Chương 311: Bàn tay đỏ tươi

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,949 lượt đọc

Chương 311: Bàn tay đỏ tươi

“Hành động!”

Theo mệnh lệnh một tiếng, phù thủy trong khói mù màu xanh lục động thủ trước.

Sau một trận thần chú, hắn trực tiếp trôi nổi ở giữa không trung, từ trên người không ngừng bốc ra khói màu xanh lục.

Hô! Tất cả khói màu bích lục tạo thành gió xoáy, trực tiếp cuốn tới phân bộ mà Lâm Lôi đang nhắm vào kia.

Xoẹt! Loại khói màu xanh lục này dường như có chứa tính ăn mòn cực kỳ nồng nặc.

Mấy học đồ ở ngoài bị khói xanh bao vây đều kêu thảm rồi trực tiếp hóa thành bạch cốt, ngay cả mặt đất chung quanh đều trở nên hơi xốp lầy lội, giống như bị ăn mòn trở thành đầm lầy vậy.

Ngay cả linh quang trên phòng ngự vu thuật bố trí ở phân bộ, cũng bị khói màu xanh lục ăn mòn không ngừng rung lên, giống như một giây sau sẽ tan vỡ.

“Người nào? Lại dám tập kích phân bộ của Cửu Hoàn Bạch Tháp?”

Một tiếng quát đầy giận dữ từ trong phân bộ truyền ra, lập tức, một bóng người mặc chiến giáp màu đen bay lên trời.

“Giết!” Bóng người màu đen quát lạnh một tiếng, vô số sương khói màu đen từ dưới nền đất bốc lên, tạo thành đầu lâu bay về phía khói màu xanh lục.

“Khà khà khà. . .” Phù thủy trong khói mù màu xanh lục liên tục cười quái dị, dưới sự chỉ huy của hắn, khói màu xanh lục tạo thành một con bò cạp màu bích lục, va chạm vào đầu lâu.

Ầm!

Ầm!

Giống như tại chỗ nổi lên một cơn lốc cấp mười trở lên, sóng trùng kích đột nhiên lan ra bốn phía.

Lực phá hoại to lớn trực tiếp khiến đỉnh kiến trúc phân bộ bị đánh bay một tầng.

“Đây chính là thực lực của phù thủy đạt đến tiêu chuẩn thăng cấp sao?” Lâm Lôi nhìn kỹ cử động của phù thủy giữa không trung, trong đôi mắt lóe lên hào quang kì dị.

Phù thủy trong khói mù màu xanh lục có ý định khống chế chiến đấu giữa không trung bắt đầu chuyển sang một bên.

“Đến lúc chúng ta ra trận rồi!” Con chuột cao như người kia liếm môi một cái.

“Người mới! Đừng bị dọa ngã xuống! Nếu như gây trở ngại hành động, tao sẽ là người đầu tiên giết mày!”

Phúc Xà cũng ở một bên đe dọa.

“Nếu như mày gây trở ngại cho tao thì người chết nhất định là mày!”

Lâm Lôi lấy danh là Huyết Thủ cười quái dị, một ống thuốc nổ tung, tạo thành một màng ánh sáng màu đỏ ở trên người.

“Khói màu xanh lục của Cự Nhân là một loại vu thuật phạm vi rộng cực kỳ lợi hại, có thể tạo thành thương tổn khủng bố đối với toàn bộ mục tiêu trong phạm vi vu thuật bao phủ!”

Mụ phù thủy đeo mặt nạ, ở một bên giải thích cho Lâm Lôi.

“Phải cẩn thận, tuy rằng Cự Nhân đã dẫn dụ thủ lĩnh có thực lực cường đại nhất của đối phương đi rồi, nhưng đội viên trong đội chấp pháp còn lại cũng khó đối phó. . .”

“Hắc hắc. . . Đám nhãi con bạch phù thủy. Tao đã sớm muốn môt lồng ngực của bọn hắn, thưởng thức mùi vị trái tim kia. . .”

Một hắc vu sư giống cương thi liếm môi một cái, cả người hóa thành một trận gió đen, phóng tới nơi vu trận phòng ngự đã tổn hại kia.

Hô!

Dường như cử động của hắn chính là tín hiệu, sau đó, mười mấy quang ảnh màu sắc khác nhau, trên người mang theo gợn sóng vu thuật mãnh liệt, vọt thẳng vào phân bộ Cửu Hoàn Bạch Tháp.

“Không được! Là cạm bẫy, nhanh thông báo cho đội trưởng. . .”

Đám bạch phù thủy đứng trên biên nhìn thấy mười mấy hắc vu sư lao tới thì không khỏi biến sắc, ngay cả âm điệu đều vặn vẹo.

“Ha ha. . . Cự Nhân lão đại tuy muốn giết đầu lĩnh của các người thì tương đối khó, nhưng muốn ngăn cản đối phương thì tuyệt đối không thành vấn đề! Dù hiện tại hắn phát hiện ra không đúng, cũng không cứu được các người. . .”

Mụ phù thủy cười to, ném hai bóng kim loại màu bạc tới gần phân bộ.

Ầm!

Bóng kim loại màu bạc giống một quả bom ầm ầm nổ tung, theo gợn sóng không ngừng khuếch tán. Một luồng gợn sóng vu thuật không ngừng ở xung quanh rung động, không khí mơ hồ vặn vẹo, ngay cả hạt nguyên tố căn bản đều có chút bất ổn.

Xì xì. . . Tiếng sóng điện từ bị nhiễu loạn, vang lên ở các nơi phân bộ.

“Không được! Bom nguyên tố rung động! ! Bọn họ lại còn có thứ này!”

Đám bạch phù thủy hoàn toàn biến sắc, vội lùi lại.

“Được rồi! Hiện tại bất kỳ thông tin vu thuật nào đều không phát ra được đi, một số vu thuật không gian cũng bị cấm sử dụng, các bạn, hưởng thụ bữa tiệc chém giết đi! Nhưng chỉ có 5 phút. . .”

Mụ phù thủy vung tay lên.

“Hồn bạo!”

Ầm! Một hồn thể nửa trong suốt đột nhiên xuất hiện quanh bạch phù thủy, đồng thời lập tức nổ tung!

Gợn sóng chuyên nhằm vào linh hồn tản ra, bạch phù thủy kia lùi lại mấy bước, trong mắt, mũi và tai đều chảy ra máu tươi.

Nhưng ngay khi bạch phù thủy rút lui. Một con côn trùng nửa trong suốt từ hư không vặn vẹo xuất hiện, trực tiếp nhào tới trước mặt bạch phù thủy.

Răng rắc! Trên người bạch phù thủy đột nhiên hiện ra một tầng tấm chắn bằng chớp giật, bọc thân thể ở trong.

Phốc! Chớp giật tạo thành phòng hộ, ở trước mặt con côn trùng kia chẳng khác nào tờ giấy, đâm một cái là rách, côn trùng nửa trong suốt thật giống thủy tinh kia trực tiếp tiến vào miệng phù thủy.

“Ây. . .” Sắc mặt bạch phù thủy chuyển sang màu tím, giống một quả cà tím, hai tay nắm chặt yết hầu ngã xuống.

“Hắc hắc, bình thường vẫn chưa thể như thế tùy ý sử dụng vu thuật, thu thập linh hồn đây! Quy tắc cũ, thu thập linh hồn trên chiến trường đều giao cho ta, ta sẽ ra giá cao!”

Hai tay mụ phù thủy hiện ra màu bạc, từ trong lồng ngực lấy ra quả cầu thủy tinh, đi tới trước mặt bạch phù thủy đã mất đi sức đề kháng, trong miệng liên tục lẩm bẩm gì đó.

Mà theo tiếng chú văn của mụ phù thủy, con mắt của bạch phù thủy dần dần mê ly, một cái có chút hư huyễn bị mụ phù thủy kéo từ trong thân thể bạch phù thủy ra ngoài.

“Mụ phù thủy này đúng là kẻ điên! Lại trực tiếp thu thập linh hồn ở trên chiến trường!”

Lâm Lôi nhìn dáng vẻ mụ phù thủy không coi ai ra gì kia, đột nhiên có chút hối hận về quyết định của chính mình.

Nhưng lúc này hắn chỉ hơi liếc qua phương hướng mụ phù thủy một chút, lập tức đổ một chút bột phấn màu đỏ lên trên hai tay của mình.

“Bàn tay đỏ tươi!”

Trong tiếng thần chú đọc lên, hai tay Lâm Lôi đột nhiên nổi lên một tầng màu máu, bàn tay cũng biến thành thon dài, móng tay tự động biến thành nhọn, bên trên còn biến thành trong suốt.

Đây là một vu thuật cấp một ghi chép trên cự xà chi thư, Lâm Lôi đã sớm thông qua chíp ghi chép vào thức hải.

Tuy rằng lực công kích của vu thuật cấp 1 này có chút thấp, uy lực chỉ chạm tầm hai mươi độ, nhưng có nguyên tố hóa bổ trợ, cũng đủ để đối phó với phù thủy bình thường.

Hiện tại Lâm Lôi đang che dấu thân phận, một số vu thuật khá gây chú ý và thiên phú đều không thể sử dụng.

Nhưng hắn đã sớm chuẩn bị kỹ càng một bộ vu thuật khác, đủ cho hắn triển khai ở tình huống như vậy.

“Đo lường thấy bàn tay chủ thể xuất hiện tình trạng điều chỉnh nhỏ, sức mạnh cánh tay tăng cường, mang theo hiệu quả độc tố!” Chíp vang lên tiếng nhắc nhở.

Nhìn đám bọn phù thủy chung quanh đều tìm tới đối thủ của từng người, Lâm Lôi nở nụ cười, tùy ý chọn một bạch phù thủy lao ra kia.

Rào!

Ngón tay thon dài lại tràn ngập nguy hiểm xẹt qua hư không, ở trong không khí dập dờn một đám gợn sóng, giống mặt hồ bị cắt ra.

Thân ảnh Lâm Lôi lóe lên, cả người giống như đã biến thành một cái bóng màu đỏ, cấp tốc di động trên đất, lưu lại từng đạo tàn ảnh.

“Các người rốt cuộc là ai? Thuộc tổ chức nào?”

Đối thủ bị Lâm Lôi chọn là một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng rộng rãi, giọng nói già nua quát hỏi.

Câu trả lời là Lâm Lôi trực tiếp ra sức vồ một cái!

Ầm!

Lâm Lôi vung tay phải, trực tiếp cắt ra trên người phù thủy đối diện vài dấu vết.

Áo bào trắng chế tạo cho phù thủy chính thức bị bàn tay đỏ tươi của Lâm Lôi xé thành mảnh vụn chẳng khác nào tờ giấy, lưu lại lỗ hổng lớn vô cùng.

“Nguyên tố thuẫn!” Trung niên phù thủy điên cuồng hét lên.

Hạt năng lượng căn bản màu vàng đất không ngừng tụ tập, ở trước thân vị phù thủy này đọng lại thành một bộ giáp toàn thân mỏng manh màu vàng, bao phủ thân thể ở trong, ngay cả đầu đều bị một tầng mũ giáp bảo vệ, chỉ để lại một đôi mắt lập loè ánh sang là còn lộ ra ở bên ngoài.

“Ta hỏi lần nữa, là ai chỉ điểm cho các người? Hắc vu sư!” Phù thủy trung niên không ngừng lùi lại, tay đã lặng lẽ đưa đến trong ống tay.

“Quá phí lời!”

Lâm Lôi lần thứ hai xông tới, móng vuốt đỏ tươi lưu lại từng vệt trên áo giáp màu vàng.

“Vô dụng!” Trung niên phù thủy gầm thét, từng hạt năng lượng nguyên tố căn bản màu vàng đất bị hắn không ngừng hấp thụ lên áo giáp , một ít tổn hại cũng rất nhanh phục hồi như cũ.

” Đã quét hình ghi chép thiên phú vu thuật của đối phương, bắt đầu mô phỏng tham số thí nghiệm, thôi diễn bộ vị yếu nhất!”

Chíp vang lên tiếng nhắc nhở, đồng thời trước mặt Lâm Lôi chiếu ra một hình chiếu 3D 1 người được áo giáp bao bọc, ở mấy vị trí áo giáp còn dùng màu đỏ đánh dấu rõ ràng ra, đại diện cho khu vực yếu.

Mà khi Lâm Lôi tấn công, trung niên phù thủy cũng móc ra một cuốn sách từ trong ngực, từ quyển sách mặt tỏa ra sóng năng lượng kịch liệt.

” Quyển sách vu thuật đại uy lực? Không thể để hắn kích phát!” Con ngươi Lâm Lôi co rụt lại, đột nhiên rít gào.

“Tê tê. . .” Loại thanh âm này rất giống độc xà phun ra lưỡi, phi thường khó nghe, khiến cho người ta nổi da gà.

Mà khi phù thủy trung niên bị sóng âm bao phủ, trên mặt của hắn xuất hiện vẻdại ra, động tác mở quyển sách ra cũng chậm lại.

“Chính là lúc này!” Lâm Lôi tiến lên, tốc độ tăng vọt, lướt qua mười mấy mét khoảng cách, đi tới trước người phù thủy trung niên.

Màu đỏ tươi trên tay phải càng thêm tươi đẹp xán lạn, đánh tới vị trí ba tấc trên bụng của phù thủy trung niên mặc áo giáp kia.

Trảo thứ nhất! Áo giáp màu vàng đất bị mạnh mẽ đánh ra một lỗ to bằng nắm tay, từng lớp áo giáp bóc ra.

Trảo thứ hai! Vu thuật thiên phú phòng ngự của phù thủy trung niên trực tiếp bị Lâm Lôi cào nát.

“Không! Xin hãy tha thứ cho ta, phù thủy tù binh có giá trị rất cao!”

Vị bạch phù thủy này rõ ràng quen sống trong nhung lụa rồi, không có dũng khí liều mạng, vội quỳ rạp xuống trước mặt Lâm Lôi.

Nhưng sắc mặt Lâm Lôi lãnh khốc giống hàn băng, tay phải lần thứ hai vung ra, bóp nát đầu của phù thủy trung niên.

Ầm!

Óc màu trắng và huyết dịch dính đầy tay Lâm Lôi, nhìn tay phải hắn càng thêm yêu diễm đỏ tươi.

“Không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn!”

Lâm Lôi nhặt lên quyển sách trên tay phù thủy, trên mặt lộ ra nét mừng.

“Quyển sách không tệ, sóng năng lượng cũng rất mạnh, xem ra trong cá vu thuật cấp 1 mặt cũng xem là tốt dvẻ! Hẳn là giá trị không ít ma thạch. . .”

Mà vào lúc này, bên cạnh có một tiếng kêu thảm hấp dẫn Lâm Lôi chú ý.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right