Chương 371: Hắc vu sư
Sắc mặt Chiêm Mỗ đỏ lên, đột nhiên quát lớn: “Hình thái ba!”
Trong phút chốc, ngoài lớp da trên người hắn đã chảy ra từng giọt máu.
Rất nhiều máu tươi đã nhuộm quần áo của hắn thành màu đỏ, khiến cả người hắn nhìn giống như mới từ biển máu bò ra vậy.
Kèm theo máu tươi đang tuôn ra là một luồng tinh thần lực khổng lồ cũng từ trên người Chiêm Mỗ ầm ầm bắn ra.
Cự kiếm trên tay Chiêm Mỗ trực tiếp đã biến thành đỏ như màu máu, ánh sáng trong nháy mắt tăng vọt mấy mét!
Ầm!
Tấm khiên kim loại màu đen trước mặt trùm thổ phỉ bị huyết kiếm đánh cho ầm ầm tan vỡ.
Lập tức, Chiêm Mỗ vung huyết kiếm trong tay len, một chiêu kiếm mạnh mẽ chém xuống trùm thổ phỉ áo bào đen.
Xoẹt!
Tên trùm thổ phỉ áo bào đen bị trực tiếp đánh bay ra ngoài, cùng lúc đó, ma hóa vật phẩm hình chiếc nhẫn màu đen trên người hắn ở giữa không trung cũng trực tiếp vỡ vụn, biến thành bột phấn tung bay trong không khí.
“Làm rất khá! Chiêm Mỗ!”
“Thật không hổ là Chiêm Mỗ học trưởng!”
Đám học đồ Thấp Địa Hoa Viên ở đây lập tức lớn tiếng hoan hô lên.
Mà Chiêm Mỗ lập tức quay ngược huyết kiếm, nhắm vào đám đạo tặc còn sót lại kua.
Xem ra, hắn dự định một hơi giải quyết hết những kẻ địch này, dù sao, hình thái ba đối với hắn cũng là một loại gánh nặng, còn kèm theo di chứng phi thường phiền phức về sau.
“Chiêm Mỗ là lợi hại nhất …” Bối Tư Tháp nhìn Chiêm Mỗ đang đại phát thần uy, trên mặt dẫn đỏ ửng, trong đôi mắt dường như cũng lóe ra ngôi sao.
“Một đám rác rưởi, lại còn muốn ta ra tay!”
Đột nhiên, một thanh âm khàn khàn quỷ dị vang lên trên sân bãi.
Sau khi nghe được âm thanh này, đám đạo tặc khi nãy còn đang hung hăng lại giống như nhìn thấy thần linh lập tức quỳ trên mặt đất, thân thể còn khẽ run rẩy.
Kèm theo giọng nói khan khan này là một bàn tay to màu đen, trực tiếp nổi lên từ giữa không trung, vỗ tới Chiêm Mỗ chẳng khác nào đập ruồi.
“Ầm!”
Bàn tay màu đen chỉ vỗ một cái, đã dễ dàng đánh bay huyết kiếm trên tay Chiêm Mỗ ra ngoài, sau đó nắm tay lại đánh ra một đòn! Lồng ngực Chiêm Mỗ lõm xuống,miệng phun máu tươi bay ngược lại.
“Chính… phù thủy chính thức? !”
Chiêm Mỗ nằm trên đất lộ ra vẻ không thể tin tưởng, rồi lập tức ngất đi.
” Phù thủy chính thức?” Sắc mặt Bối Tư Tháp cũng trắng bệch, xương cốt cả người giống như bị rút đi, tê liệt trên mặt đất: “Chúng ta xong rồi!”
Tuy rằng trước đó bọn hắn cũng từng nghe nói, có một số hắc vu sư đã đột phá phù thủy chính thức, cũng tham gia làm đạo tặc nhưng chưa từng có nghĩ đến chuyện bọn hắn lại gặp phải!
Đây chính là phù thủy đại nhân cao cao tại thượng! Làm sao có khả năng để ý đến một đám học đồ nho nhỏ như bọn hắn?
Đáng tiếc, hiện thực sở dĩ vẫn là hiện thực, trong lúc bạn chưa kịp chuẩn bị đã đột nhiên giáng lâm.
Một hắc vu sư mặc áo choàng màu đen, trên áo choàng thêu viền vàng, đồng thời khuôn mặt dùng một tầng khói đen che khuất, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt đám người Lâm Lôi.
“Gào!” Kiều Trị lớn tiếng gầm gừ, trực tiếp vọt tới hắc vu sư kia.
Hắn biến thân thành người khổng lồ xanh tuy rằng uy lực mạnh mẽ, nhưng cũng có di chứng về sau, chính là sẽ mất đi lý trí, đặc biệt trong lúc biến thân, loại khuynh hướng này sẽ càng rõ ràng.
Hiện tại, hắn theo bản năng vọt tới hắc vu sư trong sân mang đến cho hắn áp lực thật lớn.
“Kiều Trị! Không được!” Tây Nhị hô to, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
“Một học đồ nho nhỏ lại dám động thủ với phù thủy đại nhân vĩ đại!”
Hắc vu sư kia khẽ cười, một móng vuốt màu xanh lục quái dị, trực tiếp chộp tới Kiều Trị.
Phù phù!
Đột nhiên, một Hỏa Cầu hừng hực hắc diễm, trực tiếp bắn trúng quái trảo kia.
Ngọn lửa màu đen lập tức đốt cháy, biến cả bầu trời thành màu đen.
Quái trảo màu xanh lục kia chỉ kiên trì được mấy giây trong ngọn lửa màu đen, sau đó hoàn toàn bị thiêu thành tro tàn.
“Là ai?” Phù thủy áo bào đen phẫn nộ quát.
“Ai…” Trả lời hắn là một tiếng thờ dài nhè nhẹ.
Lập tức, trên người Lâm Lôi lóe lên hào quang màu đen, đã đi thẳng tới trước mặt Kiều Trị.
Nhưng lúc này bên mép Kiều Trị chảy đầy nước bọt, ánh mắt vẩn đục, đã hoàn toàn mất đi lý trí, nhìn thấy Lâm Lôi cũng là trực tiếp vồ đến.
Trên cánh tay người khổng lồ xanh bắp thịt cuồn cuộn, mang theo kình phong kịch liệt.
Mà đối mặt với đòn công kích này, Lâm Lôi chỉ nhẹ nhàng đưa tay phải ra!
Ầm!
Nắm đấm lớn bị bàn tay thon dài trắng nõn của Lâm Lôi trực tiếp cản lại.
So với người khổng lồ xanh này thì thân thể của Lâm Lôi giống một đứa con nít vậy, nhưng Lâm Lôi vẫn dễ dàng chống lại một công kích toàn lực từ người khổng lồ xanh!
Cảnh tượng này có chút buồn cười, nhưng người ở chỗ này lại không có ai cười nổi.
“Chính… phù thủy chính thức? ? ?”
Á Lịch Sơn Đại há to miệng ra, giống như một con cóc thì thầm: “Lâm Lôi lại là một vị phù thủy chính thức đại nhân! ! ! Trời ạ…”
“Chúng ta đã làm chuyện ngu xuẩn như thế nào ” Lạp Na cùng mấy học đồ khác cũng giống như đã phát ngốc.
Còn Bối Tư Tháp, cô ả này đã gần như co quắp ngã trên mặt đất, ngay cả một câu cũng không nói được.
Người duy nhất có sắc mặt vui mừng chính là Tây Nhị.
Mà lúc này Kiều Trị đã bị vô số xiềng xích màu đen dưới chân Lâm Lôi mọc ra trói buộc.
Kiều Trị hóa thân thành người khổng lồ xanh lập tức co lại, toàn thân không ngừng bốc lên khói trắng, cả người dần dần nhỏ đi, cuối cùng hồi phục đến dáng dấp người bình thường.
“Kiều Trị!” Tây Nhị tiến lên, đỡ Kiều Trị từ trong xiềng xích đi ra.
Lúc này Kiều Trị đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, thân thể còn đang vô thức co giật, trên mặt còn có lượng lớn điểm lấm tấm màu xanh lục, môi trắng bệch đến đáng sợ.
“Lôi… Đại nhân, xin ngài cứu giúp hắn!” Tây Nhị nâng khuôn mặt của Kiều Trị lên, vẻ mặt phi thường vội vã.
“Không cần lo lắng!”
“Đây chỉ là một loại phản ứng bài xích khi cấy ghép tế bào cây vạn tuế da xanh, rất dễ dàng giải quyết!”
Trên tay Lâm Lôi bốc lên một vòng hào quang màu nhũ bạch, ấn tới trên đầu Kiều Trị.
Khi hào quang màu nhũ bạch hóa thành từng tia sáng từ mũi và tai Kiều Trị chui vào. Điểm lấm tấm màu xanh lục trên mặt hắn nhanh chóng biến mất, mấy giây sau, Kiều Trị đã khôi phục yên tĩnh, chẳng khác nào người bình thường đang ngủ thiếp đi.
Chờ đến khi lo liệu xong cho Kiều Trị, Lâm Lôi mới đứng lên, nhìn phù thủy vẫn chờ ở một bên kia.
“Thật không ngờ ở đây cũng có thể gặp phải một vị phù thủy chính thức!”
Phù thủy dùng khói đen che mặt kia phát ra âm thanh, giọng điệu không rõ nam nữ, rõ rang đã trải qua ngụy trang.
“Tao cũng không ngờ tùy tiện che dấu thân phận đi ra ngoài đi dạo, cũng có thể gặp phải một vị hắc vu sư!” Lâm Lôi bình thản cười cợt.
Tuy rằng bình thường hắn cũng cùng người của Thiên Diệp Thủ tham gia cướp bóc. Nhưng này đều đối phó với mục tiêu có độ khó cao như Cửu Hoàn Bạch Tháp.
Còn làm một phù thủy chính thức lại ở trên làm cường đạo, cướp bóc của học đồ thì hắn thật sự làm không được.
Khi Lâm Lôi nhìn tới, tên hắc vu sư đối diện kia rõ ràng có chút quẫn bách, ngay cả sóng tinh thần trên người cũng tương đối kém, hẳn là mới vừa tiến vào cấp một không lâu, ngay cả tiến độ nguyên tố hóa lực lượng tinh thần cũng phi thường thấp.
“Như vậy, nể mặt của ngài, ta có thể buông tha bọn họ!” Phù thủy áo bào đen lập tức nói.
Vì một chút xíu lợi ích như thế mà mà giao thủ cùng một kẻ địch cùng cấp bậc, là chuyện mà bất luận một phù thủy còn có lý trí tồn tại đều sẽ không làm.
“Cảm tạ!”
Lâm Lôi lạnh nhạt nói một câu.
Khi hắn cho rằng đối phương muốn đi thì hắc vu sư đối diện lại nói: “Còn có việc này, ta có một ít tin tức và tình báo, liên quan đến bí cảnh sông Hằng, thế nào? Có hứng thú nghe một hồi hay không?”
” Tình báo về bí cảnh sông Hằng?” Lâm Lôi hơi nghi hoặc thoáng đánh giá hắc vu sư kia một chút.
Lấy thực lực của đối phương, cơ bản không có khả năng lắm được tin tức hữu dụng gì, đồng thời, Lâm Lôi đối với loại bánh từ trên trời rơi xuống này vẫn có cảnh giác.
“Có thể!”
Nhưng Lâm Lôi vẫn đồng ý, hắn cũng muốn nhìn thử xem tên hắc vu sư này muốn giở trò quỷ gì.
“Các ngươi rời đi trước!”
Phù thủy áo bào đen quay về một đám đạo tặc may mắn còn sống sót nói rằng.
“Rõ! Đại nhân! ! !”
Đám đạo tặc ở đây lập tức bỏ chạy, một lát sau đã không thấy bóng dáng.
Trời à! Bọn hắn chỉ cho rằng đánh cướp một đám phù thủy học đồ! Lại không ngờ được trong đội ngũ này lại còn có một vị phù thủy chính thức đại nhân!
Đồng thời, nhìn thái độ của thủ lĩnh chân chính, thực lực của đối phương còn phi thường mạnh mẽ.
Nhân vật như thế, nếu như thấy bọn hắn mà khó chịu, muốn giết chết bọn hắn thì không khó khăn hơn việc giết một con kiến bao nhiêu.
Bởi vậy, những đạo tặc này nhấc lên học đồ lúc trước ngã xuống đất, giống một cơn gió nhanh chóng biến mất ở trước mắt Lâm Lôi.
“Các người cũng ở nơi đây chờ ta!”
Lâm Lôi nhìn đội ngũ của chính mình một chút, mà sau khi hắn lên tiếng, học đồ ở đây đều trong nháy mắt cúi xuống, ngay cả Bối Tư Tháp cũng như thế.
Những học đồ này ở trong học viện đã sớm bồi dưỡng được thói quen , đối với phù thủy trên cao, nhất định phải luôn luôn duy trì kính cẩn, bằng không sẽ phải chịu trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc!
Nhìn tình huống này, đáy lòng Lâm Lôi âm thầm nở nụ cười, lập tức cùng phù thủy trên mặt bao phủ khói đen rời đi.
“Tới đây rồi, có thể nói chứ?”
Sau khi đi theo phù thủy khói đen kia một khoảng cách rất xa, Lâm Lôi hơi nhướng mày, trực tiếp kêu phù thủy phía trước dừng.
“Rốt cuộc có tình báo gì? Nói mau! Nếu như thật sự có giá trị, dù là ma thạch hay cái khác, ta đều sẽ không keo kiệt…”
“Nơi này không quá an toàn, ta cần dẫn cậu rới một chỗ tuyệt đối sẽ không bị ngoại giới dùng vu thuật giám sát dò xét!” Tên phù thủy kia bắt đầu giải thích.
“Thật không?” Trên mặt Lâm Lôi có chút ngờ vực, nhưng vẫn tiếp tục tiến lên lên.
“Đến rồi, chính là chỗ này!”
Tên phù thủy kia dẫn Lâm Lôi đến trước một đống đá vụn bày ra có chút kỳ quái.
“Ta bố trí một trận pháp ngăn cách ở đây, có thể bảo đảm đề tài mà chúng ta đàm luận, tuyệt đối sẽ không bị phù thủy thứ ba biết được…”
Phù thủy trên mặt bao phủ khói đen, ngay cả giới tính đều không phân biệt được trực tiếp cất bước vào trong đống đá, nhưng trên mặt Lâm Lôi hơi một do dự, trực tiếp ngừng lại.
“Làm sao? Không tin ta sao?”
Khói đen phù thủy nói.