Chương 302: Bí cảnh Bốn Mùa (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,730 lượt đọc

Chương 302: Bí cảnh Bốn Mùa (2)

“Lâm Lôi, theo cậu thì thứ gì quan trong nhất đối với phù thủy chính thức?”

“Thiên phú! Còn có tài nguyên!” Lâm Lôi không chút suy tư đáp lại, đây cũng là nhận thức chung của tất cả phù thủy ở Nam Hải bờ.

“Không sai, nhưng thiên phú của phù thủy là từ lúc sinh ra đã có, không thể sửa chữa, biện pháp duy nhất có thể bù đắp cho thiên phú chính là tài nguyên!”

“Chỉ cần có đủ tài nguyên, cho dù là phù thủy có thiên phú bình thường, cũng có thể đuổi theo bước chân của những phù thủy có thiên phú dị bẩm kia. . .”

Trên mặt Mã Đinh lộ ra vẻ thổn thức.

“Bởi vậy, một khi phù thủy thời thượng cổ lên cấp, đều sẽ tìm kiếm một nơi có khí tức nguyên tố nồng độ, tạo thành bí cảnh để bồi dưỡng tài nguyên. . . Mà nơi như thế này, hiện tại cũng là khởi nguồn của rất nhiều di tích phù thủy cổ đại!”

“Nhưng phù thủy hiện đại còn lâu mới có được thực lực mạnh mẽ như phù thủy thời thượng cổ, có thể một mình dùng vu thuật cách ly, đồng thời, tạo ra không gian co duỗi vu thuật. . . Một số tài nguyên cần thiết để dựng ra bí cảnh như đá không gian… Hiện tại một mình phù thủy cũng không thể tìm được!”

“Bởi vậy, ở Nam Hải bờ bây giờ, phù thủy trong các tổ chức lớn liên hợp lại, cùng khai thác và cùng tạo ra một mảnh bí cảnh, đã trở thành chủ lưu. . .”

“Hoặc là còn có những gia hỏa cực kì may mắn đến mức khiến người ta ghen tỵ, trực tiếp thu được truyền thừa trong di tích thời thượng cổ, đã khống chế một mảnh bí cảnh, đó thật sự là một bước lên trời. . .”

Trên mặt Mã Đinh hiện ra vẻ đố kị.

Lâm Lôi đương nhiên biết bí cảnh đại diện cho cái gì, trải nghiệm lần trước trong hoa viên Địch Luân còn khắc sâu trong ký ức của hắn.

Chỉ cần nắm giữ một bí cảnh, chính là đại biểu cho việc tài nguyên được cung cấp cuồn cuộn không ngừng!

Đối với phù thủy đặc biệt cần tài nguyên thì đây hoàn toàn là một mê hoặc không thể chống lại.

Nhưng hiện tại thực lực phù thủy nhỏ yếu, không thể đơn độc tạo ra một bí cảnh mới, chỉ có thể liên hợp lại để cùng khai phá bí cảnh.

Lâm Lôi suy đoán, học viện Hắc Cốt Lâm cũng khẳng định có nơi tương tự, chỉ tiếc lúc trước cấp độ của hắn còn tương đối thấp, sau khi trở thành phù thủy lại trực tiếp rời đi học viện, không thể chứng minh điểm này.

“Lâm Lôi, cậu vừa tới mấy tháng đã được phép tiến vào bí cảnh, thượng tầng phi thường tin tưởng cậu đấy!”

Mã Đinh vỗ vai Lâm Lôi, vẻ mặt rất là ôn hòa.

“Nào có! Nào có!” Lâm Lôi làm ra vẻ áy này, nhìn hơi ngây ngô.

“Ha ha. . . Chúng ta đi thôi!”

Mã Đinh cười to dẫn đầu đi ra, đám người Lâm Lôi đi theo thật sát ở phía sau.

Lối vào bí cảnh của Hoa Viên Bốn Mùa nằm ngay ở gần tổng bộ, thuận tiện cho việc canh gác và điều động vũ lực bất cứ lúc nào.

Đám người Lâm Lôi đi theo Mã Đinh, đi qua năm, sáu cánh cửa mới đến lối vào bí cảnh.

Ở trên đường, Lâm Lôi thông qua chíp, ít nhất cảm ứng được năm, sáu gợn sóng dò xét đảo qua đội ngũ bọn hắn.

Mà phù thủy canh gác ở hai bên đường đều có thực lực bán nguyên tố hóa trở lên.

Loại trình độ cảnh giới nghiêm ngặt này khiến Lâm Lôi có chút ngoài ý muốn.

Sau khi một phù thủy mặt lạnh lại kiểm tra quyển sách trên tay Mã Đinh một lần nữa, Mã Đinh mới có thời gian quay đầu lại nói với đám người Lâm Lôi: “Chuẩn bị kỹ càng, lối vào sắp mở ra!”

Lối vào bí cảnh là một cánh cửa lớn bằng đá, trên cửa lớn còn có các loại hoa văn thần bí phức tạp.

Trên đài cao bên cạnh cửa lớn còn có một phù thủy không rõ mặt ngồi xếp bằng, trên người toả ra sóng tinh thần vô cùng cường đại.

“Đây là Thủ Hộ giả đại nhân của học viện! Nhanh hành lễ!” Mã Đinh vội khom lưng hành lễ với phù thủy trên đài cao.

“Đây. . . Ít nhất là sóng năng lượng của phù thủy cấp hai, xem ra tầm quan trọng của bí cảnh này còn vượt xa suy đoán của mình!” Trong mắt Lâm Lôi chợt lóe sáng, cũng hành lễ theo phù thủy khác.

“Đã nghiệm chứng thông qua rồi thì vào đi thôi!”

Phù thủy trên đài cao vung tay lên, thấp giọng đọc mấy âm tiết.

Ong ong! Trên cửa đá khẽ rung động, tia sang trắng từ trong khe cửa bắn ra, mơ hồ có cảm giác gợn sóng hư không.

Trải qua mấy lần thám hiểm bí cảnh, Lâm Lôi hết sức quen thuộc đối với cảm giác này, chính là gợn sóng khi lối vào bí cảnh được mở ra.

Cùng lúc đó, từ quyển sách trên tay Mã Đinh cũng bắn ra một luồng sáng màu nhũ bạch, bao phủ đám người Lâm Lôi vào trong.

Hào quang màu trắng hai bên dung hợp lại cùng nhau, bắn ra ánh sáng chói mắt.

Mất sau khi ánh sáng chói mắt biến mất, đám người Mã Đinh đã toàn bộ biến mất không còn tăm tích.

“Ạch!”

Lâm Lôi xoa xoa hai mắt đau nhói, “Cảm giác này cũng thật là không thoải mái!”

Lúc này hắn phát hiện mình đã đứng trên một khoảng sân bằng phẳng khác, xung quanh còn có các phù thủy khác đi lại.

Xa xa là một mảnh màu xanh lục, không phải phong cảnh dưới nền đất.

Giữa bầu trời là màu xanh lam tinh khiết, không khí chung quanh cũng phi thường tươi mát.

“Đây là bên trong bí cảnh sao? Diện tích có vẻ rất lớn!”

Lâm Lôi sờ sờ cằm: “Chíp, kiểm tra cảnh vật chung quanh!”

“Tích! Đang quét hình ! So sánh với không khí ngoại giới, nồng độ hạt năng lượng căn bản bên trong bí cảnh tăng 34. 7%!”

Chíp nhanh chóng chiếu ra một bảng so sánh trước mặt Lâm Lôi

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right