Chương 399: Kim Loại trạng thái lỏng

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,897 lượt đọc

Chương 399: Kim Loại trạng thái lỏng

Một vầng sáng màu trắng bạc như một mũi tên từ chân trời phóng tới.

Oành!

Mũi tên ánh sáng màu trắng bạc bắn tới trước người Lôi Lâm, làm vô số cục đá bắn lên.

Sau khi vầng sáng tản đi, lộ ra một ông lão mặc lễ phục màu trắng bạc.

Ông lão này có thật mũi giống diều hâu, trên mặt còn đeo treo sức kim loại, một đôi mắt toả ra tinh mang nhìn chòng chọc vào Lôi Lâm.

“Mày lại không chạy trốn?”

Ông lão lập tức vung tay phải, một quả cầu kim loại từ trong lòng bàn tay ông ta nổi lên, giống như vốn đã nằm trong thân thể hắn vậy.

Quả bóng kim loại màu trắng bạc quay một vòng chung quanh, trên mặt ông lão càng kinh ngạc thêm, thậm chí còn có vẻ mờ mịt không rõ.

“Cũng không có cạm bẫy và mai phục? Mày tới để tìm cái chết sao?”

“Không! Chỉ là muốn chấm dứt một số chuyện!” Lôi Lâm thờ ơ cười, lần này hắn chủ yếu là muốn thu thập số liệu, số hai và số ba là lá bài tẩy tự nhiên không mang ra.

Tuy rằng trước đây chưa từng thấy ông lão này, nhưng Lôi Lâm vẫn lập tức nhận ra được, lão chính là Đại trưởng lão của Lily gia tộc, đồng thời cũng là ông nội của học đồ tên là Ba Tát Vi chết trên tay Lôi Lâm kia Vessain.

Trước đó ở trấn nhỏ cạnh hẻm núi lớn Mã Cách Liệt, ông lão này đã từng thao túng một bộ phân thân để đuổi theo, trong lúc chiến đấu, trên lồng ngực từng nổi lên khuôn mặt của ông lão này.

“Đúng rồi! Đã lâu như vậy rồi, ta còn không biết tên của lão đấy?”

Lôi Lâm mỉm cười nói.

Ông lão nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm một chút: “Làm một cường giả. Mày có tư cách biết tên của tao —— Mã Nhĩ Bố Lily! Nhớ rõ, đây là tục danh của người sắp tiễn mãy xuống địa ngục!”

Vừa dứt lời, từ trên người Mã Nhĩ Bố lại phát ra một vòng sáng lớn màu trắng bạc.

Răng rắc! Răng rắc!

Vô số kim loại gai nhọn từ mặt đất bốc lên, không ngừng bay lên cao, ngưng tụ ở giữa không trung, tạo thành một lao tù kim loại, bao phủ Lôi Lâm và Mã Nhĩ Bố ở bên trong.

“Lao tù chiến tranh kim loại!” Mã Nhĩ Bố nhanh chóng làm mấy thủ thế.

Sau khi được kiến thức một phần thực lực của Lôi Lâm, Mã Nhĩ Bố đã coi Lôi Lâm như một đối thủ chính thức, hiện tại vừa ra tay đã lập tức dùng tới thủ đoạn ngăn cản Lôi Lâm tiếp tục chạy trốn.

Coong!

Một vầng sáng hạt năng lượng căn bản kim loại màu trắng bạc từ trên người Mã Nhĩ Bố bắn ra. Vầng sáng này so với vòng sáng của phù thủy bán nguyên tố hóa lại càng to lớn và viên mãn, đã mơ hồ tiếp cận hình tròn, vây quanh toàn bộ thân thể Mã Nhĩ Bố vào.

Tinh thần nguyên tố hóa của lão ít nhất đã đạt đến 80% trở lên. Khi bổ trợ vu thuật sẽ khiến uy lực vu thuật tăng lên gần gấp đôi!

Phì!

Từ bên ngoài lao tù kim loại, từng luồng ánh sáng lưu chuyển, đột nhiên bắn ra vô số gai nhỏ màu trắng, những gai nhỏ này mang theo móc ngược, ở đầu còn tỏa ra ánh sáng lạnh làm người ta sợ hãi.

Vô số gai nhỏ giống mũi tên nhọn bắn tới phát ra tiếng xé gió mãnh liệt, chặn lại tất cả phương hướng mà Lôi Lâm có thể tránh né.

Đồng thời, từ trên gai nhỏ còn có thể nhìn thấy một ít phụ ma ánh sáng. Rất hiển nhiên là được thêm vu thuật phụ trợ để tăng thêm độ sắc bén, kiên cố!

Công kích trình độ như thế này, nếu như là phù thủy bình thường mới lên cấp, dù bắn đến bao nhiêu cái thì người đó đều sẽ trực tiếp biến thành con nhím!

Nhưng Lôi Lâm căn bản không thèm trốn.

Ầm!

Từ trên người hắn bỗng nhiên bốc lên một vòng ngọn lửa màu đen.

Những ngọn lửa này giống trạng thái lỏng vậy, bao trùm cả người hắn, dường như đã khoác lên người hắn một tầng áo giáp màu đen, một luồng sóng nhiệt lớn nhất thời bao phủ toàn bộ lao tù. Ngay cả Mã Nhĩ Bố ở xa xa cũng không khỏi nhíu mày.

Phốc phốc!

Khi gai nhỏ màu trắng bạc đến gần hỏa diễm thì bắt đầu lấp lóe, có dấu hiệu bị hòa tan.

Chờ đến khi chính thức va chạm cùng tiềm ảnh hỏa diễm của Lôi Lâm, châm nhỏ màu trắng bạc dồn dập phát ra tiếng vang không chịu nổi, bị hòa tan thành từng hạt tròn kim loại màu trắng bạc.

Leng keng leng keng!

Âm thanh giống trân châu rơi xuống liên tiếp vang lên, những hạt tròn kim loại này đánh vào một tầng phòng hộ màu đỏ sậm sau hỏa diễm, phát ra tiếng vang lanh lảnh dễ nghe, lập tức mất đi mọi động lực, rơi xuống đất, rơi chung quanh.

Nhìn thấy tình huống này, sắc mặt Mã Nhĩ Bố đứng đối diện trong nháy mắt trở lên nghiêm túc hơn, thậm chí, còn mang theo một tia cảnh giác!

“Tốc độ tiến bộ của mày thực sự đã vượt qua sự tưởng tượng của tao! Hiện tại tao có chút hối hận rồi, lúc trước hẳn là nên phái thêm mấy cỗ phân thân tới đây, triệt để giết chết mày ở nơi đó. . .”

Thực lực của Lôi Lâm thế nào, lúc trước phân thân của Mã Nhĩ Bố đã từng trải qua, tuy rằng cũng rất mạnh, nhưng cũng chỉ là gần bằng phù thủy bán nguyên tố hóa, nếu không phải đó chỉ là một bộ phân thân, vu thuật của Lôi Lâm lại quá mức kinh người quỷ bí, Mã Nhĩ Bố tự hỏi, Lôi Lâm lúc đó còn chưa chắc chắn có thể tránh được lão truy sát!

Nhưng hiện tại, thực lực mà đối phương biểu hiện ra đã rất gần phù thủy cấp 1 đỉnh cao!

Càng kinh khủng hơn chính là thời gian chỉ mới trôi qua không tới hai ba năm! Phù thủy cấp 1 bình thường e rằng đều không thể thoát khỏi cái danh mới lên cấp!

“Tuyệt đối không thể lại giữ lại hắn, bằng không, mình chính là tìm một kẻ địch mạnh mẽ khủng bố cho Lily gia tộc chúng ta. . .”

Trong lòng Mã Nhĩ Bố đột nhiên bay lên một suy nghĩ.

Vừa nghĩ đến đây, sát cơ trong lòng của lão càng tăng lên, một đôi mắt trong nháy mắt đã biến thành màu trắng bạc, giống như dùng bạch ngân làm thành vậy.

“Kim loại trạng thái lỏng!” Mã Nhĩ Bố trầm thấp hô.

Lập tức, mấy kim loại phù văn tinh vi rườm ra từ trên người lão sáng lên, một vòng sáng màu bạc bỗng nhiên từ trong quần áo lan ra.

Một tầng kim loại trạng thái lỏng màu trắng bạc đột nhiên từ lỗ chân lông trên thân thể lão thẩm thấu ra, trong nháy mắt đã che kín làn da của lãp, biến lão thành một hình người kim loại màu trắng bạc trong suốt phản quang.

Kim loại trạng thái lỏng không ngừng tụ lại trên tay phải lão, đầu tiên là biến thành một quả cầu, sau đó không ngừng kéo dài, biến thành một trường mâu.

“Thứ này?” Hai mắt Lôi Lâm lóe lên, đột nhiên nhớ tới Ba Tát Vi từng sử dụng một ma hóa vật phẩm kỳ dị tên là “Ánh bạc”, quả cầu kim loại đó có thể biến thành các loại hình thái, khiến hắn khắc sâu ấn tượng.

Đáng tiếc, lúc trước Lôi Lâm vì để tránh phiền phức đã để lại hoa viên Địch Luân, đã triệt để hư hao theo bí cảnh tự hủy.

Bây giờ nhìn lại thì, ma hóa vật phẩm quả cầu kim loại kia rõ ràng là do Mã Nhĩ Bố trước mắt phát minh ra.

“Giết!”

Cả người Mã Nhĩ Bố giống như biến thành một cơn lốc màu bạc, cuốn về phía Lôi Lâm.

“Thú vị! Phù thủy cận chiến sao?” Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên một tia rất hứng thú, trên người cũng hiện lên một lớn vảy màu đen, thiên phú vu thuật —— Khoa Mạc Ân chi lân! Phát động!

Oành! Oành! Oành!

Bóng người màu đen cùng màu bạc mạnh mẽ đánh vào nhau, mặt đất trong nháy mắt bị cuốn đi một tầng, vô số chuột bọ côn trùng rắn rết ở xung quanh, còn có các loại sinh vật kỳ dị giống như đại họa lâm đầu, vội vàng trốn đi, nhanh chân bỏ chạy, giống như muốn cách nơi này càng xa càng tốt.

Đọa Tinh Chi Trụy trong tay Lôi Lâm tỏa ra vầng sáng màu đỏ sậm hóa thành một thanh thập tự kiếm, không ngừng giao thủ với trường mâu trắng bạc của Mã Nhĩ Bố, ở trong hư không bắn lên từng đốm lửa.

Sau mấy lần va chạm, sắc mặt Lôi Lâm cũng nghiêm túc hơn.

Thân thể Mã Nhĩ Bố này rõ rang đã trải qua cải tạo, sức mạnh và tốc độ đều vô cùng mạnh mẽ, đồng thời, tinh thông các loại kỹ thuật giết người, phối hợp với thiên phú kim loại, quả thực chính là một cỗ máy giết người tinh vi!

Keng! Thập tự kiếm màu đỏ sậm cùng trường mâu lần thứ hai va chạm, phát ra tiếng vang lanh lảnh, một luồng kình phong không ngừng lan ra phía ngoài, khiến cành cây cỏ dại gần đó đổ rạp.

Phốc!

Đúng lúc này, trong đôi mắt Mã Nhĩ Bố lóe lên một tia sáng như âm mưu đã thực hiện được.

Mũi nhọn trường mâu màu trắng bạc đột nhiên lóe lên ánh sáng, trong nháy mắt mềm xuống, vặn vẹo thân thể giống xà, uốn lượn đâm tới trên người Lôi Lâm.

Xì xì! Trên mặt Lôi Lâm hơi động, vài miếng vảy màu đen bay ra.

” Trạng thái chiến đấu biến hình!” Mã Nhĩ Bố nhìn thấy Lôi Lâm bị thương, sắc mặt càng thêm điên cuồng, lão đột nhiên hét lớn một tiếng.

Chợt từ trên thân thể màu trắng bạc của lão lại bốc lên một vòng gai nhọn, vũ khí trên tay cũng bắt đầu biến hóa.

Đại đao! Thập tự kiếm! Búa lớn! Chuỳ sắt!

Còn có đủ loại vũ khí hình thù kỳ quái không ngừng xuất hiện trên tay lão, ở ngoài lưỡi dao kim loại sắc bén còn có một tầng vu thuật gợn sóng cực kỳ mạnh mẽ, đủ để đột phá phòng ngự của Lôi Lâm, đồng thời sinh ra tổn thương thật lớn đối với phù thủy.

“Ở phương diện cận chiến, dù có chíp phụ trợ, mình cũng chịu thiệt lớn!” Lôi Lâm bắt đầu suy tư.

Xèo xèo xèo!

Từ trên mặt đất đột nhiên bốc lên vô số xúc tu màu đen đặc, vây quanh Mã Nhĩ Bố, đồng thời dây dưa tới.

Cùng lúc đó, Lôi Lâm nhanh chân lùi về sau, tay đánh ra một chiêu, mấy hỏa cầu màu đen trong nháy mắt xuất hiện trên bàn tay của hắn.

“Tiềm ảnh Hỏa cầu!”

Hỏa cầu màu đen trong nháy mắt dung hợp, kích thước càng thêm to lớn, bay tới Mã Nhĩ Bố.

“Trình độ như thế này. . . Cho rằng có thể làm gì tao à! Ngây thơ!”

Từ trong vòng vây của xúc tu bóng tối truyền ra giọng nói có chút xem thường của Mã Nhĩ Bố.

Đột! Đột! Đột!

Từ bên ngoài thân thể Mã Nhĩ Bố, kim loại màu bạc trạng thái lỏng lưu chuyển một trận, sau đó biến thành vô số lưỡi đao sắc bén, lưỡi dao giống bánh răng nhanh chuyển động, mang theo từng đợt gió ác liệt.

Răng rắc! Răng rắc!

Xúc tu màu đen chỉ vừa tiếp xúc với lưỡi dao xoay tròn đã phát ra vài tiếng vang nhẹ, biến thành vài đoạn rơi xuống đất, hóa thành khí thể màu đen tản ra.

“Phá!” Lập tức, vũ khí trong tay Mã Nhĩ Bố lại biến thành một ngân kiếm lớn.

Hai tay lão cầm kiếm, trên người sáng lên một vòng hạt năng lượng căn bản kim loại, toàn bộ đột nhiên truyền vào cự kiếm, khiến cự kiếm tỏa ra một tầng sáng mờ mịt.

“Kim loại hủy diệt!” Mã Nhĩ Bố mạnh mẽ chém về phía trước!

Răng rắc! Trong quá trình chém xuống, đại kiếm kim loại ở phía trước đột nhiên chia ra, nhào tới Hỏa cầu màu đen.

Mũi kiếm màu trắng bạc giữa không trung không ngừng biến hình, cuối cùng biến thành một cái đầu sư tử màu trắng.

“Hống! ! !”

Đầu Sư Tử màu trắng bạc há to miệng rộng, phát ra tiếng rít gào rung trời, đón nhận tiềm ảnh Hỏa cầu từ đối diện.

Răng rắc! Răng rắc!

Cảnh tượng chung quanh giống như trong nháy mắt đã ngưng trệ xuống, ngay cả không khí đều đóng băng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right