Chương 340: Cơ thể sống số 1

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,878 lượt đọc

Chương 340: Cơ thể sống số 1

Khi Lâm Lôi đang suy nghĩ về oán linh căm hận.

Linh thể trong trận pháp cũng rốt cục bị đốt cháy hầu như không còn, ngọn lửa màu tím dần dần tắt đi.

Phốc! Ánh sáng trên vu thuật trận pháp cũng biến mất.

Lâm Lôi đi tới bên trong.

Một mùi vị bị đốt cháy khét xông tới mặt, còn kèm theo mùi vị làm người ta cực kỳ buồn nôn buồn nôn.

“Loại mùi này giống như mùi trực tiếp đốt cháy nước cồng ngầm vậy!” Lâm Lôi cau mày, đi tới chính giữa.

Thi thể người bình thường bên trong bị hỏa diễm đối đã hóa thành tro tàn từ lâu.

Mà trên mặt đất, chính giữa trận pháp bị đốt cháy khét còn có một chút ánh huỳnh quang hấp dẫn Lâm Lôi chú ý.

Đó là một ít tinh thể màu xanh lục nhỏ vụn giống mảnh vụ kim cương óng ánh xán lạn, lẳng lặng nằm dưới đáy hố.

Trên tay Lâm Lôi bao trùm một tầng vảy, nhặt lấy tinh thể màu xanh lục này.

“Trọng lượng rất nhẹ! Nhưng phi thường cứng!” Bàn tay Lâm Lôi không ngừng dùng sức, khớp xương nổ vang, nhưng hắn có sức mạnh cao tới 7. 1 lại hoàn toàn không thể niết nát tinh thể này.

“...” Đột nhiên, một tiếng than nhẹ chui vào lỗ tai Lâm Lôi, thanh âm này dường như là từ tinh thể màu xanh lục phát ra.

Trên mặt Lâm Lôi mang theo vẻ tò mò, đưa tinh thể đến gần lỗ tai.

“Cảm tạ cậu! Người tuổi trẻ!”

Trong nháy mắt! Bạch quang xinh đẹp dường như soi sáng cả tòa hoa viên, trong bạch quang, Lâm Lôi nhìn thấy bóng mờ của hàng ngàn, hàng vạn nhân loại.

Khuôn mặt những bóng mờ này mơ hồ có chút quen thuộc, chính là dáng vẻ các linh thể lúc trước, nhưng thể hình đã biến trở về thành người bình thường rồi.

Khuôn mặt bóng mờ có nữ có nam, thậm chí còn có mấy người mặc trang phục phù thủy cùng học đồ, nhưng lúc này, trên mặt bọn họ đều mang theo nụ cười ôn hòa, dần dần tan rã trong ánh sáng trắng.

“Ừm!” Lâm Lôi nhìn chung quanh một chút, bởi oán linh căm hận tử vong, lục linh hồn ôn dịch màu xanh đã biến mất, hoa viên lại lộ ra.

Mà hình bóng linh thể vừa nãy đã biến toàn bộ, giống như hắn đang nằm mơ vậy.

Nhưng Lâm Lôi biết tuyệt đối không phải hắn xuất hiện ảo giác.

Lúc này âm thanh của Chíp cũng vang lên.

“Trải qua quét hình, vật phẩm này là linh hồn tinh thạch! Vì đốt cháy lượng lớn linh hồn biến thành tinh hoa! Trong điển tịch cổ, vật này là một trong các loại tiền mà rất nhiều cường giả ở dị vị diện yêu thích nhất!”

“Linh hồn tinh thạch!” Trong Lâm Lôi lóe lên vẻ hiểu rõ.

Hắn cũng đã từng nghe nói về thứ này, chỉ có điều, thứ này dường như chỉ có phù thủy cao cấp mới có thể lợi dụng.

Lấy năng lực của phù thủy cấp 1 còn không đánh vỡ được vỏ ngoài của tinh thạch linh hồn để rút lấy năng lượng linh hồn bên trong.

“Bất kể nói thế nào, sau này khẳng định có thể dùng tới!” Lâm Lôi thu hết lấy đống tinh thể linh hồn màu xanh lục trên mặt đất, cẩn thẩn thả vào một cái túi nhỏ, còn dùng kim tuyến buộc chặt, rồi mới bỏ vào trong lồng ngực.

Lúc này, linh hồn ôn dịch màu xanh lục đã tan hết, trên vách đá ở cuối hoa viên xuất hiện từng vết nứt tốt giống thằn lằn, mọc đầy mặt tường.

Lâm Lôi đi tới trước vách tường đầy vết nứt này, tay phải nhẹ nhàng đánh nên trên vách tường rạn nứt!

Ào ào ào!

Vô số hòn đá rơi xuống, trên mặt đất bắn lên một lượng vôi lớn, sau vách tường có một cửa động sâu thẳm lập loè ra ánh sáng đen kịt.

Trong mắt Lâm Lôi loé lên hào quang đen kịt.

Lập tức, hắn bứt xuống một sợi tóc dài, trong miệng đọc vài câu thần chú quỷ dị.

Sợi tóc dài màu đen vặn vẹo rơi xuống đất, không ngừng biến thành lớn hơn, cuối cùng biến thành một con rắn nhỏ màu đen.

Con rắn nhỏ này có vảy dày đặc, một đôi mắt nhỏ màu đỏ kết hợp với thân thể như ngọc, không những không có vẻ dữ tợn, trái lại có chút đáng yêu.

Con rắn nhỏ đầu tiên là bò một vòng quanh Lâm Lôi, lưỡi rắn bé nhỏ thẻ ra, liếm liếm trên ủng Lâm Lôi rồi lắc lư vẫy vẫy bò vào trong thông đạo đen kịt.

Lâm Lôi nhắm hai mắt lại, một tia lực lượng tinh thần duy trì liên hệ cùng con rắn nhỏ, một vài hình ảnh và âm thanh cũng xuất hiện trước mặt Lâm Lôi.

Tia sáng bốn phía rất mờ, nhưng đối với con rắn nhỏ thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Xuyên qua mắt của con rắn nhỏ, Lâm Lôi có thể nhìn thấy đây là một quặng mỏ, trên vách tường bốn phía còn có rễ cây leo lên.

Những rễ cây này đan xen vào nhau, giống một tấm lưới đánh cá lan khắp chung quanh.

Khi con rắn nhỏ không ngừng thâm nhập, sau khi nó bò được khoảng một ngàn mét, một rễ cây màu vàng đất giống vách tường chặn lại bước tiến của con rắn nhỏ.

“Đây là… Rễ cây sương mù, trang bị chống trộm thời đại thượng cổ!”

Trong lòng Lâm Lôi vui vẻ, có trang bị này xuất hiện, chững tỏ hắn đã tới rất gần trung tâm phòng thí nghiệm.

“Người tiến vào! Trả lời ta một vấn đề, nếu không cậu sẽ bị xé thành mảnh vỡ!” Từ trên vài rễ cây to lớn, đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt người lớn tuổi, người lớn tuổi này nhìn vào mắt con rắn nhỏ, dường như có thể xuyên thấu qua nó, nhìn thấy Lâm Lôi phía sau.

“Xin mời đặt ra vấn đề!” Lâm Lôi xuyên qua mắt con rắn nhỏ màu đen, trực tiếp tỏa ra một luồng sóng tinh thần.

“Vật gì có khuôn mặt như bảo thạch, mắt trân châu, mỗi khi đến mùa đông, tạo hóa đều sẽ ban ân chho nó một cơ hội sống lại?”

“Đây…” Lâm Lôi cúi đầu, làm ra vẻ trầm tư, nhưng lại đang thầm ra lệnh: “Chíp! Tìm tòi cơ sở dữ liệu!”

“Keng! Dựa theo mục lục chủ thể cung cấp, yêu cầu phù hợp có: 1- Bảo thạch hải tinh, độ tương tự 97%; 2- Hải địa tinh quỳ, độ tương tự 78% ; 3 …”

Trong nháy mắt Chíp đã đưa ra câu trả lời.

“Là bảo thạch hải tinh!” Con rắn nhỏ trước rễ cây sương mù trả lời.

“Chính xác!” Rễ cây sương mù phát ra một tiếng gào đinh tai nhức óc, rút sợi rễ giống rút củ cải từ dưới mặt đất, lộ ra một con đường giấu ở sau lưng nó.

“Để tưởng thưởng, cậu có thể thu được quyền lực đi qua từ nơi này!” Khuôn mặt trên rễ cây sương mù nở nụ cười.

“Tưởng thưởng sao? Ta không cho là như vậy!”

Con rắn nhỏ lắc lắc đầu, bò vào đường nối.

Đùng! Trong nháy mắt, một rễ cây lớn tốt giống bàn tay khổng lồ trực tiếp ngăn cản con rắn nhỏ.

“Ta cho phép chính là phù thủy phía sau, không phải sinh vật vu thuật này!” Khuôn mặt già nua trên rễ cây xuất hiện một vẻ tức giận.

“Phù thủy trẻ tuổi, cậu đang miệt thị ta sao?”

“Nó là một phần của ta, ta cho rằng nó có tư cách tiến vào!” Con rắn nhỏ ngẩng đầu, đối diện với khuôn mặt kia.

“Không! Cậu nhất định phải tự mình lại đây!” Rễ cây già ở phương diện này lại khá bướng bỉnh với chuyện này.

“Nếu đã nói như vậy!” Con rắn nhỏ màu đen cúi đầu, giống như đang suy nghĩ cái gì.

Lập tức, thân thể con rắn nhỏ bắn ra, chẳng khác nào tia chớp trực tiếp bắn vào đường nối.

Đùng!

Trong thông đạo trước kia vốn vô cùng bình tĩnh, đột nhiên bắn ra vô số tia chớp màu đen, những tia chớp này chẳng khác nào có sinh mệnh, bay thẳng đến con rắn nhỏ đang nhào tới.

Trong một mảnh đốm lửa, con rắn nhỏ trực tiếp bị đánh thành từng mảnh vỡ cháy đen.

“Quả nhiên là cạm bẫy! Hắc ngục cuồng lôi cấp năm trở lên, số lượng lại nhiều như vậy, nếu thật sự bỏ ra vốn lớn…”

Bên ngoài lối vào ở hoa viên, Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào con đường, lộ ra một tia cười nhạo.

Rễ cây sương mù vốn là một cái bẫy! Dù kẻ xâm lấn trả lời chính xác, nó cũng chỉ có thể dụ người tới bước vào trong bẫy rập.

Đáng tiếc, sau nhiều năm trôi qua, trí tuệ của rễ cây sương mù giống như xuất hiện chút vấn đề, lộ ra vẻ quá mức cấp bách, khiến Lâm Lôi phát hiện điểm không đúng.

Cạm bẫy cho dù tốt, sau khi bị nhìn thấu hãy cùng trở thành chuyện cười.

Mà vào lúc này, một luồng địa chấn mãnh liệt từ trong hầm mỏ truyền đến, mơ hồ còn kèm theo một tiếng nói già nua: “Giết mày! Tao muốn giết mày! Kẻ xâm lấn!”

Dường như tất cả vách tường trong hầm mỏ đều là do rễ cây nâng lên, hiện tại rễ cây muốn giãy dụa đi ra, nhất thời gây nên phản ứng dây chuyền.

“Loại sinh vật này, thể chất cùng sức mạnh e là còn cao hơn cả oán linh căm hận lúc trước, đồng thời, bởi vì nó là thực vật, sức sống cực kỳ ngoan cường, đối với tấn công bằng tinh thần lại có kháng tính, so với oán linh căm hận lại càng thêm khó có thể đối phó, trong hầm mỏ còn là sân nhà đối phương, chỉ cần nó muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể sống chôn mình!”

Lâm Lôi cúi đầu trầm tư lại, đột nhiên ngẩng đầu lên, khóe miệng lộ ra nụ cười quái dị.

“Đáng tiếc! Loại thực vật này, vừa vặn tương khắc với kết quả thí nghiệm gần nhất của tao đấy! Vậy đành thả ra ở đây đi!”

Lâm Lôi lấy từ trong bóp da phía sau ra một ống nghiệm thủy tinh, mà trong ống nghiệm không có bất kỳ thuốc nào, ở dưới đáy chỉ có một vật thể điểm đen, thật giống như một loại động vật chân đốt, còn mọc ra một đôi cánh trong suốt.

Sau khi nhìn thấy vật này, sắc mặt Lâm Lôi trở nên cực kỳ thận trọng lên.

“Cũng không biết thả vật này ra là tốt hay xấu, nhưng mình vẫn muốn thử xem…”

Lâm Lôi tự lẩm bẩm.

Đây là kết quả trong một lần thí nghiệm của hắn.

Trong ống nghiệm là một con mối ở thế giới phù thủy, khi Lâm Lôi ở bí cảnh bốn mùa giải quyết sâu bệnh đã phát hiện ra.

Bởi vì tổ hợp gien của con này và các con mối còn lại không giống nhau, có vẻ đặc biệt cường tráng, bởi vậy lúc trước bị Lâm Lôi tiện tay bắt đi, sau đó mới phát hiệnra bí mật này!

Trên người con mối này có một đoạn gien phi thường kỳ quái ký sinh, để con mối này có sức sống và sức sinh sản vô cùng kinh khủng.

Tốc độ như thế này đã vượt xa quy luật chung của thiên nhiên, Lâm Lôi nghĩ đây chính là tổ hợp thể giữa bệnh độc và tế bào ung thư ở dị thế giới.

Sau nhiều lần lấy ra không có kết quả, Lâm Lôi cũng chỉ có thể thông qua chíp nguyên tử giải phẫu con mối, lần thứ hai tăng cường năng lực biến thái nguyên bản của con mối, cải tạo thành vũ khí chuyên môn dùng để công kích thực vật!

Bây giờ nhìn lại, vừa vặn dùng ở đây.

“Đến đây đi! Để tao xem một chút, tổ hợp sinh vật ở phù thủy giới quỷ dị, hơn nữa kết hợp với khoa học kỹ thuật hàng đầu thời hiện đại, rốt cuộc có thể thả ra sức mạnh thế nào!”

“Chủ thể sắp phóng ra cơ thể sống số một! Căn cứ trình tự giả thiết trước đó, xin mời thiết lập tham số tự hủy!”

Lúc này, chíp lại vang lên tiếng nhắc nhở.

“5 phút!”

Lâm Lôi đưa một tia lực lượng tinh thần vào ống nghiệm, sau đó lại nhỏ vài giọt nước thuốc màu đỏ vào bên trong, dường như đang làm công tác điều chỉnh cuối cùng.

Sau đó, hắn nhìn rễ cây sương mù còn đang bạo động trong con đường.

“Hưởng thụ tử vong đi!”

Lâm Lôi cười gằn, mở ra nắp ống nghiệm, thả con mối bỏ vào trong động.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right