đi, linh hồn sẽ không được bất kỳ thần quốc của một vị thần linh nào tiếp thu, chỉ có thể nhận lấy thống khổ vĩnh hằng trên bức tường người không có tín ngưỡng.

Mà những linh hồn này cho dù muốn tạm thời cải tin một vị thần linh cũng không kịp, đương nhiên, tử thần vĩ đại vẫn dành cho chúng nó một lựa chọn cuối cùng, tuy rằng hai lựa chọn này đều không ra sao, đó là thâm uyên hoặc địa ngục càng thêm kinh khủng so với tường người không có tín ngưỡng!

Đến lúc này, cũng chỉ có thâm uyên và địa ngục là còn nguyện ý tiếp thu linh hồn của những người không có tín ngưỡng này, đồng thời chuyển hóa chúng nó thành linh hồn nhuyễn trùng, để bổ sung tiêu hao.

Toàn bộ người chết đều tĩnh mịch, lãnh đạm, đâu đâu cũng có vong linh với sắc mặt dại ra, cho dù là vu yêu đều không muốn ở chỗ này.

Ầm!

Đột nhiên, một cánh cửa lớn màu vàng mở ra, dập dờn ra vô tận ánh sáng thần thánh.

Ánh sáng thần thành mang theo khí tức tịnh hóa cùng cứu rỗi, dường như mang đến ánh sáng hi vọng cho mảnh địa vực này, nhưng sự thực lại căn bản không phải như vậy.

Đám vong linh kinh ngạc thốt lên, rít gào lên, tránh né ánh sáng thần linh.

Chỉ là dư huy từ ánh sáng màu vàng, đã làm đám vong linh vội vã né ra, một khi bị dính tới, cho dù là linh hồn đều sẽ tan rã dưới hào quang màu vàng này.

Loại uy nghiêm to lớn, còn có vinh quang thần linh kia, hiện tại chúng nó còn không có tư cách trực diện.

Một khi bị mạnh mẽ dính phải chính là hoàn toàn biến mất trên thế giới này, từ đây không còn tồn tại nữa, mất đi tất cả dấu ấn.

“Đáng chết, là một vị chân thần giáng lâm, đồng thời còn là ma võng nữ thần ”

Vào đúng lúc này. toàn bộ thành vong giả đều rơi vào rối loạn lên, đông đảo vu yêu, ma quỷ ác ma trốn trong lòng đất, tháp pháp sư, thậm chí là khe hở vị diện đều vội vã bắt đầu chạy trốn, ánh sáng cổng truyền tống chiếu rọi toàn bộ thành thị.

Bóng người Mật Tư Đặc Lạp từ cánh cửa màu vàng đi ra, nhìn thành thị rối loạn, khóe miệng cong lên một nụ cười ý tứ sâu xa.

“Mật Tư Đặc Lạp!”

Một âm thanh hung hậu từ trung tâm thành vong giả vang lên, sau đó một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu xanh lam đã xuất hiện trước mặt ma võng nữ thần.

Người này có tướng mạo phi thường phổ thông, nhìn cũng không khác gì trung niên quý tộc bình thường, chỉ là trong đôi mắt mang theo ánh sáng u ám, giống như có thể nhìn thấu tất cả.

Một mảnh lĩnh vực tử vong càng mạnh mẽ hơn, thời khắc quanh quẩn đối phương, giống như hắn chính là chúa tể tử vong trên thế giới! Là vua của tất cả vong linh chi g!

Đây chính là thần tử vong! Thần linh có thần lực cường đại- Khắc Lam Ốc!

“Ngươi mang đến phiền phức cho ta!”

Sau khi nhìn đến thành thị rối loạn, Khắc Lam Ốc hơi nhướng mày, lĩnh vực tử vong trên người trong nháy mắt chuyển hóa, biến thành một loại lực lương yên bình.

Một tầng phòng hộ thuật trong nháy mắt theo lĩnh vực lan tràn ra, động viên những vong linh rung chuyển bất an kia, để chúng nó một lần nữa bình tĩnh lại.

Lĩnh vực tử vong biến thành lĩnh vực an nghỉ! Nắm giữ lực lượng phòng hộ cùng động viên, cũng là tôn kính cùng bảo vệ đối với người chết.

Khắc Lam Ốc vẫn là một vị thần linh trung lập, nó cố gắng để người chết thu được an bình, đồng thời phản đối những phép thuật trái với quy luật tự nhiên để kéo dài tuổi thọ, hoặc là khinh nhờn tử linh cùng thi thể.

Dùng xương cánh tay chống thiên bình màu vàng, chính là dấu hiệu của hắn.

Đương nhiên, còn có lời đồn rằng hắn cùng ma võng nữ thần Mật Tư Đặc Lạp khi còn là phàm nhân đã có quan hệ thân mật. Nhưng sau khi từng người phong thần, loại quan hệ này lại dần dần nhạt đi.

Tuy rằng Mật Tư Đặc Lạp cùng Khắc Lam Ốc đều không thừa nhận, nhưng từ tình huống bây giờ thì lời đồn kia rất có thể là thật.

“Tại sao tới quấy rối an bình của minh giới?”

Khắc Lam Ốc nhìn chằm chằm Mật Tư Đặc Lạp.

Hiện tại quan hệ của bọn hắn đã không tốt bằng lúc trước. Nguyên nhân vừa là do Khắc Lam Ốc chán ghét phép thuật, cho rằng sức mạnh phép thuật quấy rối an bình người chết, cũng có nguyên nhân khác.

Căn cứ vào suy đoán âm thầm của rất nhiều vu yêu cùng ma quỷ thì còn do Mật Tư Đặc Lạp nuôi đám lão bạch kiểm như Y Nhĩ Minh Tư Đặc, thậm chí còn có quan hệ rất tốt cùng một vị phàm nhân sinh ra Ngân Nguyệt nữ vương Ngải Lạp Tư Trác.

“Tự nhiên là vì vị thần giết chóc Khố Khố Nhĩ Khảm kia, đối phương đánh cắp sức mạnh của ngươi, mơ ước vương tọa của ngươi, ngươi lại không có chút tức giận nào sao?”

Mật Tư Đặc Lạp cười lạnh nói.

“Một tân thần chỉ lĩnh ngộ lĩnh vực tử vong, tính uy hiếp còn khuya mới sánh được với Niết Phù Đề Ti, Sa Cẩu Trinh ”

Khắc Lam Ốc trở nên trầm mặc, sau đó chậm rãi đáp.

Hắn nhắc tới tên mấy người kía đều là thần linh có thần chức liên quan đến tử vong, càng mấu chốt là, bọn hắn đều là thần linh có thần lực cấp trung!

Đem ra so sánh thì hiện nay Lôi Lâm còn chưa ngưng tụ ra ra thần chức tử vong, tự nhiên không tính là uy hiếp gì.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right