Chương 439: Cấp hai xuất hiện (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,875 lượt đọc

Chương 439: Cấp hai xuất hiện (2)

lúc nói chuyện, một vòng vỏ đá màu xám trắng đã không ngừng từ mắt dọc của Hi Sơn lan tràn về hai bên, rất nhanh sẽ đến mũi.

“Mày muốn dẫn dụ chúng tao ra? Là muốn làm gì?”

Hi Sơn nằm trên đất hỏi, không thèm phòng ngự, bây giờ hắn hiểu rất rõ ràng chính mình căn bản không đỡ nổi một đòn của Lôi Lâm, nên cũng chẳng muốn tự rước lấy nhục.

“Thông minh! ! ! Tao có một giao dịch! Hi vọng…”

“Không! Không cần nghe hắn, giết hắn! Tao muốn giết hắn!” Người khổng lồ bị trọng thương ở bên cạnh lập tức hô to.

Lôi Lâm hơi thở dài, “Nhìn tình hình này thì có lẽ tao phải giải quyết hết mấy vướng bận này

Hắn đã nhìn rõ ràng rồi, trong ba thân thể Hi Sơn phân ra kia, cũng chỉ có bản thể Hi Sơn là có chút lý trí, Người khổng lồ và bé trai đều hơi thần kinh, cũng không biết có phải là tác dụng phụ của tam linh nhất thể không.

Mà trình độ điên cuồng của bé trai dường như còn vượt cả người khổng lồ, sau khi bé trai chết đi, loại nhân tố tinh thần không ổn định này lại chuyển đến trên thân người khổng lồ.

Ở hiện trường này cũng chỉ có Hi Sơn mới có thể tiếp thu đề nghị của hắn, mà người khổng lồ chỉ là trở ngại!

Nghĩ tới đây, sát khí trong đôi mắt Lôi Lâm bùng lên, lập tức muốn động thủ! ! !

Dù sao cho dù người khổng lồ cùng bé trai chết rồi, chỉ cần Hi Sơn vẫn còn, là có thể thông qua tiêu hao lượng lớn tài nguyên khiens bọn họ sống lại ra, chỉ có điều phải tốn thêm chút tìm thời giờ mà thôi.

Mà hiện tại cả Hi Sơn và người khổng lồ đều đang bị trọng thương, căn bản không có cách phản kháng.

“Người trẻ tuổi, có thể nương tay sao?”

Ngay khi Lôi Lâm muốn tiến lên, cho người khổng lồ một đòn chấm dứt, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên bên tai hắn.

Lập tức, một vòng lực lượng tinh thần màu bạc giáng lâm nơi này.

Luồng tinh thần lực này tà ác cùng mạnh mẽ như thế, thậm chí ngay cả hư không đều mơ hồ gợn sóng, lực lượng tinh thần màu bạc hóa thành bàn tay lớn, bắt lấy người khổng lồ.

Lực lượng tinh thần màu bạc hóa thành bàn tay lớn dường như cực kỳ cứng cỏi, bàn tay đỏ tươi của Lôi Lâm không ngừng đốt cháy hỏa diễm lại dường như không hề có một chút hiệu quả nào đối với nó.

Từng hạt căn bản tinh thần thực chất hóa không ngừng nhào trên, lửa khói màu đỏ ở hai chân người khổng lồ dần dần tắt.

“Tinh thần thực chất hóa! ! !”

Nhìn vòng lực lượng tinh thần màu bạc thực chất này, Lôi Lâm đột nhiên nghĩ đến Cách Cách Vu trước đó từng gặp qua.

Lúc đó thân thể ngưng tụ ác niệm kia cũng có thực lực phù thủy cấp hai, Lôi Lâm lúc đó căn bản không có sức đánh trả đối phương.

” Hắc vu sư cấp hai của Thiên Diệp Thủ sao?”

Lôi Lâm dừng truy kích.

Bàn tay lớn màu bạc mang theo người khổng lồ trọng thương bay đến trước mặt một phù thủy cả người được bao bọc trong áo choàng màu đen.

Phù thủy này có vóc người cao gầy gầy gò, nhưng trên người bao phủ một luồng lực lượng tinh thần khủng bố khiến Lôi Lâm có chút khiếp đảm, một đôi mắt bắn ra ánh sáng màu bích lục, dù người nào vừa nhìn thấy đều sẽ sinh ra cảm giác phi thường hoảng sợ và tà ác từ đáy lòng.

“Phụ thân đại nhân! Phụ thân đại nhân! Sau khi hắn sát hại bé trai, còn muốn giết cả con! ! Huyết mạch duy nhất của ngài! ! ! Nhất định phải khiến hắn trả giá bằng máu! ! !”

Người khổng lồ cuộn mình bên thân hắc vu sư, giống một đứa bé gào khóc.

Mà Hi Sơn ngồi một bên cũng xám xịt gọi một tiếng phụ thân đại nhân.

“Hóa ra hắc vu sư này lại là cha của Hi Sơn!” Lôi Lâm có chút hiểu rõ, nhưng lập tức từ trên tay hắc vu sư cấp hai đối diện quăng tới một vật, khiến trái tim hắn trong nháy mắt siết chặt.

Đó là đầu lâu của một phù thủy, mái tóc màu trắng, trên mặt che kín nếp nhăn, Lôi Lâm dị thường quen thuộc bộ mặt, thậm chí trước đây không lâu vừa mới gặp qua.

“Lai Ngang! ! ! ! Ông lại giết hắn! ! ! !” Con ngươi Lôi Lâm co rút nhanh.

Hắc vu sư cấp hai này lại cường đại hơn so với Lôi Lâm tưởng tượng, lại có thể trực tiếp giết chết Lai Ngang đều là phù thủy cấp hai! ! !

Đùng! Đang lúc này, hoá đá trên mặt Hi Sơn đã lan tràn đến cái cổ, trên mặt vẻ mặt hắn đọng lại ở nơi đó, giống một toà tượng đá.

Ầm!

Một ngọn lửa màu xanh lục dấy lên, hắc vu sư trực tiếp lướt qua không gian, đi tới trước mặt Hi Sơn.

” Thuật hoá đá thời thượng cổ?” Tiếng nói của ông ta phi thường khàn, giống hai mảnh kim loại ma sát phát ra tiếng vậy.

“Con ngoan, không phải sợ!” Hắc vu sư duỗi ra một đôi tay gầy gò, bên trên còn mang theo mấy hạt giống thực vật màu xanh lục, xoa xoa cái đầu đã hóa đá của Hi Sơn.

Vù! Một vòng sáng màu nhũ bạch trong nháy mắt từ đỉnh đầu Hi Sơn lan tràn.

Trong ánh sang này, vỏ đá màu xám trắng trên người Hi Sơn rơi xuống từng mảnh, lộ ra da dẻ lúc đầu của Hi Sơn.

“Phụ thân đại nhân! Cảm ơn! Còn có, hắn…” Hi Sơn lập tức nói nhỏ bên tai hắc vu sư, hắc vu sư lại không ngừng gật đầu.

Mà người khổng lồ cách đó không xa nhìn tình cảnh này, trong đôi mắt bắn ra ánh sáng phẫn nộ, giống một đứa nhỏ bị cướp kẹo, trong ánh mắt nhìn về phía Hi Sơn thậm chí còn mang theo một tia oán độc.

“Các ngươi không phải là một người sao? Chính mình đố kị chính mình?”

Lôi Lâm cảm giác không biết nói gì.

Mà lúc này, Hi Sơn cũng ngừng thầm thì, hắc vu sư cấp hai đưa mắt nhìn tới Lôi Lâm nơi này.

Một luồng sóng tinh thần cường đạ trong nháy mắt khóa chặt Lôi Lâm, khiến hắn có cảm giác chính mình trần truồng xuất hiện giữa nền tuyết.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right