Chương 266: Hoàng Kim cự nhân (1)
“Một con Hoàng Kim Cự Nhân đang đi về phía chúng ta!” Sắc mặt phù thủy trực đêm trắng bệch, hổn hển nói, “Một phiến đá cảnh giới của ta đã bị nó nuốt ăn. . .”
“Được!”
Khi mấy chữ Hoàng Kim Cự Nhân vừa được nói ra, Lôi Lâm rất nhanh đã nghe được tiếng chửi rủa của mấy phù thủy khác.
Hoàng Kim Cự Nhân là một loại nguyên tố sinh vật, thực lực tương đương với phù thủy hoàn toàn nguyên tố hóa, hơn nữa thiên phú đặc biệt của chủng tộc, chỉ có phù thủy cấp hai mới chắc chắn có thể giết chết hoặc trục xuất.
“Không phải nói Hoàng Kim Cự Nhân trong sa mạc hoàng kim đã tuyệt chủng rồi sao? Làm sao có thể còn lại một con? Đồng thời còn vừa vặn ở trên đường của chúng ta?”
Ông lão thủ lĩnh cắn răng, trong đôi mắt tỏa ra hào quang màu xanh lục.
“Tạm thời né tránh có được không?”
Lan Sắt đề nghị, “Sa mạc hoàng kim lớn như vậy, nó không nhất định có thể tìm tới chúng ta!”
“E là không được!” Lôi Lâm mở miệng trước, “Hoàng Kim Cự Nhân có bản năng truy đuổi sinh vật năng lượng cao, sóng năng lượng trên người chúng ta ở trong mắt nó cũng chói mắt giống như bó đuốc trong đêm đen, càng di động, càng khiến Hoàng Kim Cự Nhân công kích!”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Trên mặt Lan Sắt hiện ra vẻ tuyệt vọng: “Trừ phi trong chúng ta có phù thủy cấp hai, bằng không tuyệt đối không chạy thoát Hoàng Kim Cự Nhân truy sát. . .”
Thực lực mỗi một đẳng cấp của phù thủy chính thức đều cách biệt một trời một vực.
Sau người Lôi Lâm chỉ hơi hơi mạnh hơn so với phù thủy mới lên cấp 1 một chút, gặp phải một phù thủy bán nguyên tố hóa cũng miễn cưỡng, chớ nói tới một Hoàng Kim Cự Nhân đã hoàn toàn nguyên tố hóa.
Gọi là bán nguyên tố hóa, chính là chỉ phù thủy đã nguyên tố hóa tinh thần đạt đến 50% trở lên, vào thời điểm như thế này, tinh thần nguyên tố hóa của bọn họ trợ giúp vu thuật hết sức rõ ràng, đối mặt với phù thủy mới lên cấp thì có ưu thế cực lớn.
Trước đây khi Lôi Lâm vẫn là học đồ thời điểm. Trong lần cưỡi phi thuyền đã gặp phải một con bão táp cự tinh bán nguyên tố hóa. Nếu không phải lúc đó trên phi thuyền có đông đảo đạo sư học viện thì lúc đó phi thuyền chỉ có con đường là thuyền hủy người vong.
Mà hiện tại, đám Lôi Lâm phải đối mặt là một sinh vật còn nguy hiểm hơn cùng cường hãn hơn so với bão táp cự tinh!
“Hay là, chúng ta chia nhau né tránh. . .”
Tên to con chần chờ một chút, lên tiếng đề nghị.
Sau khi nghe đề nghị này, bọn phù thủy ở đây đều rơi vào trầm mặc, ánh mắt lấp loé không yên.
“Các người điên rồi sao?”
Ông lão thủ lĩnh thở phì phò đánh gãy lời tên to con, “Nếu như tách ra mà chạy, cậucó thể bảo đảm mình nhất định có đủ vận may tránh thoát Hoàng Kim Cự Nhân truy sát không? Đồng thời, sau này dựa vào cái gì để đột phá lãnh địa của Cách Liệt kền kền?”
Hai người này liên tục đưa ra vấn đề sắc bén, nhất thời cả đám người rơi vào trầm mặc.
Sau khi tách ra để bỏ chạy, còn có thể quay đầu chạy đi, nếu như vận may đủ tốt, còn có một tia hi vọng trở lại quán bar Phá Phủ.
Nhưng đây chỉ là lựa chọn cuối cùng khi cùng đường mạt lộ, các phù thủy ở đây cũng căn bản không thể tiếp thu kết quả như thế.
“Nhanh lên một chút! Bảo bối của ta lại chết rồi ba đứa nữa rồi!” Phù thủy gác đêm càng thở dốc nặng nề.
“Hoặc là chúng ta có thể lợi dụng phiến đá cảnh giới của hắn, lại dùng thêm phù văn không ngừng tiêu tán năng lượng. Hấp dẫn sự chú ý của Hoàng Kim Cự Nhân đi, đồng thời chúng ta cố thu lại gợn sóng trên người, lén lút rời đi. . . Dù không được, cũng có thể lại dựa vào bàn bạc lúc trước rồi phân công nhau rời đi. . .”
Bầu không khí rơi vào trong trầm mặc. Lôi Lâm đột nhiên mở miệng.
“Tuy rằng biện pháp này cũng có chút vô căn cứ, nhưng chúng ta rõ ràng không có kế hoạch tốt hơn. . .”
Ông lão thủ lĩnh bất đắc dĩ thở dài một hơi, chỉ tay vào Lôi Lâm.“Cứ làm theo lời hắn nói! Ta đúng lúc có vài phần tài liệu đề cao phiến đá cảnh giới. . .”
Vừa nói, ông ta vừa lấy ra mấy bình thủy tinh chứa bụi màu xám. Giao cho phù thủy trực đêm.
Nhìn ông lão lấy ra tài liệu, trên mặt phù thủy trực đêm còn có chút không tình nguyện. Nhưng vẫn đưa tay tiếp nhận, “Được rồi, vậy thì thử một chút! Nhưng ta không bảo đảm sẽ hiệu quả!”
Sau đó tiếng chú văn vang lên, trên mặt cát lại nhô lên mấy đống cát, lộ ra mấy phiến đá cảnh giới lúc trước.
Lúc này, đám người ở nơi đóng quân đã có thể nhìn thấy rất rõ ràng, ở phía Đông nơi đóng quân, xuất hiện một đoàn hào quang màu vàng óng.
Loại ánh sáng này giống ánh mặt trời xua tan hắc ám, mang đến một tia ấm áp cho chung quanh.
Mà trong vòng sang kia có thân ảnh một cự nhân.
Toàn thân cự nhân toả ra hào quang màu vàng óng, trên người mặc phi thường đơn sơ, nửa người trên chỉ có một kiện giáp lưng, ở giữa là một vòng sắt nối liền hai miếng lót vai trên bả vai.
Mà trên bả vai là gương mặt cứng nhắc lạnh lẽo như đao phủ của cự nhân, t mái tóc màu đỏ giống như đang bị thiêu đốt.
“Keng! Phát hiện sinh vật năng lượng cao, phán đoán là Hoàng Kim Cự Nhân, đề nghị chủ thể lập tức rời xa!”
Vào lúc này, Chíp cũng đưa ra hàng chữ cảnh cáo màu đỏ.
“Nhanh! Nhanh!” Ông lão thủ lĩnh vội vã thúc dục.
“Ta biết mấy phù văn tụ năng, hi vọng hữu dụng!” Một phù thủy khác vẫn không nói gì cũng đứng dậy, vẽ mấy hình vẽ giống hình tròn và hình tam giác hỗn độn tổ hợp thành lên phiến đá cảnh giới.
Khi phù văn khắc họa xong, lập tức tản ra ánh sáng dịu dàng, từ phiến đá cảnh giới đột nhiên bắn ra một luồng gợn sóng năng lượng mạnh mẽ, gợn sóng này phi thường hỗn độn mà khổng lồ, Hoàng Kim Cự Nhân ở xa xa rít lên một tiếng, không ngừng tăng nhanh bước chân.