Chương 298: Đề Cái (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 618 lượt đọc

Chương 298: Đề Cái (2)

Sàn nhà nơi này chính là dùng kim loại, chung quanh đều là màu trắng sạch sẽ khiến Lâm Lôi có ảo giác như đã trở lại phòng thí nghiệm như kiếp trước.

Mà ở hai bên đường đi còn có ống thủy tinh trong suốt.

Trong ống thủy tinh nuôi cấy, trồng trọt đủ loại thực vật kỳ dị.

Cỏ chạy, hoa ăn thịt lớn, dây mây mặt người. . . Lâm Lôi tùy ý quét qua đã nhìn thấy một số thực vật phi thường quý giá, có một số loại thậm chí là tài liệu chủ yếu của một số loại thuốc về lực lượng tinh thần, đương nhiên, chỉ là cấp bậc học đồ.

Nếu đổi thành phù thủy cấp 1 khác mới lên cấp nhìn thấy những vật này đều phải kinh sợ một phen, nhưng trước đó Lâm Lôi đã từng thấy Địch Luân hoa viên do Thâm Hồng Đại phù thủy tự mình trồng nên có sức miễn dịch với những vật này.

Nhưng trên mặt hắn vẫn hiện ra vẻ kinh ngạc.

“Đến rồi, nơi này chính là tổng bộ của tổ dược tề!”

Ngõa Đức dẫn Lâm Lôi đi xuyên qua hoa viên, dừng lại trước hai pho tượng quái vật lớn bằng đá.

“Khẩu lệnh!” Pho tượng mở miệng.

“Nói cho Đề Cái biết tao dẫn tới cho ông ta người mới! Còn có, không cần lấy chuyện thế này làm chuyện đùa! Trở vè ta sẽ đề nghị lão sư thay đổi tất cả hệ thống gác cổng! Mày biết đến, tao có quyền lực này!”

Ngõa Đức quát pho tượng.

Giống như là biết Ngõa Đức không nói đùa, tượng quái vật bằng đá cười hắc hắc mấy lần rồi nhường đường ra.

” Hai ma tướng này lúc trước luyện chế ra hình như có bị chút trục trặc, người chế tác lại nhét linh hồn của Bì Bì quỷ vào. Sau này cậu đừng để ý đến chúng nó là được!”

Ngõa Đức mang Lâm Lôi đi qua, sau đó mới dặn Lâm Lôi.

“Bì Bì quỷ?” Lâm Lôi sững sờ, lập tức nhớ tới ghi chép trên sách tranh.

“Loại yêu linh rất giống địa tinh, còn thích đùa cợt người khác tìm niềm vui? Việc này đúng là. . . Đáng giá đồng tình!”

“Nói thật, ta cũng có chút đồng tình với chính mình!”

Khi Lâm Lôi đang nói, cửa lớn phía sau tảng đá kéo ra, lộ ra một kiến trúc thật giống lễ đường lớn.

Trên lễ đường, đế đèn màu vàng lớn treo lơ lửng, bên trên còn gắn rất nhiều ngọn nến lớn. Soi lễ đường thành một mảnh sáng sủa.

Trong lễ đường có mấy cái bàn rất dài bằng gỗ bạch dương, bên trên xếp đủ loại mỹ thực, trên bàn thỉnh thoáng có ỏi phù thủy ngồi đó, khoảng cách giữa hai người rất xa, chỉ có mấy người nhìn có vẻ có quan hệ tốt vô cùng mới khẽ trò chuyện cùng nhau.

Mà âm thanh mới vừa rồi là từ một phù thủy trung niên trên đài chủ tịch phát ra.

“Đến đây, ta giới thiệu với cậu. Vị này chính là Đề Cái đại nhân, tổ trưởng tổ dược tề, cũng là một vị phù thủy đại nhân đỉnh phong sắp đột phá!”

Ngõa Đức mỉm cười chào hỏi Đề Cái một cái rồi mới nói với Lâm Lôi.

“Đề Cái đại nhân!”

Lâm Lôi nhanh chóng hành lễ.

“Ha ha! Ta biết cậu, hình ảnh lúc trước cậu luyện chế thuốc ta cũng đã xem qua, kỹ thuật thực sự làm người kính nể! Sau này chúng ta chính là đồng liêu! Chư vị, hãy cùng nâng chén vì đồng nghiệp mới!”

Đề Cái khẽ vỗ tay. Hai chén rượu vàng chứa đầy rượu mật ong bay đến trước mặt. Lâm Lôi cùng Ngõa Đức

“Cụng ly!” Đám phù thủy đang ngồi đồng thời nâng chén.

“Cảm tạ!” Lâm Lôi nhận chén rượu. Độ rượu mật ong không cao, uống vào cũng thấy mùi vị cũng không tệ lắm.

“Được rồi, cũng đã đưa Lâm Lôi tới đây, ta cũng nên cáo từ!”

Ngõa Đức uống cạn rượu trong chén rồi nói “Đạo sư đại nhân của ta còn đang đợi đây!”

“Nếu như cậu còn có việc, ta sẽ không ngăn cản, Lâm Lôi! Đến đây ngồi bên này!”

Trong khi Đề Cái nói thế, học đồ hầu hạ bên cạnh lập tức thu dọn ra một bàn dài mới, đủ loại mỹ thực cùng hoa quả không ngừng đưa lên bàn, chất thành tràn đầy.

Lâm Lôi hơi cúi mình rồi đi tới vị trí của mình ngồi xuống.

Lúc này, hắn mới có cơ hội đánh giá vị tổ trưởng tổ dược tề mạnh mẽ tên là Đề Cái này.

Đề Cái mặc áo bào màu trắng, trên áo choàng còn thêu các loại hoa văn thực vật màu xanh lục.

Mặt hắn phi thường phổ thông, trên trán còn đeo một chiếc vòng màu bích lục, cả người lộ ra vẻ phi thường lười biếng.

Mà chung quanh Lâm Lôi còn có mấy học đồ cấp ba trang điểm phi thường hoa lệ, trên người tỏa ra khí chất quý tộc ở một bên hầu hạ.

Hắn hơi hơi nhìn xuống, trong đại lễ đường này, phù thủy chính thức có tới ba mươi người còn cấp bậc học đồ lại đếm không xuể.

Đây mới chỉ là một tổ dược tề, nếu như luận thực lực tổng hợp, đã xa vượt xa học viện Hắc Cốt Lâm.

Yến hội tiến hành sắp tới nửa giờ, đợi sau khi phần lớn phù thủy đều ăn xong, các học đồ lại dâng lên đủ loại đồ uống, không khí trong toàn bộ lễ đường bầu dần trở nên chầm chậm thư thái, cho Lâm Lôi cảm giác như đang tham gia một buổi hội trà như kiếp trước.

“Được rồi, dùng cơm và nghi thức hoan nghênh đã xong, chúng ta đến thảo luận một chút về công việc an bài sau đó. . .”

Đề Cái ngồi trên đài chủ tịch nói, âm thanh truyền tới trong tai mỗi một vị phù thủy ở đây.

Nghe đến đó, phù thủy ở đây đều thả đồ vật trên tay xuống.

“Ngải Mông! Tiến độ thuốc Cự Long lực lượng thế nào rồi?”

Một nữ phù thuỷ vóc người đầy đặn đứng lên:“Tính toán ra phối phương đã vượt qua bảy phần mười, hiện tại có mấy điểm then chốt bị kẹp lại, ta xin điều động máy ly tâm số ba, còn có tài liệu ở hoa viên số năm. . .”

“Có thể, sau khi yến hội kết thúc, cô nộp một phần đơn xin chính thức lên!” Đề Cái gật đầu.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right