Chương 427: Giết chết Bỉ Nhĩ (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,228 lượt đọc

Chương 427: Giết chết Bỉ Nhĩ (2)

Trước đó Lôi Lâm để con chuột tìm được hơi thở của hắn, cũng chính là muốn đánh cược một lần! Mà hiện tại, trận pháp bảo vệ của phù thủy cấp hai Lai Ngang này lại xuất hiện đã càng là chứng minh điểm này.

Cho dù không phải như vậy, nơi bị một vị phù thủy cấp hai phong cấm cũng tuyệt đối có một số đồ tốt.

Lôi Lâm hét dài một tiếng, hai tay đột nhiên biến hồng, uy lực từ bàn tay đỏ tươi mở ra, cự trảo huyết sắc to lớn mang theo ngọn lửa màu đỏ ngòm hừng hực đốt cháy, trực tiếp đánh lên trên vách tường dây leo!

Ầm ầm ầm! ! !

Sóng trùng kích mang theo năng lượng khổng lồ không ngừng bắn ra bốn phía, trong thông đạo chấn động run rẩy, các loại đá vụn và tro bụi không ngừng từ đỉnh rơi xuống.

Chờ đến sau khi tro bụi tản đi, phù thủy con chuột trốn ở phía sau Lôi Lâm lập tức nhìn thấy trên cửa chính ở vách tường có một lỗ thủng lớn cỡ trái bóng rổ.

Chung quanh lỗ thủng này cháy đen, còn có từng ngọn lửa màu đỏ ngòm đang không ngừng đốt cháy cùng lan tràn.

Ào ào ào! ! ! Ánh sáng xanh lục lóe lên, cả cánh cửa lớn đột nhiên “Sống” lại đây, vô số dây leo giống sợi tóc quấn quanh, lấp đầy lỗ thủng kia, đồng thời, từng tia sáng màu xanh lục từ mặt ngoài dây leo bốc lên, quấn quýt lấy ngọn lửa màu đỏ ngòm, tia sáng màu xanh lục và màu đỏ sau khi quấn lấy nhau thì đã tắt xuống rất nhanh.

“Phù thủy cấp hai bày ra vu trận phòng ngự, quả nhiên không tầm thường!”

Lôi Lâm phát ra tiếng than thở, trong đôi mắt lại không có vẻ thất vọng.

Bàn tay đỏ tươi chỉ là một loại vu thuật hắn dùng để che giấu thân phận, không thể đại biểu cho thực lực bản thân hắn!

Bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới vô hạn gần tới phù thủy cấp hai, cho dù chính diện đối mặt với phù thủy cấp hai, cũng có cơ hội nhất định có thể chạy trốn, chỉ là một trận pháp do phù thủy cấp hai bố trí xuống, tự nhiên sẽ không thể ngăn cản hắn.

“Chíp! Đã ghi chép rồi sao?”

Khuôn mắt dưới mặt nạ không người nào nhìn thấy, trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên một tia sáng màu xanh lam, ở đáy lòng yên lặng hỏi.

“Đã ghi chép 89% vu trận vận chuyển, đang mô phỏng thí nghiệm, tính toán điểm năng lượng yếu nhất…”

Chíp trung thực phản hồi, lập tức lại truyền tới mấy tiết điểm của vu thuật trận pháp dùng để vận hành năng lượng trước mắt Lôi Lâm.

Nếu như khi phòng ngự vu trận tầm thường không có kích phát, chíp cũng không có khả năng có thể thu được số liệu tỉ mỉ như thế, nhưng vừa nãy, Lôi Lâm thông qua bàn tay đỏ tươi công kích, khiến đại trận tự động vận chuyển, các loại sóng năng lượng lộ ra đều bị chíp quét hình, bị chíp sưu tập lượng lớn tin tức rất cặn kẽ, bởi vậy mới có thể một lần bị phá!

“Hóa ra là như vậy!” Lôi Lâm cẩn thận nhìn chằm chằm mấy tiết điểm mà chíp mô phỏng ra, tia sáng màu đỏ trên tay lần thứ hai thoáng hiện lên.

“Bàn tay đỏ tươi! ! !” Cự trảo màu máu lại một lần nữa xuất kích! ! ! Bóng mờ lợi trảo lớn, mặt ngoài mang theo ngọn lửa rừng rực bỗng nhiên đánh lên một chỗ cách vị trí trung tâm tầm 3m ở cánh cửa dây leo kia.

Băng! ! ! Cả cánh cửa lớn kịch liệt lên run rẩy, lập tức, lượng lớn dây leo nhào trên, bổ sung nơi bị tổn hại.

“Hây!” Lôi Lâm liên tục vung tay, cự trảo màu máu lần thứ hai vung ra, đánh trúng mấy vị trí trên cửa lớn.

Răng rắc! Răng rắc! Cả tòa cửa lớn phát ra tiếng nổ vang vì không chịu nổi gánh nặng, ngay cả dây leo đều trở nên chậm chạp.

“Chính là hiện tại! ! !” Trong con ngươi Lôi Lâm lóe lên màu đỏ ngòm.

Ầm! Từ mấy điểm trên cửa lớn vừa nãy bị đánh trúng, ngọn lửa màu đỏ ngòm bùng lên, ngọn lửa màu đỏ ngòm vắt ngang, ở trong hư không bỗng nhiên hợp lại.

Ong ong!

Một quả cầu lửa to lớn xuất hiện, dùng một loại tần suất đặc biệt oanh kích đến vị trí trung tâm cửa lớn dây leo.

Xì xì! ! !

Giống tấm giấy bằng da dê bị người xé nát, cửa lớn bằng dây leo màu xanh lục tan rã, màu sắc cũng từ màu xanh lục đã biến thành khô vàng, giống như trong nháy mắt mất đi tất cả sức sống rơi trên mặt đất.

Răng rắc! Cả tòa cửa lớn lập tức chia năm xẻ bảy!

Lôi Lâm bước thẳng vào.

Mà ở phía sau hắn, trên mặt phù thủy con chuột lóe lên ánh sáng giãy dụa, bước chân mấy lần giơ lên, nhưng cuối cùng, nó lại thở dài, rời khỏi nơi này.

“Lại có thể phát hiện nơi này?”

Sau khi đi qua đường nối, Lôi Lâm lại đi tới một nơi giống nhà kho nhỏ, mà ở phía trước có một phù thủy ăn mặc thật giống chuyên gia giám định, trên mặt còn đeo kính mắt viền vàng, lẳng lặng đứng nơi đó.

Lúc này trên mặt Bỉ Nhĩ mang theo sự vui vẻ như trút được gánh nặng: “Tao vẫn đang lo lắng sau khi phòng khách giao dịch bị công phá sẽ không tiện ăn nói, nhưng hiện tại, dường như tao không cần phải bận tâm…”

Lập tức, hắn lại nhìn chằm chằm Lôi Lâm một chút: “Có thể nhanh như vậy đi tới đây, nhất định là người quen thuộc với tao! Có thể nói cho tao viết thân phận thực sự của mày sao?”

Lôi Lâm không them để ý tới ý định của Bỉ Nhĩ! Hắn đột nhiên bước lên trước một bước, một luồng hạt năng lượng căn bản màu đen giống sương mù một dạng bao phủ hắn và Bỉ Nhĩ…

Hí! Lượng lớn sương mù lan tràn, bên trong lại không truyền ra chút tiếng vang nào.

Mấy phút sau, Lôi Lâm hờ hững đi ra, lập tức tiến vào trong kho hàng mà Hoa Viên Bốn Mùa cất giấu.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right