Chương 485: Tu bổ (1)
Trên đỉnh núi xương trắng này là nơi phong ấn Cách Cách Vu, Lôi Lâm từng dùng chip để ghi chép được một phần địa đồ.
Sau đó hắn mới biết, đây là địa đồ của toàn bộ bí cảnh đồ hồn, đồng thời, bản đồ này còn có tác dụng cực lớn để hắn chạy trốn sau đó.
Mà hiện tại hắn muốn làm chính là tiến hành so sánh địa đồ kia với những khu vực hiện tại hắn thăm dò ra.
Theo thời gian từ từ trôi qua, tình huống trong toàn bộ bí cảnh cũng dần dần hiện ra trước mặt Lôi Lâm.
Lúc này toàn bộ bí cảnh đồ hồn đều đã bị tàn phá, có các loại cơ quan bị phá sạch, thậm chí ngay cả một kiến trúc hoàn chỉnh Lôi Lâm đều không phát hiện được.
Nhìn dáng vẻ này, lúc trước Cách Cách Vu bị phong ấn ở đây có oán niệm phi thường sâu.
Đồng thời, ngọn núi xương trắng thật to và tài nguyên trong phòng thí nghiệm cũng không thấy, ngay cả tủ đựng tư liệu cũng bị lấy mất, rõ ràng là do con Cách Cách Vu kia đã cướp sạch nơi này.
Lập tức, Lôi Lâm khống chế con rắn nhỏ màu đen đi tới đường hầm khẩn cấp màu bạc.
Kim loại nơi này dường như có một loại lực lượng khắc chế cực kỳ mạnh mẽ nào đó đối với linh thể, nên nơi này được giữ hoàn hảo, thế nhưng còn có mấy tảng đá bị ném vào để lấp đường.
Con rắn nhỏ màu đen rất dễ dàng chui qua khe hở trên tảng đá, đi tới mật thất lúc trước Lôi Lâm phát hiện.
Ầm ầm! Sau khi nhấn nút mở, một bên vách tường từ từ mở ra, lộ ra một mật thất loại nhỏ.
Mật thất này vô cùng nhỏ, ở giữa có một toà vu trận màu đen, chung quạnh còn có bốn trụ đá đứng sừng sững, bên cạnh một trụ đá còn có thi thể một vị phù thủy.
Xì!
Con rắn nhỏ màu đen bò quay vu trận một vòng rồi đột nhiên ngửa đầu hí lên gọi một tiếng.
Sau đó, từ ngoài lớp vảy của nó bắt đầu bốc lên từng ngọn lửa màu đen.
Ngọn lửa càng lúc càng lớn, cuối cùng ngưng tụ thành một cánh cửa, trên khung cửa còn có không gian phù văn cực kỳ huyền ảo.
“Chính là chỗ này!”
Lôi Lâm từ cánh cửa bằng không gian phù văn ngọn lửa màu đen đi ra, nhìn truyền tống vu trận rõ ràng không bị hư hao gì, trên mặt lộ ra vẻ thoả mãn.
“Chíp! Quét hình truyền tống vu trận!” Lôi Lâm ấn lên huyệt thái dương huyệt của mình, mà một luồng sáng màu xanh lam chỉ có bản thân hắn mới có thể thấy được không ngừng quét qua tòa vu trận kia.
“Keng! Quét hình kết thúc! Vu trận có độ hoàn chỉnh 98. 7%, thanh năng lượng trống rỗng!”
Chíp rất nhanh phản hồi tin tức.
“So với 98. 8% lần trước thì vẫn bị hư hao một chút. Xem ra phạm vi phá hoại của con Cách Cách Vu thực sự quá rộng, thậm chí ngay cả nơi này đều bị ảnh hưởng.”
Lôi Lâm sờ sờ cằm. Lập tức hạ lệnh: “Dựa vào tư liệu truyền tống trận lần trước đạt được, bắt đầu mô phỏng thí nghiệm tu bổ…”
Trong lần thám hiểm trước, Lôi Lâm còn nhạt được từ trên bộ hài cốt ở nơi này một quyển sách có ghi chép tin tức liên quan tới tòa truyền tống trận này, sau đó hắn còn tìm thêm tư liệu để bổ sung, cuối cùng đạt được kỹ thuật bố trí hoàn chỉnh trận pháp truyền tống thời thượng cổ, hiện tại muốn hoàn thiện chút khuyết điểm này quả thực dễ như trở bàn tay.
Tuy rằng dựa theo chíp tính toán, truyền tống vu trận chỉ cần có độ hoàn chỉnh đạt 97% trở lên là có thể vận chuyển, nhưng cũng sẽ có tỷ lệ sai lầm nhất định!
Lôi Lâm cũng không muốn mình tiến hành truyền tống khoảng cách xa lại xảy ra chuyện nhầm lẫn gì! Dù là gặp phải không gian loạn lưu hay hạt căn bản trong không gian bạo phát, cũng đều có thể khiến hắn chết không có chỗ chôn.
Hắn không hi vọng chính mình uất ức chết bất ngờ như thế.
“Tích! Đã quét hình xong vị trí không trọn vẹn, bắt đầu tiến hành mô phỏng thao tác sửa chữa bổ sung…”
Theo âm thanh của chíp, Lôi Lâm cảm giác dường như mình đã đi tới trước tòa truyền tống vu trận kia, ngón tay thật chính xác trượt đi, tiến hành sửa chữa truyền tống vu trận.
Phù văn khắc vào cả tòa truyền tống vu trận phi thường dày đặc và phức tạp. So với sợi tóc còn nhỏ hơn mười lần, Lôi Lâm cũng không hoàn toàn chắc chắn mình có thể không làm sai một bước nào, nhưng may có chíp phụ trợ dẫn đường. Mọi cử động của hắn đều rất trôi chảy, chưa tới một canh giờ đã sửa chữa bổ sung xong mấy chỗ bị thiếu trong trận pháp.
Vù! Ánh sáng xanh tản đi, Lôi Lâm phục hồi tinh thần lại, loại cảm giác vừa nãy, còn đọng lại ở trong lòng thật lâu không thể quên đi.
Mà trước mặt, truyền tống vu trận màu đen vẫn duy trì trạng thái lúc trước, không có một tia thay đổi.
“Chíp mô phỏng thí nghiệm đúng là càng ngày càng sinh động!”
Hai tay Lôi Lâm luân phiên thoáng hiện. Ngón tay tạo thành thủ thế khác biệt, đây đều là thuật thức vừa nãy hắn sử dụng khi tu bổ trận pháp, số lượng lớn thủ thế phức tạp huyền ảo không ngừng hiện ra trên tay Lôi Lâm, dường như lại trải qua mấy vạn lần rèn luyện: “Loại cảm giác kỳ diệu này đã bị thân thể của mình ghi nhớ…”
Nhìn phù văn mới chỉ ở sử dụng qua trong mô phỏng thí nghiệm một lần đã bị chính mình sử dụng trôi chảy, giống như hắn đã học mười mấy năm rồi vậy, trên mặt Lôi Lâm dần hiện ra một tia kinh ngạc.
Hắn lập tức nghĩ đến vận dụng loại năng lực này vào phương diện khác, ví dụ như: Học tập vu thuật cấp hai! Trước đó tuy rằng hắn thông qua chíp ký ức phép thuật mẫu, có thể rất nhanh chóng triển khai ra vu thuật, nhưng động tác cũng phi thường cứng nhắc và máy móc, giống rất nhiều phù thủy chỉ vừa mới học qua.