Chương 259: Quán bar Phá Phủ (2)
Nếu như thật sự có một đám Cách Liệt kền kền chiếm giữ một điểm tiếp viện khác trên hẻm núi như thế, vậy dự định một người đi ngang qua hẻm núi phải bỏ quan.
“Cạu nói việc này, cũng là do người khác ủy thác đúng chứ?”
Lôi Lâm trước tiên không trả lời, đột nhiên nhìn người pha rượu này một chút, chậm rãi hỏi.
“Đúng! Có vài phù thủy đã tạo thành tiểu đội rồi, chỉ là còn thiếu mấy người, bởi vậy không thể không ở lại chỗ này, bọn họ ủy thác tôi tìm ứng cử viên phù hợp. . .”
Người pha rượu khẽ mỉm cười, đưa một chén đồ uống bên dưới là rượu, bên trên là băng, thật giống một toà núi tuyết đến trước mặt Lôi Lâm.
” “Băng sơn mỹ nhân” của ngài, tiên sinh!”
Lôi Lâm bưng chén rượu lên, mặt ngoài ly thủy tinh nổi lên một tầng băng sương mỏng, ngay cả rượu bên trong đều đọng lại.
Một ngụm rượu lạnh lẽo vừa vào miệng, giống như hàn băng vậy, không ngừng lan tràn trong khoang miệng, thậm chí một đường đi xuống, từ yết hầu lan đến toàn thân.
Sau cảm giác lạnh giá chính là nóng rát kích thích, lúc đầu còn rất yếu ớt, cuối cùng càng ngày càng mạnh, thậm chí hoàn toàn vượt trên cảm giác lạnh lẽo.
Loại cảm giác băng hỏa hai tầng này vô cùng kỳ dị, không hổ với giá cả ba khối ma thạch.
“Rượu ngon! Đã rất lâu rồi tôi không được uống qua rượu ngon như vậy!”
Lôi Lâm hơi híp mắt. Sau một lúc lâu, thở ra một luồng khói trắng, nói với người pha rượu.
“Khách hàng thoả mãn, chính là tôn chỉ của tôi!” Người pha rượu hơi khom người.
“Rất tốt!” Lôi Lâm lại uống một ngụm lớn “Băng sơn mỹ nhân” , sau đó mới nói nói: “Tôi cần gặp mặt tiểu đội kia trước một lần, rồi mới suy nghĩ tới vấn đề có gia nhập không!”
“Đương nhiên có thể, trên thực tế, bọn họ cũng là đội ngũ do đơn độc lữ khách tạo thành, vẫn ở lại chỗ này. . .”
Người pha rượu mỉm cười gật đầu. . .
Nửa tháng sau, sáu thân ảnh cưỡi sói đen cao to, trong ánh mắt kính cẩn của đông đảo học đồ, rời đi trấn nhỏ An Cách Lặc.
Toàn thân Lợi Bàn Tọa Lang màu đen, chỉ có trên đầu mới có một mảnh lông sói màu đỏ tươi, trên chân trước còn có hai vòng trong màu vàng.
Mỗi con đều dài vượt qua năm mét, cao hai mét, dáng vẻ phi thường hung ác, mỗi một bước có thể vượt qua ra vài mét, hành động phi thường nhanh chóng.
Đồng thời, trên lưng Lợi Bàn Tọa Lang có hai khối u lên giống bướu lạc đà, càng thích hợp để người đi đường nghỉ ngơi.
Những con Lợi Bàn Tọa Lang này là quán bar Phá Phủ cung cấp, giá thuê mỗi con là năm trăm khối ma thạch, sau khi đến chỗ cần đến, chỉ cần lữ khách thả chúng nó ra, bọn chúng sẽ tự động chạy về chỗ cũ.
Lúc này Lôi Lâm thu thả ngồi trên lung sói, thân thể thỉnh thoảng hơi chập trùng theo bước chân của sói, con mắt nửa khép nửa mở, dành thời gian nghỉ ngơi.
Dù cưỡi Lợi Bàn Tọa Lang, đi ngang qua toàn bộ hẻm núi lớn Mã Cách Liệt cũng cần ít nhất hai tháng, đồng thời trên đường còn có thật nhiều nguy hiểm, hắn cũng nhất định phải bảo tồn thể lực cùng tinh lực.
Sau khi được người pha rượu giới thiệu , hắn gặp người trong tiểu đội kia rồi quyết định gia nhập tiểu đội.
Một phù thủy đối mặt với hoàn cảnh ác liệt trong hẻm núi lớn, còn cần đột phá Cách Liệt kền kền, thực sự là lực bất tòng tâm.
Đồng thời, Lôi Lâm xác định tiểu đội của đối phương cũng giống như hắn lâm thời tạo thành đội ngũ. Cũng không sợ đối phương ỷ thế hiếp người.
Cho dù có Lôi Lâm gia nhập, người trong tiểu đội cũng là cảm thấy không an toàn, vẫn đợi thêm nửa tháng, mãi đến ngày hôm qua có thêm một tên phù thủy chính thức gia nhập, đội ngũ mới quyết định xuất phát.
Trong nửa tháng này, Lôi Lâm vẫn khiêm tốn chờ trong quán bar, cũng không biết là từ bỏ hay không có manh mối, người của Y Lợi gia tộc cùng Lily gia tộc cũng không tìm tới nơi này, giúp Lôi Lâm tránh được một trận đại chiến.
Nghĩ tới đây, Lôi Lâm lại nhìn đội hữu chính mình một chút.
Bởi vì lâm thời tạo thành đội ngũ, hơn nữa phù thủy cảnh giác, trong đội ngũ có hơn một nử người che mặt, chỉ có một ông lão tóc bạc và một nữ phù thủy mặc quần áo bại lộ, mới không e dè để mọi người thấy rõ khuôn mặt.
Các phù thủy khác đều giống Lôi Lâm, che lại nửa bên mặt, có vẻ hơi lạnh lùng.
Nhưng từ trên thân những phù thủy này, đều tỏa ra song năng lượng chỉ có phù thủy cấp 1 mới có—— hẻm núi lớn đối với học đồ quá nguy hiểm, ngoại trừ một số tình huống đặc biệt ở, có rất ít học đồ lựa chọn con đường này.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, để Lôi Lâm muốn ngủ một giấc.
Chung quanh thực vạt xanh lục bát ngát, bụi cỏ thấp bé không ngừng gẫy dưới chân Lợi Bàn Tọa Lang, khiến Lôi Lâm cho rằng trở lại thảo nguyên trên Khoa Lý quần đảo.
Hẻm núi lớn Mã Cách Liệt phi thường rộng lớn, ngang qua mấy công quốc, diện tích phi thường mênh mông.
Đồng thời, nghe đồn trước kia không có hẻm núi lớn này, nhưng bởi vì có hai phù thủy cao cấp không biết tên ở đây đại chiến, mới xuất hiện hẻm núi lớn Mã Cách Liệt.
Từ bầu trời nhìn lại, hẻm núi lớn Mã Cách Liệt giống như vết thương trên người cắt qua toàn bộ Nam Hải bờ.
Nhưng đối với thuyết pháp này, đáy lòng Lôi Lâm vẫn biểu thị hoài nghi, muốn đánh vỡ hơn một nửa đại lục, ít nhất phải là phù thủy cấp bảy, cấp tám trở lên mới có thể làm được? Từ trước tới nay, Nam Hải bờ dường như chưa từng sinh ra loại phù thủy đẳng cấp này.
Dù là phù thủy nơi khác, thì tại sao lại chuyên môn lựa chọn tới đây đại chiến đây?