Chương 276: Trân Na (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,326 lượt đọc

Chương 276: Trân Na (1)

Cùng đường với Lôi Lâm không chỉ có phù thủy mà còn có rất nhiều người bình thường.

Những người bình thường này đều điều khiển xe ngựa, phía sau bày rau dưa và hoa quả.

Bọn họ thấy phù thủy, tuy rằng cũng sẽ cung kính hành lễ, nhưng rõ ràng không có vẻ mặt đặc biệt sợ hãi, nhìn dáng vẻ của bọn hắn thì ở bạch vu vực này, địa vị của phù thủy phi thường cao, nhưng cũng khá thân dân.

Điểm ấy khiến Lôi Lâm hơi nghi hoặc, bởi vì ở quốc gia do hắc vu sư thống trị, mọi người vừa nhắc tới phù thủy, đầu tiên sẽ nghĩ đến đều hoảng sợ và máu tanh, thường thường một phù thủy học đồ đã có thể doạ người trong một trấn nhỏ phải bỏ chạy.

“Nhìn tình trạng này thì, tình huống phù thủy và người bình thường sống chung ở bạch vu vực trong truyền thuyết là thật sự!” Lôi Lâm nhìn một nông phu ngả mũ hỏi thăm ở ven đường, mỉm cười gật đầu.

“Đồng thời…” Trong mắt hắn lóe lên vầng sang màu xanh lam, “Trên người cũng không có dấu vết bị phóng xạ thương tổn, là tác dụng của tinh chế tháp sao?”

Địa vực dưới sự thống trị của bạch phù thủy, cứ cách một khoảng cách sẽ thiết lập một tháp cao màu trắng, từ trong tháp thưởng tản năng lượng trung hoà, tiêu trừ ô nhiễm phóng xạ trên người phù thủy, đây cũng là mấu chốt khiến phù thủy cùng người bình thường có thể cùng sinh hoạt ở một khu vực.

Còn địa vực do hắc vu sư thống trị, Lôi Lâm cũng từng thấy thiết kế của tinh chế tháp trong thư viện ở học viện Hắc Cốt Lâm, nhưng có vẻ tất cả hắc vu sư đều chẳng muốn dựng nên loại vật này trên địa bàn của chính mình, ngoại trừ vấn đề chi phí ra, Lôi Lâm đoán có lẽ cũng có liên quan tới việc hắc vu sư thích dùng máu tanh cùng khủng bố để thống trị phàm nhân.

Vật cưỡi không ngừng chạy như bay, Lôi Lâm cảm giác tầm nhìn trước mắt mình dần trống trải.

Cuộn sóng màu xanh lục giống làn sóng trên biển rộng theo gió nhẹ không ngừng dập dờn, tràn ngập khí tức thâm hậu.

Nơi này là đồng bằng Đặc Lý Quỳnh Tư, có diện tích mấy vạn km2, có thành thị lớn với mấy chục vạn nhân khẩu.

Mà Đặc Lý Quỳnh Tư thành lại ở vào ở giữa vùng đồng bằng này, là khu vực trung tâm của toàn bộ đống bằng.

“Thực vật ở nơi này phát triển rất tươi tốt!”

Lôi Lâm đột nhiên hơi xúc động, càng tới gần Đặc Lý Quỳnh Tư thành. Thực vật ở nơi này càng thêm tươi tốt, thậm chí có cả lúa mạch khiến Lôi Lâm nhìn thấy mà giật mình.

“Rất kinh ngạc sao? Cậu là phù thủy từ nơi khác đến sao?”

Một con ngựa màu đỏ chạy đến gần vật cưỡi của Lôi Lâm, một nữ phù thủy hỏi Lôi Lâm.

Vị nữ phù thủy này mặc áo choàng màu trắng, trước ngực còn đeo một chuỗi dây chuyền do trân châu và bảo thạch tạo thành, diện mạo khá bình nhưng trên mặt lại mang theo ý cười ôn hòa.

Loại cảm giác yên tĩnh này, Lôi Lâm rất ít khi cảm nhận được.

Tuy rằng nữ phù thuỷ này có sóng năng lượng của phù thủy cấp 1, nhưng dường như không có kinh nghiệm thực chiến. Trên người cũng chỉ có một tầng thiên phú vu thuật phòng ngự, giống như có nó là đã đủ rồi. Nhưng Lôi Lâm nghĩ ở khoảng cách gần như thế, hắn chỉ cần đánh ra một tiềm ảnh Hỏa Cầu là có thể thiêu cháy nữ phù thuỷ trước mặt này thành than cốc.

“Đúng vậy, nữ sĩ, ta đến từ phương xa, là một vị phù thủy du đãng! Cô có thể gọi ta là Lôi Lâm!”

Trên mặt Lôi Lâm cũng nở một nụ cười vô hại, tự giới thiệu mình.

“Ta tên là Trân Na, là phù thủy trong thành Đặc Lý Quỳnh Tư, cậu nhìn thấy lúa mạch này nên rất kinh ngạc sao?”

Nữ phù thuỷ mỉm cười nói, chủ động bắt chuyện cùng Lôi Lâm.

“Đúng vậy, cô biết đấy, có rất ít lúa mạch có thể cao như thế, đồng thời, sản lượng…” Trên mặt Lôi Lâm nổi lên một tia nghi hoặc.

“Đây là phù thủy ban ân! Đợi lát nữa là đến thời gian rồi, cậu cũng có thể nhìn thấy!”

Trên mặt nữ phù thuỷ có chút thần bí, càng có chút mong đợi.

“Ta sẽ mỏi mắt mong chờ!” Lôi Lâm khẽ mỉm cười.

Hắn cũng nhìn ra vị nữ phù thủy này giống một chú cừu non thuần khiết, dường như rất khuyết thiếu kinh nghiệm khi đối mặt với phù thủy cùng đẳng cấp, hơn nữa còn rất hiếu kỳ đối với mọi điều ở bên ngoài.

Nhìn dáng vẻ của cô cứ như một tiểu thư của đại gia tộc nào đó bị lạc đường.

Nhưng Lôi Lâm cũng không quan tâm đến việc ấy nữa, khi khoảng cách càng ngày càng gần, thành Đặc Lý Quỳnh Tư cũng xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.

Trong tầm mắt Lôi Lâm đầu tiên là xuất hiện một điểm đen.

Sau đó điểm đen càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, giống như hóa thành mây đen, che kín cả bầu trời.

Lôi Lâm kinh ngạc há to miệng, hắn nhìn thấy một ngọn núi cao vút trong mây, lẳng lặng đứng sững trên vùng đồng bằng kia.

Cả kiếp trước kiếp này của Lôi Lâm đã từng thấy rất nhiều núi cao, nhưng hắn có thể bảo đảm, hắn tuyệt đối chưa từng nhìn thấy ngọn núi nào khổng lồ như thế, có thể che kín cả bầu trời như vậy.

Đồng thời, ở phía trên ngọn núi còn có vô số kiến trúc lít nha lít nhít và từng điểm đen đang di động, một tầng lại một tầng đi lên trên.

Mà dưới chân núi lại có một vòng tường thành cao to, nhìn cũng phải cao mấy chục mét, dùng màu xám đá hoa cương xây dựng thành, phi thường có khí thế.

Ở đỉnh núi lớn còn có sương khói màu trắng và cả ngọn lửa màu đen bốc lên, thật giống một núi lửa sắp sửa phun trào.

“Núi lửa đang hoạt động! Thành Đặc Lý Quỳnh Tư lại xây dựng trên một núi lửa đang hoạt động!” Lôi Lâm thất thanh nói.

“Không sai! Cậu lại tiếp tục xem!”

Nữ phù thuỷ tên Trân Na vẫn cười tủm tỉm chỉ tới miệng núi lửa.

Ầm ầm! ! !

Vô số lửa đen bay lên, cả tòa núi lửa giống như sống lại, giống như người khổng lồ trong truyền thuyết thần thoại, hướng lên bầu trời rít gào.

Một cột khói lớn màu đen vọt thẳng lên trên bầu trời, biến sắc trời thành màu đen kịt.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right