Chương 332: Thực Hồn Phi Nga (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,900 lượt đọc

Chương 332: Thực Hồn Phi Nga (1)

Sau khi màu tím đen lan ra cả bức tranh sơn dầu, nữ yêu trong tranh sơn dầu đã hoàn toàn biến mất.

“Thủ pháp bắt giữ không tệ? Là chuyên môn thu mua vì nữ yêu sao?”

Lâm Lôi tiến đến trước mặt mụ phù thủy, “Ta cảm thấy rất hứng thú về nữ yêu này, sau đó bán cho ta nhé? Ta sẽ trả giá cao hơn so với giá thị trường hai phần mười!”

“Chờ thăm dò xong bí cảnh này, giúp ta tìm được đồ vật thì ta có thể trực tiếp đưa cho cậu!”

Mụ phù thủy nhìn Lâm Lôi một chút.

Mà vào lúc này ở trung tâm bức tranh sơn dầu đột nhiên xuất hiện một điểm sáng màu bạc.

Điểm sáng màu bạc càng lúc càng lớn, hư không chung quanh mơ hồ nổi lên gợn sóng, rốt cục hình thành một đường nối che kín ánh bạc.

Oán hận, gào khóc, một luồng khí tức cực kỳ âm hàn từ trong thông đạo không ngừng trào ra.

Chung quanh toàn bộ lầu gỗ đều nổi lên một vòng khói mỏng manh, còn có các loại âm thanh của nam nữ già trẻ vang lên.

Cảnh tượng kỳ dị như vậy, nếu như không phải trước đó mụ phù thủy đã khiến toàn bộ người trong trấn nhỏ người hôn mê thì hiện tại nhất định sẽ gây ra không ít nhiễu loạn.

“Tuy rằng trong bí cảnh không thể xuất hiện phù thủy thời thượng cổ, nhưng một số nguyền rủa và cơ quan còn sót lại, khẳng định cũng có không ít loại còn có thể phát huy tác dụng, chúng ta phải cẩn thận… Còn có, Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ là tổ chức phù thủy nổi danh vì nghiên cứu linh thể, phải làm tốt chuẩn bị ở phương diện này…”

Mụ phù thủy cẩn thận căn dặn.

“Đến hiện tại, bà cũng nên nói cho chúng ta biết rốt cuộc bà muốn tìm cái gì chứ?” Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào mụ phù thủy.

“Khà khà khà… Yên tâm, đến thời điểm thì các cậu tự nhiên sẽ biết đến!” Mụ phù thủy vẫn cười nói qua loa.

“Nói thật. Lão Quỷ, hiện tại bà còn không nói khiến trong lòng ta đều có chút không chắc chắn…” Lần này Khuyên Đồng đứng về phe Lâm Lôi.“Nếu như hiện tại bà còn không nói cho ta biết, dù trước đó có đồng ý ta cũng không dám muốn…”

“Các cậu…” Mụ phù thủy có chút tức giận, nhưng lại lập tức bắt đầu ho khan kịch liệt, hình lọm khọm trước kia thân càng thêm còng xuống, giống như muốn vặn gãy cả eo vậy.

“Khụ khụ… Được rồi!”

Sau một hồi lâu, mụ phù thủy mới thở ra hơi, thế nhưng sắc mặt đã biến thành trắng bệch.

“Đó là một vật giống tế đàn, trong phòng thí nghiệm chỉ có một toà kia thôi, các cậu tuyệt đối sẽ không nhận sai!”

Mụ phù thủy mở miệng, âm thanh có vẻ hơi bất đắc dĩ.

“Sau đó thì sao? Chỉ có ít tài liệu như thế sao?” Khuyên Đồng gấp gáp hỏi tiếp.

“Không phải vậy thì cậu còn tưởng rằng có cái gì?” Trong mắt Mụ phù thủy bắn ra tia sang màu xanh lục, trực tiếp nhìn chằm chằm vào Khuyên Đồng: “Ta cũng chỉ nhìn thấy trong vài phần tài liệu cổ đại biết trong bí cảnh có thể có tế đàn kia, nào biết được tài liệu cụ thể?”

Dường như là sợ mụ phù thủy lại tức giận, Khuyên Đồng rất lý trí lựa chọn không hỏi nhiều.

“Như vậy tác dụng của tế đàn kia là gì?” Sau khi Khuyên Đồng câm miệng không hỏi nữa. Lâm Lôi lại lên tiếng hỏi: “Bà đừng nói là tế đàn dùng làm gì bà cũng không biết mà đã muốn đi tìm.”

“Chuyện này tự nhiên không phải!” Trên mặt mụ phù thủy không ngừng biến ảo, cuối cùng vẫn nói ra: “Tế đàn kia là kết quả sau này củi Đồ Hồn Giáo thời thượng cổ hậu kỳ, gọi là tế đàn linh hồn, đối với thương thế hiện tại trên người của ta có tác dụng giảm bớt rất lớn, thậm chí có thể trực tiếp chữa trị…”

“Chỉ cần các cậu trợ giúp ta đến nơi đó, tư liệu của Huyết Thủ cậu và lôi viêm thạch của Khuyên Đồng, hồ nước thở dài của Kiệt Y đều sẽ không thiếu!”

Mụ phù thủy lần thứ hai bảo đảm.

Nhưng Lâm Lôi có chút không tin, mụ phù thủy này dường như còn có tính toán khác.

“Bà và ta là bạn tốt nhiều năm, ta không giúp bà thì giúp ai đây?” Kiệt Y trong ba người mở miệng trước. Giọng nói không nghe ra là nam hay nữ, lại có một ngữ điệu phi thường kỳ dị.

“Được rồi! Ta cũng chỉ là hỏi một chút mà thôi!” Khuyên Đồng cũng bắt đầu nhượng bộ.

“Còn cậu thì sao? Huyết Thủ ?” Mụ phù thủy nhìn Lâm Lôi.

“Chỉ cần bà không có ý định lợi dụng chúng ta, để chúng ta liều lĩnh nguy hiểm đến tính mạng làm việc cho bà, ta tự nhiên cũng không có dị nghị gì!” Lâm Lôi hừ lạnh một tiếng.

“Vậy thì tốt!”

Mụ phù thủy nhìn đường nối toả ra ánh bạc một chút, “Được rồi, hiện tại đường nối cũng có thể đã ổn định lại. Chúng ta xuất phát thôi!”

Lập tức, trong mắt mụ phù thủy bừng lên khát vọng nóng bỏng. Trực tiếp bước vào trong thông đạo.

Mà ba người Lâm Lôi nhìn lẫn nhau rồi cũng đi theo.

Ánh bạc chói mắt lập tức toả sáng, hoàn toàn nuốt chửng bốn người đi vào.

“Ong ong!”

Lâm Lôi quét mắt nhìn cảnh sắc chung quanh.

Đập vào mắt chính là một con đường màu đen, dường như là dùng kim loại không biết tên gì đó chế thành, ngoài vách tường còn có thể chiếu ra hình bóng của đám người Lâm Lôi.

Chỉ là cái bóng nhìn có chút vặn vẹo, dường như còn phát ra tiếng cười làm người sởn cả tóc gáy.

“Có them vu thuật gây ảo giác để khống chế sao?” Lâm Lôi cười nhạt, ở trong mắt hắn lóe lên hào quang màu đen, trong nháy mắt đã thoát khỏi trạng thái này.

Sau đó, hắn nghe được tiếng ong ong.

Theo âm thanh là một đám mây đen lớn màu xám, cách chỗ này rất gần rồi, lúc này Lâm Lôi mới phát hiện, trong những mây đen này đều là sinh vật phi nga màu xám.

Toàn thân những sinh vật này mọc đầy lông tơ, trên mỗi cánh khổng lồ còn có một hình vẽ con mắt màu đen, nhìn cực kỳ quỷ dị.

“Cẩn thận! Là thực hồn phi nga!” Mụ phù thủy trước tiên kêu to.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right