Chương 229: Truyền thuyết (1)
Tử Kinh Hoa gia tộc cũng giống Lily gia tộc, cũng là một trong ba đại gia tộc phù thủy của Học viện Hắc Cốt Lâm.
Đây chính là gia tộc mà các đời đều có phù thủy chính thức xuất hiện, bất cứ lúc nào cũng có thể điều ra mấy vị phù thủy chính thức có sức chiến đấu mạnh mẽ, gia tộc lụi bại sau lưng Bích Cơ hoàn toàn không thể so với.
Mà có Tử Kinh Hoa gia tộc che chở, gia tộc phía sau Bích Cơ cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận, thuốc cầu vồng thì nhất định không thể thu về được.
“Mà Bích Cơ bị cao thủ của gia tộc bắt trở lại, có người nói chẳng mấy chốc sẽ dùng tội phản bội để phán tội. . .”
Viền mắt Hồng lập tức đỏ lên, nước mắt cũng sắp chảy xuống.
“Hô! ! !” Lôi Lâm thở ra một hơi dài.
Chuyện Bích Cơ thầm mến Phỉ Lặc, từ ngày đầu tiên nhập học hắn đã biết rồi, đồng thời, cũng biết Phỉ Lặc có vấn đề về nhân phẩm.
Khi Bích Cơ nói với hắn rằng Phỉ Lặc đã chấp nhận cô làm bạn gái, Lôi Lâm đã cảm giác chuyện này có âm mưu, nhưng cũng không thể nhắc nhở.
Bây giờ nhìn lại, trước đó Phỉ Lặc cố ý tiếp cận, huyết đấu trong bí cảnh còn cố ý bảo vệ, đều là âm mưu trăm phương ngàn kế, chính là vì muốn dụ dỗ Bích Cơ, để cô đi trộm cắp thuốc cầu vồng trong gia tộc! ! !
Phỉ Lặc tham gia huyết đấu trong bí cảnh khẳng định đã tích góp được đủ điểm cống hiến, đổi lấy nước thuốc Cách Lâm, hơn nữa có thuốc cầu vồng phối hợp, có cơ hội rất lớn thăng cấp lên phù thủy chính thức!
Mà gia tộc Bích Cơ lại tương đương với việc mãi mãi mất đi một vị phù thủy, đồng thời, còn muốn bồi thêm học đồ là Bích Cơ.
“Âm mưu không tệ! Đáng tiếc có chút tầm thường, lần sau gặp mặt thì giết chết hắn là được rồi!”
Lôi Lâm thoáng nghĩ.
Bích Cơ là bạn tốt của hắn, đồng thời còn từng có duyên một đêm với hắn, nhất định phải giúp cô một làn, đồng thời đến lúc đủ khả năng sẽ giúp cô nàng báo thù.
Nhưng trong lòng Lôi Lâm lại không có cảm giác sỉ nhục khi bị phản bội.
Tra cứu nguyên nhân thì dù là danh nghĩa hay trên thực tế Bích Cơ đều là bạn gái của Phỉ Lặc, thật sự muốn tính toán thì phải là Lôi Lâm đang đào góc tường của Phỉ Lặc. Hắn là kẻ cắm sừng, tự nhiên không có cảm giác bị nhục nhã gì.
Nhưng hiện tại quan trọng nhất vẫn là việc phải cứu Bích Cơ.
Muốn cứu cô, Quả Pháp Đặc đạo sư là nhân tuyển rất tốt. Nhưng Lôi Lâm ngay lập tức bỏ qua người này.
Quan hệ sư sinh trong Học viện Hắc Cốt Lâm có chút tương tự trao đổi ích lợi, các học đồ trả ma thạch và phục vụ, đạo sư đưa ra thù lao là tri thức.
Nếu như là đám có thiên phú hơn người như Gia Môn và đám Thác Lôi Tác Tư, được đạo sư dốc lòng bồi dưỡng còn tốt. Nhưng đối với học đồ chỉ có tư chất khá là bình thường như Bích Cơ thì quan hệ với đạo sư vốn rất đạm bạc.
Hầu như sau khi Bích Cơ tốt nghiệp, quan hệ hai bên sẽ triệt để biến thành lạnh nhạt, trừ phi Bích Cơ thăng cấp trở thành phù thủy chính thức.
Đồng thời, Quả Pháp Đặc là đạo sư của Học viện Hắc Cốt Lâm, khi tiến vào học viện đã ký kết khế ước, không thể can thiệp vào việc của các gia tộc khác trong học viện.
Mà gia tộc phía sau Bích Cơ chính là một trong rất nhiều gia tộc dưới trướng Học viện Hắc Cốt Lâm.
Bởi vậy, bị khế ước trói buộc, Quả Pháp Đặc cũng không thể ra tay.
Lôi Lâm bưng tách trà nhài trên bàn tròn lên uống một hớp, sau đó dưới ánh mắt mong chờ của Hồng, hắn mới chậm rãi mở miệng:
“Ta bởi vì có một thí nghiệm vô cùng quan trọng nên không thoát thân được, nhưng sẽ đích thân viết một phong thư, mong cô chuyển giao cho tộc trưởng gia tộc của Bích Cơ. . .”
Thí nghiệm tinh luyện huyết mạchđang tiến vào bước ngoặt quan trọng nhất.
Nếu không phải Hồng truyền tin tức nói có việc liên quan tới sinh tử của Bích Cơ, chưa chắc Lôi Lâm đã giành ra chút thời gian để đi ra.
Nhưng cũng không thể rời khỏi phòng thí nghiệm quá lâu.
So với Bích Cơ, áp lực mà Lôi Lâm đang phải đối mặt còn lớn hơn, hắn nhất định phải thăng lên thuật sĩ cấp một trong thời gian ngắn nhất, mới có thể dễ dàng mà ứng đối với uy hiếp đến từ Lily gia tộc.
Đồng thời, bất cứ lúc nào Lilygia tộc cũng có thể tra đến trên đầu hắn, theo thời gian trôi qua, loại khả năng này còn đang dần dần lớn lên, hắn nhất định phải tinh luyện tốt huyết mạchtrước khi Lily gia tộc có phát hiện, đồng thời tìm được một chỗ an toàn ngoài học viện để lên cấp!
Chuyện này trực tiếp quan hệ đến sự sống chết của hắn! So sánh cùng nhau, chuyện của Bích Cơ có thể để sang một bên trước.
Lôi Lâm tự hỏi, chính mình ở trong học viện cũng coi như là một thiên tài học đồ có hi vọng rất lớn thăng cấp lên phù thủy chính thức.
Mà tộc trưởng gia tộc của Bích Cơ cũng chỉ là một học đồ cấp ba. Trong phù thủy thế giới, thực lực ngang nhau mới là tiền đề để kết giao! Bởi vậy, đối với Lôi Lâm, đối phương nhất định sẽ nghe một ít.
Mà sau khi nghe Lôi Lâm nói thế, hai mắt Hồng thoáng ảm đạm, cả người bật dậy, suýt nữa đã muốn rời khỏi chỗ ngồi.
Xem ra, cô nàng cho rằng Lôi Lâm cũng muốn qua loa.
Trên thực tế, đây mới là cách làm bình thường của học đồ, trong lòng Hồng vốn đã có chuẩn bị, nhưng vẫn có chút bực mình.
“Ở trong thư, ta sẽ khẩn cầu gia trưởng của Bích Cơ tạm thời không phán tội, đồng thời giữ tinh thần bản nguyên cho Bích Cơ, không nên tạo thành thương tổn.”
Tinh thần bản nguyên chính là thức hải cùng lực lượng tinh thần cơ bản nhất của một phù thủy, là cơ sở của phù thủy.
Một khi tinh thần bản nguyên bị phế, phù thủy đó cũng triệt để phế bỏ. Đây thường thường là thủ đoạn mà một số gia tộc đối xử với kẻ phản bội.
“Mà để báo đáp lại! Ta hứa hẹn sau đó sẽ tiến hành bồi thường đối với thuốc cầu vồng!” Lôi Lâm nói xong câu sau cùng, khiến hai mắt của Hồng trong nháy mắt lại sáng rực lên.