Chương 255: Thăng cấp

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 943 lượt đọc

Chương 255: Thăng cấp

Ban đêm đặc biệt lạnh, ngay cả đống lửa cũng không thể xua tan hàn ý.

Nhưng trong lều vải, nhiệt độ so với bên ngoài còn cao hơn mấy độ, khiến người ta có cảm giác buồn ngủ.

Lôi Lâm đợi mấy phút, đã nhìn thấy Ngải Vi có chút run rẩy chui vào.

Có thể thấy cô bé rất hồi hộp, tay nhỏ nắm chặt vạt áo, lộ ra khớp xương trắng bệch.

Một đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ mặt sợ hãi.

Nhưng thân thể của cô bé giống bị khống chế vậy, từng bước từng bước đi về phía Lôi Lâm.

“Không cần sợ hãi! Chỉ là một lần lấy mẫu rất đơn giản, sẽ không tạo thành tổn thương gì!” Nhìn thấy bé gái như vậy, Lôi Lâm không khỏi an ủi vài câu.

“Kéo quần áo trên cánh tay lên!”

Sau khi nghe được Lôi Lâm nói, Ngải Vi hơi hơi do dự một chút rồi mới kéo lên ống tay áo của chính mình, lộ ra một đoạn cánh tay như bạch ngọc.

“Có chút đau, không cần phải sợ!”

Lôi Lâm từ phía sau rút ra một vật lớn châm đồng, ôn nhu an ủi bé gái.

Đáng tiếc, bé gái run rẩy càng nghiêm trọng.

Lôi Lâm dùng một tay cầm lấy cánh tay của cô bé, cái tay còn lại trực tiếp cầm lấy châm đồng, đâm vào mạch máu trên cánh tay.

Khi kim tiêm tiến vào trong nháy mắt, bé gái nhăn mặt, giống như sẽ lập tức khóc lên, nhưng lại mạnh mẽ nhịn xuống.

Sau khi Lôi Lâm lấy ra mấy trăm cc máu, trực tiếp để bé gái chạy về lều vải của chính mình.

“Xảm giác bắt nạt bé gái là xảy ra chuyện gì?”

Lôi Lâm nhìn ống tiêm trong tay, sờ sờ cằm.

Dù nói thế nào, mới vừa rồi bị một cô bé dùng ánh mắt “Anh bắt nạt em” nhìn chằm chằm, cũng có chút không thoải mái.

“Chíp, bắt đầu thí nghiệm, chuẩn bị kính hiển vi. . .”

Sau khi giật mình vài giây, Lôi Lâm thu hồi tâm tư, sắc mặt nghiêm túc, bàn tay thon dài không ngừng thao tác trên bàn thí nghiệm giản dị.

Sáng sớm ngày thứ hai, Lôi Lâm nhìn gần nửa giọt chất lỏng màu phấn hồng trong ống nghiệm. Trên mặt không ngừng biến ảo.

“Chíp, đo lường!” Một ánh huỳnh quang màu xanh lam từ bên trong đôi mắt Lôi Lâm bắn ra, chiếu vào ống nghiệm.

“Keng! Một giọt máu có chứa một tia huyết mạch của sinh vật thượng cổ —— Mạt Lạp Dạ Ưng! Không thể lần thứ hai tinh luyện!”

Chíp phản hồi về tin tức, trực tiếp khiến sắc mặt Lôi Lâm trở nên âm trầm.

Trên người Ngải Vi đúng là có một tia huyết mạch thượng cổ. Đáng tiếc huyết mạch của Mạt Lạp Dạ Ưng truyền thừa đến đời cô bé đã mỏng manh đến mức có thể bỏ qua, bởi vậy Ngải Vi chỉ là một bé gái bình thường, nhiều nhất chỉ có thêm một tia kháng tính phóng xạ hơn người bình thường. Cũng chỉ có chíp, mới có thể tinh luyện ra một điểm khí tức trong huyết mạch của cô bé. Nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng.

“Từ loại nồng độ này đến xem, dù dùng huyết dịch toàn thân Ngải Vi, cũng không thể tinh luyện ra một giọt thượng cổ huyết mạch thuần khiết!”

Nhưng Lôi Lâm cũng không có cảm giác đặc biệt thất vọng.

Cũng không phải mỗi lần thử nghiệm cũng có thể thành công, nhưng không thử nghiệm, thì một điểm thành công cũng không có.

Đạo lý này, từ kiếp trước hắn đã hiểu rõ ràng.

“Đồng thời, loại huyết dịch quý trọng mang theo khí tức của sinh vật thượng cổ này. Hơn nữa trong huyết đấu mình cũng thu được vài món vật phẩm ma hóa tàn tạ, vẫn có thể cải tạo cho Đọa Tinh Chi Trụy một hồi. . .”

Trong lòng Lôi Lâm hiện lên một suy nghĩ.

Đọa Tinh Chi Trụy chỉ là một vật phẩm ma hóa cấp thấp, rất hữu dụng đối với học đồ, nhưng đối với Lôi Lâm hiện tại thì lại có chút cảm giác vô bổ.

Trước đó chíp có nhiệm vụ là nghiên cứu tính khả thi việc thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy, chuyện này đã gần hoàn thành rồi.

Nhưng hiện tại Lôi Lâm là thuật sĩ, nếu như trong tài liệu của Đọa Tinh Chi Trụy để thăng cấp có thêm vào mấy vật chứa lực lượng huyết mạch, như vậy nhất định càng thêm phù hợp để hắn phát huy!

“Chíp! Thành lập nhiệm vụ chi nhánh: Tính toán độ khả thi nếu cho thêm huyết dịch Ngải Vi vào kế hoạch thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy!”

“Keng! Đã thành lập nhiệm vụ. Phân loại vào mục nhỏ thuộc kế hoạch cải tạo Đọa Tinh Chi Trụy!”

Chíp nhanh chóng phản hồi.

Tuy rằng không thể tinh luyện ra huyết mạch thượng cổ chân chính, nhưng được tài liệu thăng cấp càng phù hợp với Đọa Tinh Chi Trụy, Lôi Lâm cũng cảm thấy đã rất kiếm lời. Bởi vậy tâm tình cũng tốt hơn nhiều.

Khi cùng Ngải Vi ăn điểm tâm, còn có tâm tình hỏi thăm Ngải Vi một hồi, chuyện này nhất thời khiến bé gái tay chân luống cuống, Lôi Lâm nhìn thấy mà âm thầm buồn cười.

Sau khi Ăn sáng xong, Lôi Lâm mang theo bé gái tiếp tục lên đường.

Mà khi đi ngang qua một thành trấn, hắn lại mua một chiếc xe ngựa. Cuối cùng cũng coi như để bé gái không phải khổ sở vì phải đi bộ.

Sở dĩ làm như thế, cũng đúng là xuất phát từ lòng tốt, hơn nữa ban đêm mỗi ngày bé gái đều bị hắn lấy máu, tuy rằng Lôi Lâm cũng luyện một chút thuốc bổ huyết, nhưng rõ ràng tinh thần bé gái cũng không phải quá tốt, sắc mặt càng trắng xám như cùng người chết.

Sau khi mua được xe ngựa, sinh hoạt của Lôi Lâm càng thêm nhàn nhã, ban ngày chạy đi, buổi tối không ngừng tinh luyện huyết mạch của Mạt Lạp Dạ Ưng, vì tài liệu tích góp Đọa Tinh Chi Trụy.

“Ánh bình minh đã chiếu rọi! Theo tốc độ này, ngày mai là chúng ta có thể đến hẻm núi lớn Mã Cách Liệt!”

Lôi Lâm chỉ vào một ngọn núi cao vút ẩn trong mây ở phía trước, nói với Ngải Vi.

“. . .” Ngải Vi nhìn địa hình đánh dấu trên bản đồ ở phía trước, ôm đầu gối, yên lặng không nói gì.

Mí mắt buông xuống, cũng không biết là xuất phát từ hoảng sợ hay là mê man đối với tương lai.

“Tài liệu cũng thu thập đủ phân lượng, tối hôm nay sẽ thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy!” Lôi Lâm thầm nhủ trong lòng.

Lộ trình tự nhiên là do hắn khống chế, mới có thể vừa vặn tinh luyện được đầy đủ dòng máu trước khib.

Đêm khuya.

Chung quanh khắp nơi là một mảnh màu đen yên tĩnh, thỉnh thoảng còn có vài tiếng côn trùng kêu và sói tru truyền đến.

Ngải Vi ở trong lều bên cạnh xe ngựa, rơi vào giấc ngủ thâm trầm.

Cho dù đang say ngủ, lông mi của cô bé cũng đang không ngừng run run, giống như đang gặp ác mộng.

Nhìn thấy cô bé như vậy, Lôi Lâm khe khẽ thở dài, trở lại trên xe ngựa.

“Chíp, bắt đầu mô phỏng thí nghiệm!”

Trong thùng xe, lúc này bị Lôi Lâm triển khai một thuật ánh sáng, khắp nơi sáng sủa.

Ở giữa có mấy rương gỗ xếp lại tạo thành một cái bàn thí nghiệm giản dị, trên mặt bàn còn bày một chút công cụ thí nghiệm.

Ở giữa bàn là một thập tự giá màu xám bạc, bên trên còn có mấy viên bảo thạch nhỏ vụn.

Đây là nguyên hình của Đọa Tinh Chi Trụy, nhưng từ khi Lôi Lâm trở thành thuật sĩ cấp 1, hắn đã rất ít sử dụng đến nó.

Đọa Tinh Chi Trụy có thể phòng ngự vật lý cùng kháng tính phép thuật đều từ 20 độ trở xuống, mà phù thủy chính thức đánh ra bất ký một vu thuật cấp một nào cũng sẽ vượt qua giới hạn này.

Bởi vậy, Lôi Lâm mới nghĩ cách khiến uy lực của Đọa Tinh Chi Trụy tăng lên, hi vọng sau này có thể tiếp tục sử dụng.

” Kết thúc mô phỏng thí nghiệm, tỷ lệ thành công 90%” Một vòng lam quang lấp lóe, sau đó chíp phóng ra bảng số liệu trước mắt Lôi Lâm.

Hiện tại chíp có thể mô phỏng phần lớn thí nghiệm, đồng thời đưa ra tỷ lệ thành công, việc này có ý nghĩa là chỉ cần Lôi Lâm dựa theo từng bước mà chíp nhắc nhở thì có thể có tỷ lệ thành công tăng lên tới trình độ mà chíp đưa ra.

So với những phù thủy bình thường khổ cực tích góp tài liệu, cuối cùng cũng không biết tỷ lệ thành công khi thí nghiệm kia thì công năng của chíp hoàn toàn có thể giúp Lôi Lâm tiết kiệm lượng lớn tài nguyên.

Thậm chí, loại công năng này còn có thể sử dụng khi thăng cấp.

Nếu như chíp đưa ra tỷ lệ thành công quá thấp, Lôi Lâm hoàn toàn có thể lựa chọn từ bỏ lần lên cấp này, lần thứ hai tích lũy, so với những phù thủy mù quáng xung kích bình cảnh, cuối cùng thất bại dẫn đến bản nguyên bị hao tổn kia thì tốt hơn nhiều.

“Đầu tiên, là tách ra tài liệu của vật phẩm ma hóa!”

Lôi Lâm nhìn các vật phẩm bày trên bàn.

Có nửa cây chủy thủ, còn có một bàn tay, đây đều là vật mà Lôi Lâm thu được khi tham gia huyết đấu trong bí cảnh, tuy rằng thời gian trôi qua lâu như vậy, trên bàn tay vẫn che kín ánh bạc, không nhìn ra đây là một bàn tay nhân loại.

“Lúc trước ngân trảo Tác Luân, lại trực tiếp dung nhập vật phẩm ma hóa vào bàn tay của chính mình, đúng là kẻ điên.”

Lôi Lâm cầm lấy bàn tay màu bạc, thả vào trong một cái phễu màu vàng, đồng thời đốt hỏa diễm ở dưới.

Một ngọn lửa màu vàng óng không ngừng thiêu đốt cái phễu, đốt cái phễu thành màu đỏ.

Nhiệt độ nóng rực không ngừng từ trên bàn tay tản ra, Lôi Lâm thấy thế, lại nhỏ một giọt chất lỏng màu xanh lam vào bàn tay.

Chất lỏng màu xanh lam nhỏ xuống bàn tay, lập tức biến thành màu đỏ, bao trùm trọn bàn tay.

Nhiệt độ lại tăng lên không ít.

Trên mặt Lôi Lâm vui vẻ, lấy một cốc chịu nóng trong suốt để dưới phễu.

Tí tách! Tí tách! Từng giọt chất lỏng màu bạc nhỏ không ngừng từ đáy cái phễu nhỏ xuống dưới.

Rất nhanh, loại chất lỏng này đã đựng nửa cái cốc chịu nóng.

Tay phải Lôi Lâm nhanh chóng thả một ít bột phấn và bảo thạch vào trong cốc chịu nóng, tay trái ra cầm một đũa bạc không ngừng quấy cốc chịu nóng.

Bột phấn cùng bảo thạch rơi vào cốc chịu nóng đã hoàn toàn hòa tan, chất lỏng màu bạc bắt đầu sôi lên.

Sau mười mấy phút, trong cốc chịu nóng xuất hiện cách tầng, ở phía trên là một tầng chất lỏng màu da, mà phía dưới là một tầng thuần màu bạc.

. . .

Sau một phen bận rộn, Lôi Lâm nhìn mấy thứ tài liệu trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.

Chủy thủ và bàn tay bạc lúc trước, hiện tại đã biến thành hai khối kim loại màu đen và màu bạc, tỏa ra ánh sáng.

Mà Đọa Tinh Chi Trụyhiện tại đang ngâm trong một cốc chịu nóng, bên cạnh cốc chịu nóng là nửa chén máu màu đỏ, mang theo mùi thơm hoa lan, không ngừng tản ra thùng xe.

” Khắc Liệt Tư Đinh? Cổ Lạp Duy Nhĩ? A Long Tác. . .”

Lôi Lâm vừa ngâm xướng thần chú, vừa cắt qua ngón tay của chính mình, nhỏ một giọt máu đỏ vào cốc chịu nóng.

Ầm! ! !

Dòng máu màu đỏ vừa rơi vào cốc chịu nóng, ngay lập tức tạo ra phản ứng hóa học kịch liệt.

Bọt khí màu phấn hồng không ngừng bay lên, huyết dịch không ngừng sôi trào lên.

Từng tia chất lỏng màu đỏ không ngừng nhập vào Đọa Tinh Chi Trụy, biến màu xám bạc trước kia thành màu đỏ sậm.

Chờ đến khi dòng máu trong cốc chịu nóng toàn bộ bốc hơi lên, Đọa Tinh Chi Trụy đã hoàn toàn biến thành một thanh thập tự giá màu đen đỏ.

“Tiếp đó, chính là sửa chữa phù văn khắc họa khắc họa!”

Sắc mặt Lôi Lâm trở nên cực kỳ thận trọng, đối với việc thăng cấp Đọa Tinh Chi Trụy, đây là một bước mấu chốt nhất!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right