Chương 328: Khuyên Đông và Kiệt Y (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,597 lượt đọc

Chương 328: Khuyên Đông và Kiệt Y (1)

“Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ? !”

Lâm Lôi hơi nheo mắt lại, rồi ập tức khiếp sợ kêu lên thất thanh: “Chính là giáo phái phù thủy tà ác toàn kẻ điên và bệnh tâm thần, cho rằng linh thể là nơi quy tụ cuối cùng của tất cả sinh vật trên đời, yêu thích thỉnh thoảng tàn sát và hiến tế huyết nhục?”

“Không sai! Đồ Hồn Giáo chỉ là một giáo phái loại nhỏ ở Nam Hải bờ thời kỳ thượng cổ, không ngờ cậu cũng biết?”

Mụ phù thủy hơi kinh ngạc nhìn Lâm Lôi một chút.

“Loại di tích của giáo phái toàn người điên này là phiền toái nhất, bên trong nói không chừng sẽ có nguyền rủa và cơ quan phi thường khó chơi. . .”

Lâm Lôi cũng ước lượng được thực lực của chính mình.

Hơn một năm trước, hắn có thể miễn cưỡng vượt qua phù thủy bán nguyên tố hóa, trong cac phù thủy cấp 1 cũng xem như là tinh anh.

Mà trải qua hơn một năm tích lũy, lực lượng tinh thần và nguyên tố hóa không ngừng tăng cao, bây giờ hắn đã chân chính đứng vào hàng ngũ hàng đầu trong các phù thủy cấp 1, chỉ kém phù thủy đã đến giới hạn đột phá, có lực lượng tinh thần và nguyên tố hóa đều đạt đến đỉnh cao.

Nhưng thực lực này của hắn tuy rằng ở toàn bộ Nam Hải bờ đã xem như không tệ, đáng tiếc chỉ cần 1 phù thủy cấp hai tùy tiện ra tay thì hắn chỉ có một kết cục là mất mạng, nếu có thể liều mạng chạy trốn thì còn có một chút hi vọng sống sót từ trong tay phù thủy cấp hai, nhưng xác suất sao? Căn cứ vào chíp phỏng chừng thì ở vào khoảng 10% trở xuống!

Mà thời kỳ thượng cổ phàm là các tổ chức phù thủy có chút danh tiếng, bên trong không nói có phù thủy cấp bốn tọa trấn, chí ít phù thủy cấp hai cùng cấp ba là không thiếu được.

Thủ đoạn do phù thủy có thực lực như vậy để lại, cho dù qua hàng ngàn, hàng vạn năm, phải hiện tại Lâm Lôi cũng không thể chống lại.

“Yên tâm, nơi đó chỉ là một phân bộ mà thôi! Đồng thời, ta còn mời một số người khác. Ta chỉ cần một thứ bên trong, các thu hoạch khác đều do các người chia đều!”

Mụ phù thủy đưa ra điều kiện.

“Xem ra, vật này hẳn là vô cùng quan trọng đối với mụ phù thủy, nếu như vậy, không phải là mình có thể. . .”

Lâm Lôi nghe xong thì giật mình. Con ngươi nhanh chóng chuyển động.

“Chuyện này, ta cần suy tính tạm thời một chút. . .”

Xuất phát từ tính tình cẩn thận. Lâm Lôi vẫn quyết định đi về tra tư liệu trước, sau đó lại cho mụ phù thủy một câu trả lời chắc chắn.

“Được, nhưng phải nhanh một chút, ta quyết định năm ngày sau sẽ xuất phát. Trong khoảng thời gian này, có việc thì thông qua bí pháp dấu ấn liên hệ với ta!” Mụ phù thủy gật gù, lại giao mười mấy bóng trói hồn cho Lâm Lôi.

“Đây là linh thể lần gần đây nhất! Nhưng thuốc lần này, ta cần thêm hai phần, có thể dùng những vật khác để đổi lấy! Hai mươi vạn ma thạch, cộng thêm một đóa lang hồn hoa thì sao?”

Lâm Lôi nhìn mụ phù thủy có sóng tinh thần mơ hồ suy yếu.

Nếu như là chính mình sử dụng thuốc lực lượng tinh thần thì hiện tại bà ta tuyệt đối không đến nỗi rơi vào tình trạng như thế này, nhìn dáng vẻ này thì sau mỗi lần giao dịch thuốc. đều bị bà ta lấy cho người khác sử dụng.

“Có thể!” Lâm Lôi suy nghĩ một chút, đồng ý.

Bởi vì hắn biết nước mắt Maria có tính chất giúp đột phá bình cảnh lực lượng tinh thần nên xưa nay đều minh tưởng một quãng thời gian, đợi lực lượng tinh thần tăng trưởng chậm lại mới sử dụng thuốc lực lượng tinh thần.

Phương thức phối hợp sử dụng này, thông qua chíp tính toán, có thể phát huy dược tính của loại thuốc này ở mức tốt nhất.

Bởi vậy, trong tay hắn vẫn còn nước mắt Maria dự trữ.

. . .

Sau năm ngày, trên một cánh đồng rộng lớn ở phía Đông thuộc Bất Dạ Thành.

Giữa bầu trời là một vầng trăng sáng treo lơ lửng, chiếu xuống đất một tầng ánh bạc nhàn nhạt.

Từng bóng cây in trên đất, không ngừng phóng ra các loại hình ảnh màu đen dữ tợn, giống các loại mãnh thú có hình thù kỳ quái.

Vèo!

Vô số cái bóng màu đen tụ lại, ở trên đất bằng hình thành ba bóng người màu đen.

Hai trong ba người này đều bao trong một tầng áo bào đen dày đặc. Đồng thời dùng đấu bồng che kín mặt lại, tạo cho người nhìn có cảm giác hai người này đang lén lút làm chuyện xấu.

“Lão quỷ! Huyết Thủ lúc nào mới đến?” Một bóng người dùng đấu bồng che mặt hỏi người đứng giữa không dùng đấu bồng che mặt mà lại đeo mặt nạ tiểu quỷ kỳ dị kia.

“Rất nhanh!” Từ dưới mặt nạ phát ra giọng nói của một bà lão phi thường lớn tuổi.

“Nói đi cũng phải nói lại, bà tìm Huyết Thủ thì ta còn có thể chấp nhận, dù sao hắn là người trong tổ chức chúng ta, thực lực cũng xem như khá tốt, nhưng người này là chuyện gì xảy ra?”

Người đội đấu bồng âm thầm truyền âm nói với mụ phù thủy, có vẻ hơi bất mãn.

“Yên tâm, đây là một vị bạn tốt của ta, tuyệt đối có thể tin tưởng!” Mụ phù thủy bảo đảm nói.

“Chỉ hy vọng như thế, bằng không, dù bà có trả thù lao mê người hơn nữa, ta cũng phải rời đi trước!”

“Yên tâm, cô ấy. . .” Mụ phù thủy lần thứ hai truyền âm.

“Thì ra là như vậy!” Không biết mụ phù thủy nói gì với người đội đấu bồng, lập tức, hiện trường rơi vào trầm mặc.

Mấy phút sau, một ngọn lửa màu đỏ ngòm bốc lên, sau đó, một bóng người toàn thân bọc trong trường bào màu đỏ tươi, trực tiếp xuất hiện trên đất bằng.

“Xin lỗi, ta tới hơi chậm!”

Lâm Lôi thuận miệng nói một câu, sau đó nhìn quét nhìn mấy người trong sân một chút.

Hắn đương nhiên đã sớm biết Mụ phù thủy, còn có một người đội đấu bồng, hắn cũng đã gặp trong tổ chức hắc vu sư, có biệt hiệu là Khuyên Đồng, còn lại một người kia thì Lâm Lôi thật sự không quen.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right