Chương 336: Ác chiến (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 933 lượt đọc

Chương 336: Ác chiến (1)

Oán linh căm hận là một loại sinh vật phù thủy hợp thành mà Lâm Lôi nhìn thấy trên thư tịch cổ đại.

Lai lịch cụ thể của nó là gì thì đã không rõ ràng lắm, nhưng Lâm Lôi nhớ rất rõ trên bản sách cổ lúc trước mình đọc được kia, oán linh căm hận lại trực tiếp bị miêu tả là ác ma.

Loại sinh vật này không chỉ có huyết nhục và sức sống cực kỳ mạnh mẽ, càng làm người ta sợ hãi chính là trên người nó luôn luôn toả ra linh thể ô nhiễm.

Loại ôn dịch trên linh hồn này, người bình thường căn bản không thể chống lại, thường thường vừa gặp đã chết một đám lớn.

Vì lẽ đó khi oán linh căm hận xuất hiện, thường thường đại diện cho việc người bình thường ở một thậm chí mấy thành trì diệt vong.

Mà một lần nghiêm trọng nhất là xuất hiện hơn một trăm con oán linh căm hận!

Quân đoàn khủng bố này thậm chí còn mạnh mẽ đánh tan hai tổng bộ phù thủy thượng cổ, khiến gần hai phần mười người bình thường ở Nam Hải bờ bị diệt vong!

Cuối cùng là do một vị thần tinh phù thủy không biết tên thời thượng cổ ra tay, mới hủy diệt được quân đoàn khủng bố này.

“Không ngờ loại oán linh căm hận này lại là do Đồ Hồn Giáo thượng cổ làm ra! Cũng đúng, thời gian cũng trừng khớp!”

Trong mắt Lâm Lôi hiện ra vẻ hiểu rõ.

Căn cứ vào lịch sử ghi chép trong phù thủy thế giới, sau khi thiên tai oán linh căm hận kết thúc, Đồ Hồn Giáo lập tức rơi vào một loại trạng thái quỷ dị, đầu tiên là tuyên dương tín ngưỡng bọn họ- Cách Cách Vu chí cao chắc chắn sẽ giáng lâm, lập tức thống trị thế giới này, sau đó lại tiến hành mấy lần huyết tế cùng hi sinh có quy mô vô cùng lớn, từ đó hoàn toàn biến mất ở phù thủy giới.

Bây giờ nhìn lại, Đồ Hồn Giáo rõ ràng là khiến quần chúng phẫn nộ nên bị phù thủy giới ở Nam Hải bờ đồng loạt ra tay, liên thủ tiêu diệt!

Lúc này, oán linh căm hận đang đi tới cũng phát hiện ra Lâm Lôi.

Trong đôi mắt một lớn một nhỏ của nó toát ra vẻ khát máu. Thậm chí, ngay cả thân thể dài rộng mập mạp cũng hưng phấn đến mức khẽ run.

Một luồng sương mù màu xanh nhạt trực tiếp bao trùm toàn bộ hoa viên.

“Linh hồn ôn dịch!” Trên mặt Lâm Lôi hiện ra vẻ căng thẳng, nhận ra thứ mà oán linh căm hận làm người sợ hãi nhất này.

“Khoa Mạc Âm chi lân!”

Lâm Lôi hơi động suy nghĩ, toàn thân hắn lập tức có một tầng vảy dày đặc bao trùm lên, lớp vảy màu đen, lít nha lít nhít mọc đầy thân thể Lâm Lôi, ngay cả trên mặt cũng không bỏ xót.

Có vảy bao phủ, hiện tại hình dáng Lâm Lôi đã đại biến, ngay cả hai mắt cũng mơ hồ biến thành màu hổ phách.

Mà lớp vảy này cũng không khiến hắn có vẻ hung ác, mà dưới mị lực của huyết mạch thuật sĩ, cả người hắn lại càng tràn ngập vẻ đẹp.

Cho dù là một người bình thường đến xem, cũng sẽ cho rằng hiện tại trên người Lâm Lôi tràn ngập vẻ đẹp dã thú.

Thậm chí, nếu như hiện tại Lâm Lôi là bán thú nhân xà tộc, thậm chí sẽ bị xem là cống phẩm quý giá, được hiến cho xà mẫu, tuy rằng Lâm Lôi nhất định cũng không muốn thế.

Sau khi thiên phú vu thuật phòng ngự thuấn phát ra, Lâm Lôi vẫn chưa thỏa mãn, bàn tay lập tức lướt qua dưới cổ.

Một chùm hào quang màu đỏ sậm từ dưới cổ hắn lan ra, sau đó cũng bao trùm đến toàn thân, mơ hồ hình thành một bộ khôi giáp.

Đối mặtvới sự khủng bố từ linh hồn ôn dịch. Lâm Lôi cũng cẩn thận hơn mấy phần, không chỉ toàn lực phát động thiên phú vu thuật, ngay cả lá bài tẩy Đọa Tinh Chi Trụy cũng kích phát ra.

Oán linh căm hận có thực lực tuyệt đối vượt xa phù thủy cấp 1 bình thường, hơn nữa còn không biết nó bị phù thủy của Đồ Hồn Giáo thêm vào năng lực biến thái gì, nên càng quỷ dị và khó chơi hơn.

Lâm Lôi không muốn bởi vì chính mình nhất thời sai lầm mà khiến bản thân gặp phải phiền phức không cắt đuôi được——Vấn đề trên linh hồn tuyệt đối khó có thể chữa trị hơn so với tổn thương trên thân thể!

Mà hiện tại, trên người hắn ngoại trừ màng ánh sáng đỏ như máu lúc trước. Lại có thêm hai tầng phòng ngự là Khoa Mạc Âm chi lân và Đọa Tinh Chi Trụy.

Ngay sau khi Lâm Lôi bố trí xong, sương mù màu xanh nhạt cũng bao phủ đến chỗ hắn đứng.

Vù!

Ngay trong nháy mắt sương mù bao phủ đến, Lâm Lôi lập tức cảm thấy đầu óc ngây ngất, hào quang màu đỏ trong thức hải ngòm dập dờn, tinh thể ở trung tâm bắn ra một luồng lực lượng tinh thần, xua tan cảm giác choáng váng này trong nháy mắt.

Xì xì!

Cùng lúc đó, Lâm Lôi màng ánh sáng màu đỏ tươi phòng ngự ở ngoài cùng vừa va vào sương mù trong nháy mắt đã phát ra tiếng vật thể bị ăn mòn, mấy giây sau đã hoàn toàn tán loạn.

Sau đó, bóng mờ áo giáp do Đọa Tinh Chi Trụy hình thành cũng bắt đầu vang lên âm thanh không chịu nổi, năng lượng dự trữ bên trong không ngừng tiêu hao.

“Đây là còn chưa phá tán phòng ngự, chỉ là dư âm từ linh thể ô nhiễm đã có ảnh hưởng như vậy!”

Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào oán linh căm hận càng ngày càng gần, vẻ kiêng dè trên mặt càng thêm rõ ràng.

“Gào! ! !”

Sau lưng oán linh căm hận đột nhiên lần thứ hai mọc ra hai cánh tay tráng kiện, đẩy một cái trên mặt đất!

Dựa vào lực bộc phát này, tốc độ của oán linh căm hận tăng vọt, vọt thẳng đến trước mặt Lâm Lôi, lưỡi búa ở tay trái mạnh mẽ chém tới eo Lâm Lôi!

Sức mạnh khổng lồ còn chưa tới, những dường như đã khiến không khí chung quanh bị áp súc thành tinh thể, vọt mạnh tới Lâm Lôi!

Trong đôi mắt Lâm Lôi lóe lên hào quang màu xanh lam, thân thể vặn vẹo một góc độ khó mà tin nổi, tránh được lưỡi búa kia.

“Tiềm ảnh Hỏa Cầu!”

Sau khi tránh thoát được công kích, Lâm Lôi nhìn chung quanh một chút, hoa viên bốn phía đều bị sương mù màu xanh lục ngăn cản, nếu như không đánh giết con oán linh căm hận này được thì sẽ hoàn toàn không thông qua được.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right