Chương 487: Bui Gai Cửa Sắt (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,541 lượt đọc

Chương 487: Bui Gai Cửa Sắt (1)

Tiếp đó Lôi Lâm lại dùng mười mấy loại thủ pháp khác nhau để dò xét tình huống ở bên kia trận pháp, nhưng đều thất bại.

Lực lượng tinh thần của hắn còn không thể xuyên qua thời không xa như vậy, mà cơ sở của bất kỳ loại vu thuật dò xét đều là lực lượng tinh thần nối liền, bởi vậy dự định của hắn thất bại toàn bộ.

Sau khi liếc mắt nhìn chằm chằm đường hầm không gian một lúc, Lôi Lâm mới không cam lòng đóng vu trận lại.

Răng rắc!

Ma thạch kết tinh trong rãnh năng lượng của trận pháp tự động bay vào tay Lôi Lâm, mà các loại ánh sáng đều ảm đạm xuống.

“Hả? Tiêu hao tới 10% năng lượng sao?” Cảm thụ năng lượng trong ma thạch kết tinh tiêu hao, Lôi Lâm hơi nhíu mày.

Vừa nãy chỉ mới một hồi như vậy mà đã tiêu hao gần trăm vạn ma thạch!

Đồng thời, đây là Lôi Lâm còn chưa không truyền tống vật gì, chỉ là dùng lực lượng tinh thần dò xét mà thôi! Nếu không thì e rằng ma thạch kết tinh sẽ rút sạch bị trong nháy mắt!

“Tình huống như thế! Nhất định phải sử dụng con rối có thể tự động vận hành hoặc là linh hồn ta tớ, để bọn hắn đi tìm hiểu tình huống bên kia trước rồi lại truyền tống về!”

Lôi Lâm sờ sờ cằm.

Rồi hắn không chút do dự rời đi bí cảnh Đồ Hồn Giáo, lúc rời đi, hắn cố ý bố trí lại lối vào, cố gắng ngụy trang thành tình trạng giống lần trước.

Tuy rằng từ các loại dấu hiệu nhìn lên thì con Cách Cách Vu kia cũng không thể chạy đến đường hầm khẩn cấp, nhưng Lôi Lâm vẫn không muốn mạo hiểm.

Có chíp tinh vi thao tác, dù là Cách Cách Vu tự mình đến, cũng không nhất định có thể phát hiện ra cái gì, hệ số an toàn gia tăng thật lớn.

Sau khi bố trí xong tất cả những thứ này. Lôi Lâm mới ung dung rời khỏi nơi này.

. . .

Bụi Gai Cửa Sắt là một chợ phù thủy cỡ lớn ở vùng phía tây Nam Hải bờ.

Nơi này sở dĩ được gọi bằng cái tên này là bởi vì ở gần đây có một tòa cửa sắt thật to che kín bụi gai. Mà phía sau cửa sắt là một bí cảnh phù thủy cỡ trung!

Ở Nam Hải bờ, đa số bí cảnh phù thủy đều là bị các tổ chức thế lực phù thủy khống chế, mà bí cảnh loại tài nguyên này lại do du đãng phù thủy tạo thành liên minh —— Thiết Vương Miện quản lý.

Bởi trắng đen phù thủy âm thầm chèn ép, rất nhiều phù thủy trung lập du đãng sau khi trải qua vô số áp bức, rốt cục lựa chọn chấm dứt phản kháng!

Mà Thiết Vương Miện này chính là một thế lực do phù thủy du đãng tạo thành!

Ở đây, đông đảo phù thủy du đãng liên kết lại cùng nhau. Khống chế địa vực phụ cận, thậm chí còn khống chế một bí cảnh cỡ trung!

Tuy rằng bí cảnh cỡ trung có diện tích còn kém rất rất xa bí cảnh bốn mùa là loại bí cảnh cỡ lớn kia, nhưng đối với phù thủy du đãng thì đây cũng cực kỳ đáng quý rồi!

Thiết Vương Miện giống bó đuốc trong bóng tối, hấp dẫn phù thủy cùng học đồ du đãng từ các nơi Nam Hải bờ, đồng thời không ngừng lớn mạnh!

Thế nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

Bởi đây chính là một liên minh phù thủy, đồng thời quản lý phân tán, điều ước rộng rãi nên Thiết Vương Miện vẫn luôn không phải một tổ chức phi thường mạnh mẽ, về phương diện đối ngoại lại thường thường dùng thái độ trung lập. Đồng thời, phát triển đến hiện tại, thực lực của tổ chức cũng chỉ là mạnh hơn học viện Hắc Cốt Lâm một chút mà thôi.

Mà Hắc Cốt Lâm trong liên minh hắc vu sư cũng chỉ là thế lực cấp trung!

Cao tầng của hắc vu sư cùng bạch phù thủy cũng không biết nghĩ như thế nào, hay là có xem thường suy nghĩ cùng vẽ ra một vùng công cộng nên bọn hắn cho phép Thiết Vương Miện tồn tại.

Mà ở đây cũng là hình thành một chợ phù thủy lớn!

Bởi phù thủy du đãng luôn giữ thái độ trung lập, nơi này cũng trở thành một thị trường tự do hiếm có ở Nam Hải bờ, mặc kệ là hắc vu sư hay bạch phù thủy. Hay là phù thủy trung lập, cũng mặc kệ người đến từ thế lực nào. Bất kỳ phù thủy nào đều có thể tự do ra vào nơi này, mà vì có Thiết Vương Miện khống chế nên nơi này cũng vẫn tính là khá trật tự, không có tội ác kinh khủng nào xảy ra, bởi vậy rất nhanh sẽ nổi danh.

Lôi Lâm leo lên trên một ngọn núi, nhìn một cái chợ tự đo trên vùng bình nguyên cách đó không xa, trong đôi mắt lộ ra vẻ vui mừng.

“Đây chính là Bụi Gai Cửa Sắt sao? Quy mô cũng gần bằng Bất Dạ Thành. . .”

Hắn đứng cao để nhìn xa, có thể nhìn thấy ở cuối bình nguyên có một vùng kiến trúc to lớn tụ lại cùng nhau, vô số con đường giống mạng nhện lan tràn ra phía ngoài.

Đồng thời, làm hắn kinh ngạc chính là chợ ở nơi này không có tường thành, cũng không có thủ vệ giả, Lôi Lâm tùy ý có thể nhìn thấy phù thủy đang điều khiển các loại công cụ giao thông, từ bốn phương tám hướng tụ tập vào chợ.

Loại khí phách này là thứ Lôi Lâm chưa từng cảm thụ được khi ở Bất Dạ Thành.

“Khi Thiết Vương Miện bắt đầu dựng lên, cũng phải dùng máu và lửa để sinh ra, lúc trước có mười ba vị phù thủy hiền giả du đãng vì quét sạch mối họa ở nơi này, vì khai thác không gian sinh tồn cho các phù thủy du đãng khác, trên tay cũng dính đầy máu tươi của hai phe trắng đen phù thủy. . .”

Lôi Lâm thở dài một tiếng, một lần nữa đội mũ trùm lên, dọc theo con đường tiến về Bụi Gai Cửa Sắt.

Chợ ở nơi này có đặc điểm chính là không có giới hạn rõ ràng, sau khi tiến vào phạm vi Bụi Gai Cửa Sắt, Lôi Lâm có thể nhìn thấy ở bên đường vô số quầy hàng đa dạng.

Những quầy hàng này đều là do phù thủy du đãng lâm thời dựng ra, chủ hàng có học đồ, có phù thủy, thậm chí Lôi Lâm còn nhìn thấy mấy người bình thường!

“Xem ra không kém gì Bất Dạ Thành! Hi vọng có thể tìm được thứ mà mình cần.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right