Chương 397: Anh hùng cứu mỹ nhân

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,288 lượt đọc

Chương 397: Anh hùng cứu mỹ nhân

Thấy mình sắp bị đàn sói hoang vây quanh, tên học đồ này dần lộ vẻ hung ác.

Tay phải của học đồ đột nhiên đẩy một cái về sau.

Răng rắc! Bàn tay phải của cô trực tiếp nứt ra, lộ ra hàm rang trắng âm u, giống như có thêm một cái miệng ba.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từ trên tay phải của cô lập tức bắn ra dung dịch màu xanh lục tanh tưởi.

“Gào a. . .”

Dung dịch bắn lên trên thân sói hoang, khói trắng lập tức bốc lên, đồng thời nhanh chóng ăn mòn, lộ ra bắp thịt đỏ tươi và xương cốt trắng của sói hoang.

Thế tiến công bầy sói không khỏi hơi ngưng lại, mà thừa cơ hội này, học đồ kia nhanh chóng niệm mấy âm tiết, dùng phép thuật cho mình gia tăng tốc độ.

Rốt cục, trước khi bị bầy sói đuổi theo, học đồ này đột nhiên vọt vào trong một tầng sương mù màu trắng.

Sau khi tiến vào sương mù, học đồ kia khẽ thở phào một hơi.

Cô nhìn bốn phía một chút.

Ở đây lại quỷ dị xuất hiện rất nhiều kiến trúc nhân loại làm bằng gỗ, nhìn có vẻ là một cứ điểm được lâm thời dựng lên.

Mà ở xung quanh còn có thật nhiều phù thủy chính thức cùng học đồ ăn mặc đồng phục học viện Hắc Cốt Lâm ra vào.

“Đứng lại! Học đồ! Khẩu lệnh! Cùng với tín vật!”

Vô số cú mèo màu đen vây quanh học đồ này, tạo thành một hình người to lớn, từ trong miệng hình người phát ra âm thanh.

“Hắc cốt chí thượng!” Học đồ trầm thấp nói, lại móc ra một tấm huy chương màu đen, đặt ở trước mặt người khổng lồ.

“Chính xác!” Người khổng lồ nói, thân hình tản ra, lần thứ hai biến thành vô số cú mèo bay đi. Mà học đồ kia lại móc ra một phần địa đồ để so sánh.

“Không ngờ lại thâm nhập vào nơi này, nơi này lại là khu nguy hiểm đánh dấu ba bạch cốt trở lên, không có thực lực của phù thủy chính thức thì tốt nhất nên mau chóng rời khỏi. . .”

“Ơ! Mùi buồn nôn như thế! Để tao đoán xem là ai tới!”

Đúng vào lúc này, học đồ kia bị mấy học đồ từ bên ngoài đi vào vây quanh.

Một học đồ cầm đầu tuy rằng cũng mặc trang phục học đồ, nhưng phi thường chú trọng trang sức, trên cổ mặt còn đeo một dây chuyền tinh tế màu bạc, phát ra gợn sóng năng lượng khổng lồ, chính là một ma hóa vật phẩm.

“Còn cần phải đoán sao? Loại mùi buồn nôn giống nước ngầm tanh tưởi này, ngoại trừ người lợn Ni Ty ra thì còn có ai?”

Mấy học đồ khác lập tức cười to lên.

Tên học đồ nói chuyện trước đó còn đi tới phía trước, hất đấu bồng trên người học đồ kia.

Dưới đấu bồng lộ ra một khuôn mặt cực kỳ xấu xí.

Đỉnh đầu trọc lốc, hàm răng thưa thớt, còn mọc ra một mũi lợn. Cả người đều toả ra mùi tanh tưởi.

Học đồ tiến vào cứ điểm này lại là đồng hương của Lôi Lâm, bạn học Ni Ty trước đây.

“Lily đại nhân!” Ni Ty khom mình hành lễ, chỉ là biểu hiện trên mặt có chút cứng ngắc.

Bởi vì vẻ ngoài này mà cô không biết đã phải chịu bao nhiêu kỳ thị và bị làm khó dễ ở trong học viện Hắc Cốt Lâm, nhưng đại đa số học đồ cũng sẽ không làm quá mức như thế.

Học đồ chặn ở trước mặt cô lại là huyết mạch của Lily gia tộc, có một đám học đồ đi theo bên người chen chúc, phi thường hung hăng kiêu ngạo. Bình thường ở trong học viện đều luôn chế nhạo cô.

“Ừm!” Học đồ cầm đầu lạnh nhạt gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ rụt rè và tự kiêu đích.

“Người lợn Ni Ty, nơi này không phải nơi mày có thể tới. Đừng để mùi thối của mày quấy nhiễu chư vị phù thủy đại nhân! Bọn họ đều là tổ tông của tao đấy!”

Tên học đồ thuộc Lily gia tộc kia bịt mũi, trên mặt lộ ra vẻ khinh bỉ.

“Ta. . . Ta sẽ lập đi. . .” Ni Ty vội vã lui về phía sau.

Chỉ là lúc rời đi, dưới chân của cô hơi lảo đảo, trong lúc lơ đãng màu đỏ khoáng thạch đang cầm trong tay lộ ra.

“Ừm! Chờ chút!” Tên học đồ kia lập tức gọi Ni Ty lại.“Trong tay mày là cái gì? Lấy ra!”

“Không! Không! Không có gì!” Ni Ty liên tiếp lui về phía sau, tuy rằng cố gắng che giấu, nhưng vẻ hoảng loạn trong đôi mắt vẫn không che nổi.

“Tiện nhân!”

Tên học đồ kia mắng một tiếng. Đột nhiên động thủ, cả cánh tay phải bỗng nhiên lớn lên. Bắp thịt nhô lên từng khối từng khối, lộ ra từng sợi gân xanh.

Ầm! Hắn đánh một quyền vào trên mặt Ni Ty, cả người Ni Ty giống bóng cao su bị đánh bay ra ngoài.

Khi bay ở giữa không trung, một viên khoáng thạch màu đỏ rơi xuống đất, giống con quay xoay tròn.

“Mã Khoa Phu tinh thạch? Còn là màu đỏ?“Tên học đồ của Lily gia tộc nhìn chằm chằm khoáng thạch màu đỏ trên đất, trong đôi mắt lộ vẻ vui mừng và tham lam.

“Đó là của ta. . . Ta. . .” Nhìn thấy vẻ mặt của tên học đồ thuocj Lily gia tộc kia, tâm của Ni Ty lập tức chìm xuống, nhưng viên khoáng thạch này phi thường quan trọng với cô, là vốn liếng để cô có thể lên cấp, bởi vậy, Ni Ty vẫn lấy hết dũng khí trầm thấp nói.

“Tiện nhân chết tiệt! Ngay cả da mặt cũng dày như thế!”

Tên học đồ của Lily gia tộc ra tay đánh người trước đó vẩy vẩy cánh tay, “Viên tinh thạch này rõ ràng là ngày hôm qua tao thu được, tên trộm đê tiện nhà mày không chỉ dám trộm đi, còn dám tuyên bố đây là vật của mày!”

Học đồ vung tay lên: “Lên cho tao! Bắt lấy nó, giao cho đội chấp pháp học viện xử trí!”

Vài tên học đồ phía sau hắn lập tức vây quanh với vẻ không có ý tốt.

Ni Ty liên tục lui về phía sau, trong đôi mắt chảy ra nước mủ màu vàng.

Vài học đồ bên cạnh nhìn cảnh tượng này lại quỷ dị mà duy trì bình tĩnh, thậm chí, ngay cả mấy phù thủy khác cũnglà như vậy.

Học đồ kia là tộc nhân của Lily gia tộc! ! ! Mà Lily gia tộc lại là một trong ba gia tộc lớn của học viện Hăc Cốt Lâm! Rất nhiều tộc nhân đều đảm nhiệm chức vị trong học viện!

Đắc tội với bọn hắn thì sau này không cần nghĩ có thể tiếp tục ở lại học viện nữa!

Đồng thời, phù thủy phòng giữ ở cứ điểm này đều là người của Lily gia tộc, cho dù những người khác muốn ra tay, cũng không thể ra sức.

Huống chi, đám phù thủy đều là một đám sinh vật thực tế, hắc vu sư càng là như vậy.

Sao bọn họ có thể vì một học đồ xấu xí quái vật là Ni Ty mà đối phó cùng Lily gia tộc đây?

Bởi vậy, bọn họ nhiều nhất chỉ dám âm thầm thở dài một tiếng, rồi lại tiếp tục làm việc của mình. Đối với chuyện đã xảy ra bên này coi như hoàn toàn không nhìn thấy.

“Hắc hắc! Tao khó chịu với mày rất lâu rồi, mỗi ngày chỉ nhìn bóng lưng của mày đã khiến tao phát ngán rồi!”

Một học đồ đang vây quanh cười lạnh, tay phải trảo về trước! Một trảo ảnh màu đen xuất hiện, đánh tới trên mặt Ni Ty.

“Tao phải cào nát khuôn mặt buồn nôn của mày!”

Học đồ rống to, giống như trong nháy mắt này có một vật tên là chính nghĩa bám đến mặt trên hắn.

“Không muốn!” Ni Ty giơ hai tay che chắn trên mặt.

Oành! Trảo ảnh màu đen đánh trúng trên tay của cô, lại bị một lớp da cản lại. Trên tay chỉ hơi rách chút da.

Là kết quả thất bại sau khi phù thủy chính thức thí nghiệm biến dị, tuy rằng bề ngoài Ni Ty biến thành như vậy từ đó. Nhưng có một chút sức đề kháng đối với phép thuật cấp bậc học đồ bình thường, sức mạnh đã gia tăng không ít, cũng không biết là may mắn hay bất hạnh.

“Đáng chết!”

Đám học đồ vây quanh lô ra sắc mặt đỏ chót, giống như bị làm nhục vậy. Bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên cùng ra tay.

Hỏa cầu! Băng trùy! Cơn lốc! Đồng thời đánh tới Ni Ty.

“Không. . . Không nên ép ta!” Ni Ty gào khóc, hai tay ôm đầu, phép thuật từ bên trong bắn ra.

“Phốc!” Lập tức, cô há mồm phun một cái, một tia dịch đặc màu xanh lục từ trong miệng cô phun ra ngoài, trúng ngay mặt một học đồ đối diện.

“A!” Bắp thịt trên mặt tên học đồ kia lập tức rơi xuống từng khối, hắn bụm mặt, không ngừng lăn lộn trên đất.

Lúc này. Từ trên người Ni Ty bùng ra một luồng sóng tinh thần thuộc về học đồ cấp ba.

“Ẩn giấu cũng rất sâu đấy?” Nhìn thấy thủ hạ bị như vậy, tên học đồ Lily gia tộc kia rốt cục không chịu được nữa.

Hắn đi về phía trước mấy bước. Trên mặt mang theo ý cười trêu tức: “Lại tới một lần nữa!”

Hắn phách lối chỉ chỉ khuôn mặt của chính mình.

Bị hắn bức bách, Ni Ty lui từng bước về phía sau, cô có đầu óc, nếu như cô dám công kích tộc nhân của Lily gia tộc ở chỗ này, phù thủy phòng giữ nơi này nhất định sẽ xé cô thành mảnh vỡ.

“Ha ha. . . Không dám sao? Vậy tao có thể ra tay rồi!” Tên học đồ của Lily gia tộc cười lớn một tiếng, ngón tay chỉ tay Ni Ty.

“Ràng buộc!”

Từ sợi dây chuyền màu bạc trên cổ hắn đột nhiên bắn ra vô số dây nhỏ màu bạc, từng tầng từng tầng lan tràn ra ngoài giống mạng nhện, trói chặt Ni Ty.

Loạch xoạch!

Sợi tơ màu bạc dần siết chặt, trực tiếp trói Ni Ty vào trong.

Xì xì! Cho dù da dẻ Ni Ty đã trải qua cải tạo, nhưng vẫn bị chỉ bạc ghìm ra dấu vết, dịch đặc màu vàng chảy ra, trên mặt cô hiện ra vẻ mặt thống khổ.

“Cùng tiến lên! Làm thịt tiện nhân này!”

Khi cảm giác mất mặt, tên học đồ Lily gia tộc này đã bắt đầu hung hãn không nhìn quy định học viện, muốn ra tay đánh giết bạn học trong học viện!

Dù sao hắn là người của Lily gia tộc, dù phạm vào lỗi cũng chỉ bị giam cấm, người trong gia tộc nhất định sẽ cứu viện hắn, sợ cái gì?

Ni Ty nhìn học đồ lần thứ hai vây quanh lại đây, trên tay lóe lên phép thuật linh quang, chán nản cúi thấp đầu.

“Ngày hôm nay sẽ phải chết ở chỗ này sao? Tuy rằng cũng là một loại giải thoát, nhưng chết đi như thế mình thật sự có chút không cam lòng. . .” Ni Ty yên lặng nghĩ.

Ầm! ! ! !

Gợn sóng phép thuật truyền đến.

Ni Ty nhắm chặt hai mắt, lại phát hiện trên người không có bất kỳ cảm giác đau nào, cô hơi kinh ngạ ngẩng đầu lên.

Lập tức, vẻ mặt cô biến thành kinh ngạc, há hốc miệng ra.

Trong tầm mắt của cô, một con nọc độc Phi Long to lớn xoay quanh trên bầu trời kết giới cứ điểm.

Mà một bàn tay lớn ngọn lửa màu đen lại đánh xuống phía dưới, hừng hực hắc diễm lập tức xé kết giới ra một hang lớn màu đen.

“Địch tập kích!”

Con cú mèo trước đó từng xuất hiện lần thứ hai ngưng tụ lại, biến thành một người khổng lồ.

“Cút!”

Một thanh niên mặc áo bào đen, vẻ mặt khinh thường vung tay lên.

Một viên Hỏa cầu to lớn màu đen giống thiên thạch từ giữa bầu trời hạ xuống!

Vù! ! !

Vô số lông chim bay ra, người khổng lồ do con cú mèo tạo thành kia chỉ hơi tiếp xúc cùng hỏa diễm đã lập tức tan ra bốn phía, từng con con cú mèo bị đốt thành than cốc từ giữa không trung rơi xuống.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right